Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1183: Từ đâu tới tên dở hơi?

Sau khi người chủ trì lớn tiếng tuyên bố, các thầy cô đứng sau lưng mỗi thí sinh liền tiến lên phía trước, bắt đầu giúp họ trang trí bánh ngọt ra đĩa. Những chiếc bánh này sẽ được mang lên để các giám khảo nếm thử và chấm điểm.
"Oa! Nhìn kỹ mới thấy, bạn học, nhà em có phải mở tiệm bánh gato không vậy? Sao anh thấy còn chuyên nghiệp hơn cả tiệm bánh làm nữa." Thầy giáo đến trước mặt Tam Bảo trầm trồ khen ngợi. Vị nữ giáo viên này, tuy đứng sau lưng quan sát Tam Bảo nãy giờ, nhưng khi đến gần xem xét, vẫn không khỏi ngạc nhiên. Cô tự nhận bản thân cũng đã học làm bánh trên mạng, ngày thường còn vô cùng kiêu hãnh, nhưng so với Tam Bảo, có chút kiểu như “tiểu vu gặp đại vu”. Quan trọng hơn, Tam Bảo chỉ là một đứa bé con, nếu không tận mắt chứng kiến, mà có ai nói những chiếc bánh này do một đứa bé làm ra, nữ giáo viên kia nhất định sẽ không tin.
"Không phải, là ông nội Hoắc Bá Đặc dạy cháu." Tam Bảo lắc đầu trả lời, trên mặt cậu nở nụ cười, lộ ra hai má lúm đồng tiền đáng yêu. Nghe được người khác khen ngợi như vậy, cậu vẫn cảm thấy vô cùng vui vẻ.
"Ah ah, để ta giúp em cùng nhau trang trí ra đĩa nhé..." Nữ giáo viên gật đầu nói. Dù không biết Hoắc Bá Đặc trong miệng Tam Bảo là ai, nhưng có thể dạy Tam Bảo làm ra chiếc bánh vừa xinh vừa đẹp như vậy, chắc chắn là người không hề tầm thường. Cô có chút tiếc nuối vì người đó không phải là ban giám khảo, nên cô không có cơ hội thưởng thức chiếc bánh ngọt đẹp mắt này. Chiếc bánh ngọt đáng yêu này, nhìn thôi đã thấy thèm, thêm quá trình chế biến chuyên nghiệp hơn cả chuyên gia của Tam Bảo, chắc chắn hương vị sẽ rất tuyệt. Lúc này, cô giáo chỉ có thể ngắm nhìn, điều này quả là nỗi khổ tột cùng với một kẻ ham ăn. Nếu cô không phải người giám sát cuộc thi này, mà gặp Tam Bảo làm bánh như này ở chỗ khác, dù thế nào cũng phải mua một cái để nếm thử!
Ở phía Trương Thốc Xúc, chiếc bánh ngọt cậu làm ra không được tinh xảo bằng của Tam Bảo, nhưng thầy giáo đứng sau lưng lại có vẻ rất coi trọng cậu, không ngừng đánh giá Trương Thốc Xúc.
"Này nhóc, ta cứ nghĩ mày là một thằng con trai đến cuộc thi làm bánh này chỉ cho có lệ, ai ngờ mày cũng có hai tay thật đấy!" Thầy giáo nam thốt lên kinh ngạc. Gần như các thí sinh tham gia cuộc thi này đều là nữ, rất ít khi thấy nam sinh.
"Hắc hắc, con thích ăn bánh gato và bánh quy, nhưng bánh mua ở tiệm hình như không ngon bằng, nên con chỉ có thể tự học làm thôi." Trương Thốc Xúc gãi đầu nói, giờ phút này được người khác khen, cậu cũng cảm thấy hơi lâng lâng.
"Được đấy, giọng mày cũng lớn nhỉ, theo như mày nói thì bánh ngọt mày làm ngon hơn cả tiệm bánh à?" Thầy giáo nam sau lưng Trương Thốc Xúc trêu chọc một câu, cảm thấy cậu nhóc này khá thú vị.
"Đúng mà!" Tam Bảo rất nghiêm túc gật đầu. Với trình độ nấu nướng hiện tại, chỉ riêng về khoản làm bánh gato này, cậu vẫn rất tự tin, dù sao bao ngày nay luyện tập cũng không phải vô ích.
"Ha ha ha... Được thôi, ta tin mày, để ta giúp mày trang trí bánh ra đĩa, lát nữa có kết quả điểm thi, ta sẽ xem màn thể hiện của mày." Nghe vậy, thầy giáo nam bị Trương Thốc Xúc chọc cười ha hả, thấy cậu nhóc này quá thú vị. Còn về chuyện Trương Thốc Xúc nói bánh cậu làm ngon hơn tiệm bánh, thầy giáo kia lại không để trong lòng. Dù sao đi nữa, thầy cũng không tin mấy thầy làm bánh ở tiệm bánh lại không bằng một đứa trẻ.
"Vâng vâng." Trương Thốc Xúc gật đầu, không hề phát giác ý ngoài lời của thầy giáo.
"Bánh gato này tuy hơi đơn giản, nhưng nhìn cũng khá đấy, không biết sau này cậu nhóc nào sẽ bị tiện nghi cho, ngày ngày có người đút ăn đồ ngọt…" Trong khi giúp Trương Thốc Xúc trang trí bánh, thầy giáo nam lại không nhịn được mà trêu chọc. Điều này làm Trương Thốc Xúc đỏ bừng cả mặt, dù được Cung Thiếu Đình chân truyền, da mặt có thể nói là tương đối dày. Nhưng lúc này đối mặt với thầy giáo này, cậu vẫn cảm thấy có chút khó chống đỡ.
Trong cuộc thi làm bánh này, Tam Bảo và Trương Thốc Xúc đều thể hiện rất nổi bật, xem như là những người xuất sắc trong đám thí sinh. Tuy nhiên, vẫn còn rất nhiều thí sinh khác mặt lộ vẻ sầu khổ, nhìn những chiếc bánh nướng khét đen xì, cảm thấy có chút không dám mang ra. Còn các thầy cô giám sát đứng sau lưng họ, thấy vậy sắc mặt lại càng nhăn nhó, rốt cuộc là từ đâu tới mấy tên dở hơi thế này? Nói làm ra món ăn hắc ám còn được, nhưng đây là làm bánh ngọt mà, quả thật có chút khó khăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận