Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1576: Có phải hay không không tin?

Chương 1576: Có phải hay không không tin? Bọn họ vừa đúng lúc từ khi cuộc thi kết thúc, liền vội vàng tìm đến, sợ Tô Hàng cả nhà trực tiếp rời đi, đến lúc đó bọn họ có thể chạy đi đâu tìm Lục Bảo lão sư chứ? !! Mà ở cuộc thi trước đó, sở dĩ không trực tiếp tới tìm Tô Hàng bọn họ, thuần túy bởi vì vào thời điểm thi đấu, những vị giám khảo này vì đảm bảo tính công bằng của trận đấu, cũng như danh tiếng của cả cuộc thi về sau, cần phải tránh hiềm nghi mới được. Cho nên bọn họ mới nhẫn nhịn ý định trong lòng, không lập tức đến. Nhưng bây giờ, cả cuộc thi đều đã kết thúc, ngay cả lễ trao giải cũng xong, tiếp theo sẽ không ảnh hưởng đến hành động của bọn họ, có thể thoải mái đến nhà thăm hỏi vị lão sư sau lưng Lục Bảo kia. "Đúng, chúng ta thật chỉ là muốn thăm hỏi, có thể dạy dỗ một học sinh ưu tú như vậy, chắc hẳn kỹ nghệ điêu khắc băng của Tô Nhiên lão sư nhất định rất cao siêu, khiến chúng ta cảm thấy vô cùng bội phục." "Đúng vậy, chỉ muốn đến nghiên cứu thảo luận kỹ xảo về điêu khắc băng mà thôi." "Tô Nhiên khi điêu khắc băng, đã sử dụng một vài tiểu kỹ xảo khiến chúng ta đều phải bội phục. . ." Những giám khảo khác trong lòng cũng có cùng suy nghĩ, sau đó vội vàng nói theo. "Không, không, không phải là ta không muốn nói, mà là người dạy nàng luyện tập điêu khắc băng chính là ta." Nghe vậy, Tô Hàng cười khổ lắc đầu, sau đó nói thẳng. Chuyện này cũng không có gì cần phải giấu giếm, huống hồ mấy vị giám khảo này chỉ muốn nghiên cứu thảo luận về kỹ thuật điêu khắc băng, để không ngừng nâng cao trình độ của mình. Đối với những người chấp nhất và không ngừng nỗ lực học hỏi trong một lĩnh vực, Tô Hàng vẫn luôn rất có thiện cảm, cũng vô cùng khâm phục. "Ngươi, ngươi? Ngươi nói, ngài chính là người đã dạy tiểu bằng hữu Tô Nhiên luyện tập điêu khắc băng?" Nghe vậy, mấy vị giám khảo đồng loạt sững sờ, sau đó mới vội vàng hỏi lại. Không phải là vì họ không tin Tô Hàng, mà là vì Tô Hàng trông thực sự còn quá trẻ, không có chút dáng vẻ gì của một đại sư điêu khắc băng. Tuy rằng họ cũng không hề xem mặt mà bắt hình dong, nhưng điều này thật sự là không có tính thuyết phục. Cần biết, để đạt tới kỹ thuật điêu khắc băng cao siêu như vậy, không có mười năm khổ công luyện tập thì tuyệt đối không thể đạt đến trình độ đó. Lấy chính bản thân mấy vị giám khảo này làm ví dụ, mỗi người bọn họ đều ít nhất bốn mươi tuổi, cũng đã trải qua một thời gian dài tích lũy, luyện tập điêu khắc băng mới có được địa vị và thành tựu như bây giờ. Còn Tô Hàng thì nhìn qua còn quá trẻ, dù có bắt đầu đam mê điêu khắc băng từ mười mấy tuổi, thì số năm luyện tập cũng không quá mười năm. Dựa theo phán đoán trước đó của họ thông qua Lục Bảo, trình độ điêu khắc băng của vị lão sư sau lưng cô ít nhất cũng phải ngang bằng họ, thậm chí có thể còn hơn một bậc. Nhưng bây giờ sau khi Tô Hàng làm rõ, các vị giám khảo lại có chút không chắc chắn. Chỉ trải qua không đến mười năm luyện tập điêu khắc băng, mà đã có kỹ thuật tinh xảo đến thế sao? Vậy thì để cho những người đã luyện tập mấy chục năm như bọn họ phải làm sao? "Đúng, ta chính là lão sư của nàng, người còn lại trên sân là tuyển thủ Cung Thiếu Đình, cũng là do ta dạy ra, nếu các ngươi không tin thì có thể tìm hắn để chứng thực." Nghe vậy, Tô Hàng nhẹ gật đầu, sau đó khẳng định. Về phản ứng của mấy vị giám khảo này, trong lòng hắn cũng đã sớm liệu trước, hắn biết những người này có thể sẽ nghi ngờ tính xác thực của lời hắn nói, nhưng Tô Hàng cũng không ép buộc họ phải tin. Chuyện thật hay giả, đối với hắn mà nói cũng không quan trọng, hắn dạy Lục Bảo học điêu khắc băng, chỉ đơn thuần là vì Lục Bảo thích và muốn học mà thôi. Còn những chuyện khác, Tô Hàng lại không nghĩ nhiều như vậy, cũng không muốn tiến thêm một bước hay là phát động khiêu chiến lên cấp độ cao hơn. "Không, không, không, chúng tôi tin Tô tiên sinh, lúc đó chúng tôi có chút mắt không tròng, không ngờ Tô tiên sinh tuổi còn trẻ mà đã lợi hại như vậy, chắc hẳn kỹ nghệ điêu khắc băng của Tô tiên sinh cũng rất phi phàm, con của ngài đoán chừng cũng là thừa hưởng thiên phú của ngài." Nghe Tô Hàng trả lời chắc chắn như vậy, vị giám khảo đứng đầu liền xua tay, vội vàng nói. Tất nhiên Tô Hàng đã nói như vậy, thì họ chỉ có thể lựa chọn tin tưởng, dù sao trên thế giới này vẫn có những người có thiên phú bẩm sinh. Người ta chỉ cần hơi cố gắng một chút, hoặc chỉ cần học một chút, thì rất có thể chính là kết quả của sự cố gắng và tinh lực gấp mười lần mà họ phải trả giá. Nhưng nếu để các vị giám khảo biết, Tô Hàng chỉ mới học có hơn mười ngày, thậm chí còn chưa hệ thống nghiên cứu, mà đã đạt tới mức này, thì e rằng từng người trong số họ đều sẽ khiếp sợ, cằm cũng rớt xuống mất. "Ừm, nếu như sau này các ngươi có chỗ nào muốn nghiên cứu thảo luận về kỹ thuật điêu khắc băng, thì có thể liên hệ với ta, đến lúc đó chúng ta sẽ cùng nhau nghiên cứu." Tiếp đó, Tô Hàng gật đầu nói thẳng. Nơi này là sân bãi thi điêu khắc băng, rất rõ ràng không phải chỗ thích hợp để trò chuyện và nghiên cứu kỹ thuật điêu khắc băng, thời điểm chọn cũng không tốt lắm. Tô Hàng lúc này tính cùng Lâm Giai về nhà trước, không muốn chậm trễ thêm ở cửa này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận