Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 942: Cảm ơn Thượng Đế

Chương 942: Cảm ơn Thượng Đế "A? Là vậy sao? Vậy ngươi định làm thế nào?" Nghe vậy, Lâm Giai không khỏi kinh ngạc một tiếng, rồi lại hỏi han, hiển nhiên Tô Hàng đã nói ra, thì chắc chắn là có cách nghĩ của riêng hắn.
"Ta đang định đến lúc đó điều Rose đi, sau đó buổi tối lại cho hắn làm một buổi tiệc sinh nhật!" Tô Hàng bày tỏ nói, những điều này đích thật là hắn đã nghĩ sẵn từ trước.
Tại Hoa Viên Quốc, Rose đã giúp hắn cùng đám trẻ rất nhiều việc, còn thường xuyên dẫn đám trẻ đi ra ngoài chơi. Lần này vừa đúng dịp sinh nhật Rose, thì đương nhiên phải tổ chức ăn mừng thật tốt cho Rose một lần, để hắn trải qua một sinh nhật khó quên ở Hoa Hạ Quốc này.
Ngày thứ ba, Tô Hàng lấy lý do nhờ Rose ra ngoài hỗ trợ mua chút đồ ăn, thành công điều Rose đi.
"Được! Mọi người nhanh chóng hành động đi, trước khi Rose thúc thúc các ngươi về, phải bố trí xong toàn bộ hiện trường trước đã!" Tô Hàng đưa đồ trang trí và đạo cụ chuẩn bị sẵn trong tay cho đám trẻ, sau đó lần lượt dặn dò.
Hắn gọi đám trẻ đến giúp một tay, Rose chỉ đi ra ngoài mua chút đồ ăn thôi, thời gian không có bao nhiêu cho bọn chúng rảnh rỗi.
"Biết! Biết!"
"Ba ba! Đèn màu ở đâu?"
"Bên này ta lo được..."
Đám trẻ đồng thanh đáp lại, nhưng Lysa đứng cuối cùng lại không khỏi ngây người tại chỗ.
"Các ngươi..."
Lysa chỉ cảm thấy cổ họng hơi khàn, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì.
"Sao vậy? Lysa, mau đến giúp đi, à, đúng, chút nữa quên mất không nói cho ngươi, hôm nay muốn làm một buổi tiệc sinh nhật cho ba ba ngươi, đến nhanh tay bố trí!" Nhìn thấy Lysa ngây người ra, Tô Hàng lúc này mới nhớ đến giải thích một câu.
Tô Hàng làm công tác bảo mật rất tốt, bởi vì Lysa là con gái của Rose, hai người cả ngày ở cùng nhau, Tô Hàng cũng sợ Lysa vô tình tiết lộ chuyện tiệc sinh nhật cho Rose, cho nên vẫn chưa nói cho nàng biết. Bất quá, hiện tại không còn quan trọng nữa, chỉ cần nhanh chóng bố trí tiệc xong, chờ Rose về là được.
"Ừm ừm! Cảm ơn mọi người..." Lysa khẽ gật đầu, rồi lại thì thầm một câu nhỏ mà người khác không nghe thấy.
Lysa là con một trong gia đình, từ nhỏ đã theo Rose lớn lên, nhưng từ nhỏ đến lớn, cơ bản chưa từng gặp khoảnh khắc sinh nhật của Rose, cho nên luôn muốn giúp Rose có một sinh nhật đáng nhớ. Ban đầu nàng cũng đã chuẩn bị một bất ngờ nhỏ cho Rose, nhưng không ngờ Tô Hàng và mọi người cũng chuẩn bị sinh nhật cho Rose, lần này vừa vặn cùng giúp Rose sinh nhật, cũng thực hiện luôn nguyện vọng của Lysa.
Sau khi bố trí xong hiện trường, Tô Hàng liền dẫn đám trẻ cùng Lysa nấp vào chỗ tối, chỉ chờ Rose về, tính toán thời gian cũng sắp rồi.
Két két~ Quả nhiên, chỉ một lát sau, bên ngoài truyền đến tiếng mở cửa.
"Tô Hàng! Tô Hàng! Bạn tôi, anh đi đâu rồi?"
Rose xách một bao lớn đồ ăn vào cửa, không ngừng gọi, nhưng trong phòng đều tối đen, hắn bèn cho rằng trong phòng không có ai.
"Kỳ lạ! Rõ ràng vừa nãy còn ở đây..." Rose vừa nhỏ giọng lẩm bẩm, vừa bật công tắc đèn trên tường.
Tạch!
Ầm! Ầm! Phanh...
Ngay lúc đèn vừa chiếu sáng cả phòng, đám trẻ giơ pháo hoa chạy ùa ra, mục tiêu bất ngờ chính là Rose.
"Chúc mừng sinh nhật ~ chúc mừng sinh nhật~" Theo sát sau đó, tiếng đám trẻ đồng thanh hát vang bài hát chúc mừng sinh nhật vang lên, Lysa ở vị trí đầu tiên, đó là điều Tô Hàng vừa sắp xếp ổn thỏa.
Nhào!
Rose bất ngờ không kịp phòng bị, rau quả trong tay cũng không cẩn thận rơi xuống đất.
"Ôi trời ơi! Đây là thật sao?" Rose kinh hô một tiếng, không biết từ khi nào, đèn lại bị tắt đi, thay vào đó là đèn màu vừa bố trí.
Ánh đèn mờ ảo lấy chiếc bánh ngọt trên bàn làm trung tâm, cũng lấy chủ nhân hôm nay là Rose làm trung tâm, khung cảnh hiện ra thật là đẹp.
"Chúc sinh nhật vui vẻ ~"
"Rose thúc thúc! Sinh nhật vui vẻ!"
"Ba ba! Sinh nhật vui vẻ!"
"Rose! Sinh nhật vui vẻ!"
Đến cuối cùng khi bài hát kết thúc, Tô Hàng cùng đám trẻ và Lysa đồng loạt chúc mừng Rose.
"Trời ạ! Thật không dám tin, cảm ơn Thượng Đế, và cảm ơn anh, bạn của tôi!" Rose không ngờ tới, có chút cảm động vì cảnh này.
Rose cảm giác mình mười mấy hai mươi năm đều chưa từng có sinh nhật, nếu không nhờ Tô Hàng và mọi người tổ chức tiệc sinh nhật cho mình, có lẽ đến chính hắn cũng quên hôm nay là sinh nhật của mình.
"Được rồi, đừng có ngẩn ra đó nữa, mau đến cầu nguyện rồi cắt bánh, bọn trẻ đã thèm chiếc bánh này lắm rồi đấy!" Nhìn Rose vẫn ngây người tại chỗ, Tô Hàng nửa đùa nửa thật nói, cũng là muốn Rose thả lỏng một chút, tự nhiên hơn.
"Ừm!" Rose khẽ gật đầu, không nói gì thừa thãi, nhưng đôi mắt hắn lấp lánh ánh nước, đủ để cho thấy tâm trạng của người đàn ông mạnh mẽ lúc này.
"..." Rose cầu nguyện, một mặt thành kính, hắn thậm chí cảm thấy, có lẽ mình đi đến nhà thờ cũng không thành tâm như lúc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận