Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1539: Phóng một ngày nghỉ nghỉ ngơi

"Đúng vậy, Tiểu Nhiên, khó khăn lắm mới có một trận tuyết lớn như vậy, lần sau có tuyết rơi cũng không biết phải chờ đến bao giờ, ngày mai cứ chơi cùng bọn ta đã." Nhị Bảo cũng vội vàng đứng ra khuyên nhủ. "Tiểu Nhiên, người khác thì đọc sách đến mọt sách, còn ngươi thì suốt ngày vùi đầu vào học điêu khắc, thành đồ ngốc điêu khắc rồi..." Sau đó là Tứ Bảo, bất quá ý của hắn là tốt, nhưng vừa nói ra đã bị những người khác lườm mấy cái, dọa cho giọng hắn nhỏ dần, không dám nói thêm gì. "Ba ba, con..." Nghe vậy, Lục Bảo cũng quay sang nhìn Tô Hàng, vẻ mặt dò hỏi. Nhưng nhìn vẻ mặt của Lục Bảo thì rõ ràng là đã bị mấy người kia thuyết phục. "Đi thôi, ngày mai nhân cơ hội này chơi cho thoải mái một ngày, luyện tập điêu khắc thì không sai, nhưng cũng cần phải kết hợp nghỉ ngơi." Thấy vậy, Tô Hàng gật đầu cười, sau đó lên tiếng. "Dạ dạ, con biết rồi, ba ba." Nghe vậy, Lục Bảo khẽ gật đầu, trong lòng như trút được gánh nặng, thở phào một hơi. Thời gian gần đây, vừa phải đối mặt với bài kiểm tra và ôn tập, vừa phải tập điêu khắc băng ngày đêm khi về nhà. Thường ngày chỉ cần luyện tập điêu khắc băng thôi cũng đã khiến Cung Thiếu Đình kêu trời khổ không tả, mỗi ngày đòi bỏ cuộc, tuy rằng hắn cũng cố gắng kiên trì được thời gian này, nhưng cả người cũng gầy rộc đi. Đừng nói đến Lục Bảo, ngoài việc học tập còn phải chiếu cố việc luyện tập điêu khắc băng của Cung Thiếu Đình. Những điều này dồn lại một chỗ, dù Lục Bảo không nói gì nhưng cũng khiến nàng có chút khó thở. Nếu có thể thì nhân cơ hội này thư giãn một chút, cũng là một lựa chọn không tệ. Thời gian sau đó, Tô Hàng và Lâm Giai chơi với bọn trẻ một lúc rồi sắp xếp cho chúng đi ngủ. Tuy là nghỉ hè nhưng vì sức khỏe của bọn trẻ, và cũng muốn cho chúng có thói quen dậy sớm, Tô Hàng và Lâm Giai vẫn sẽ gọi bọn chúng dậy sớm. Đêm đó, không biết có phải vì bên ngoài đang có tuyết rơi hay không, hay vì chúng đã trút được gánh nặng, mà mỗi đứa đều ngủ rất ngon giấc. Nhất là Lục Bảo, hôm sau khi rời giường còn ngủ nướng một giấc khiến mọi người bất ngờ, Lâm Giai gọi tận ba lần mới lôi được Lục Bảo dậy. Nếu là bình thường, Lục Bảo đã sớm bò dậy khỏi giường rồi. Bởi vì nàng hàng ngày phải tranh thủ thời gian, dậy sớm luyện tập điêu khắc băng ngoài sân, trân quý từng phút từng giây. Buổi sáng sau khi ăn sáng xong, Cung Thiếu Đình cũng gọi điện tới. "Sư phụ, người xem tin chưa ạ, bên ban tổ chức cuộc thi điêu khắc băng tối qua thông báo rằng chung kết sẽ bị hoãn." "Vậy hôm nay con nên làm gì, có cần lái xe tới tập tiếp không ạ?" Cung Thiếu Đình hỏi từ đầu dây bên kia, vì tối qua đã quá muộn nên hắn sợ làm phiền đến Tô Hàng nghỉ ngơi, nên mới không gọi điện hỏi chuyện này. Sáng sớm hôm nay, Cung Thiếu Đình lập tức gọi đến để Tô Hàng đưa ra quyết định. Theo kế hoạch ban đầu thì hôm nay là ngày đi tham gia chung kết cuộc thi điêu khắc băng, nhưng chung kết lại đột nhiên bị hoãn, Cung Thiếu Đình nhất thời không biết nên làm gì. "Không cần, không sao, hôm nay con cứ ở nhà nghỉ ngơi một ngày, dưỡng sức là được." Nghe vậy, Tô Hàng lắc đầu, sau đó dặn Cung Thiếu Đình. Đêm qua tuyết rơi lớn như vậy, đến sáng nay vẫn còn tuyết nhẹ bay xuống. Mặc dù những bông tuyết này không lớn lắm nhưng cũng đủ để ảnh hưởng đến việc Lục Bảo và Cung Thiếu Đình tập điêu khắc băng ngoài sân. Nếu không thể luyện tập điêu khắc băng ngoài sân thì việc để Cung Thiếu Đình chạy đến làm gì? Chi bằng để hắn ở nhà nghỉ ngơi, cho hắn một ngày nghỉ ngơi cho tốt còn hơn. "Hả?" Nghe vậy, Cung Thiếu Đình hơi ngẩn người. Thời gian qua, tuy hắn ngày nào cũng hô hào muốn bỏ thi điêu khắc băng các kiểu, nhưng thực ra không hề muốn bỏ cuộc, chỉ là nói cho vui miệng thôi. Từ đầu đến cuối hắn vẫn luôn kiên trì được, bản thân mình sao có thể thua kém một đứa trẻ như Lục Bảo chứ? ! ! Mà cứ tiếp tục kiên trì, Cung Thiếu Đình ngày nào cũng phải luyện một lượng lớn bài tập điêu khắc băng, gần như không có thời gian rảnh. Hiện tại Tô Hàng lại đột nhiên cho hắn nghỉ một ngày, bảo hắn ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe, điều này khiến Cung Thiếu Đình có chút không quen. "Ý ta là, với thời tiết hiện tại, dù con có tới cũng không thể tiếp tục luyện tập điêu khắc băng, chi bằng cứ ở nhà nghỉ ngơi một ngày, còn việc tiếp theo thì ngày mai tính tiếp." Tô Hàng nói thẳng. "Có điều..." Nghe vậy, Cung Thiếu Đình ở đầu bên kia có chút do dự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận