Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 919: Ngươi cũng đừng nghĩ rời đi

Ngày thứ hai, Rose cùng Tô Hàng hẹn cẩn thận lại lần nữa gặp mặt, nhưng lần này Rose dẫn theo Lysa, đến nơi ở của Tô Hàng và mọi người.
"Ôi! Bạn của ta ơi, hôm nay có lẽ lại phải làm phiền ngươi rồi!"
Rose vừa thấy Tô Hàng, liền ôm chầm lấy hắn một cái, Tô Hàng cũng cười ha hả, mời Rose và Lysa vào phòng.
Hôm nay không phải đi chơi, Rose đến chỉ đơn thuần dẫn Lysa đến gặp mọi người.
Vì ngày hôm qua Lysa chơi với mọi người rất vui, hẹn hôm nay gặp lại, còn Tô Hàng và Rose thì chỉ đơn giản là nhìn bọn trẻ chơi đùa.
"Lysa! Từ này... từ này đọc thế nào?"
Lục Bảo cầm bút chì, chỉ vào một chữ rồi hỏi. Hai ngày nay ở chung, bé rất thích học tiếng chim của Lysa.
Lysa lập tức trả lời câu hỏi của Lục Bảo. Dù vẫn còn một số vấn đề trong giao tiếp giữa nàng và mọi người, nhưng sau khi quen, qua động tác cơ thể cũng hiểu được sơ bộ những câu hỏi của mọi người.
"Cái này là cái gì?"
Khi mọi người đang chơi với Lysa thì nàng đột nhiên cầm lên một bộ bài poker trên bàn rồi hỏi. Vốn là người lớn lên ở Hoa Viên Quốc, chưa từng ra nước ngoài, nên những tấm thẻ vẽ hình kỳ lạ này rất hấp dẫn sự chú ý của Lysa.
"Ừm ~ Đây là bài poker!"
Ngũ Bảo đứng ra giải thích với Lysa, tiếng chim của bé so với những người khác tốt hơn.
"Bài poker?"
Lysa nghiêng đầu, rõ ràng là không hiểu từ này.
Cuối cùng, mọi người kéo Lâm Giai tới, giải thích cho Lysa cách chơi bài poker.
Sau khi giải thích sơ bộ về bài poker, mọi người bắt đầu dạy Lysa quy tắc và cách chơi đánh bài tiến lên.
Tô Hàng nhìn mọi người mỗi người một vẻ, khoa tay múa chân, tuy hơi buồn cười nhưng phải công nhận là có hiệu quả. Với sự đồng tâm hiệp lực của mọi người, Lysa dùng nửa ngày để học xong cách chơi bài tiến lên!
Sau đó, Lysa cùng mọi người chìm đắm vào trò chơi này, không thể tự kiềm chế.
"Máy bay kìa! Có bản lĩnh thì hạ đi!"
"Ta b*m!"
"Không ngờ đúng không! Ta còn có tứ quý đây này..."
Dù không có ps5, nhưng Lysa và mọi người chơi vẫn rất vui vẻ.
"Trò chơi ở Hoa Hạ Quốc thú vị thật, ta còn muốn học nhiều hơn nữa!"
Đến chiều, lúc Rose dẫn Lysa đi, Lysa đã dùng tiếng Hoa học được ngày hôm đó để nói.
Dù phát âm vẫn chưa chuẩn, nhưng so với trước đây và so với cả Rose thì đã tốt hơn rất nhiều, điều này lại khiến Rose vui mừng ngoài ý muốn.
Xem ra, giao lưu nhiều với những người bạn đến từ Hoa Hạ Quốc, thì dù ngôn ngữ không giỏi, vẫn có khả năng thúc đẩy việc học ngôn ngữ.
"Được! Ở Hoa Hạ Quốc chúng ta còn nhiều trò chơi thú vị khác nữa, đợi ngày mai hoặc ngày kia, ta bảo Tiểu Nhiên bọn họ dạy cho các cháu!"
Nghe vậy, Lâm Giai che miệng cười khẽ, sau đó nhẹ nhàng nói.
"Hai bạn của tôi ơi! Có lẽ thời gian này, ta và Lysa phải làm phiền hai người nhiều hơn!"
Rose cũng nói theo, đây không phải là lời khách sáo mà là mong muốn thật sự được ở cùng với gia đình Tô Hàng nhiều hơn.
Vì sau hai ngày ở chung, trình độ tiếng Hoa của hắn tuy trong mắt Tô Hàng và Lâm Giai vẫn rất kém, nhưng với hắn đã là một sự tiến bộ lớn.
"Nói gì mà làm phiền hay không chứ, con bé Lysa có thể đến nhà chơi, bọn ta còn chưa vui kịp đây này!"
Tô Hàng cười nói khách sáo, tuy không mong đợi nhiều, nhưng tóm lại là hoan nghênh.
Hai ngày này, trình độ tiếng chim của bọn trẻ đã tiến bộ, hắn vẫn nhìn thấy!
Ngày thứ ba, Rose dẫn Lysa đến, đúng như dự đoán, nhưng hôm nay cả đám hẹn nhau cùng đi chơi ở công viên gần đó.
"Lysa! Hôm nay chúng ta dẫn con đi chơi trốn tìm nhé!"
Ngũ Bảo dùng hết những từ ngữ quen thuộc để giải thích cho Lysa, trốn tìm không phải là trò chơi độc quyền của Hoa Hạ Quốc nên Lysa rất nhanh đã hiểu.
Ván đầu tiên bắt đầu từ chỗ Lysa, rồi mọi người lặng lẽ trốn kỹ, Lysa bắt đầu đi tìm.
"Một, hai, ba... Ta bắt đầu đi tìm các con nha!"
Tuy bất đồng ngôn ngữ, nhưng trò chơi thì tương thông, sau khi chơi vài ván, Lysa còn dẫn mọi người đi ăn những món ngon địa phương và quen thêm được nhiều bạn mới.
Đến tối, khi Rose và Lysa chuẩn bị về, Tô Hàng giữ Rose lại.
"Rose! Hôm qua ngươi nói có việc gấp nên phải đi, hôm nay đừng dùng cái cớ đó nữa nhé! Nếu không ở lại ăn bữa cơm, thì hôm nay ngươi cũng đừng nghĩ rời đi!"
Tô Hàng vừa nói vừa túm chặt lấy cánh tay Rose, rất giống một kẻ lưu manh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận