Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1099: Hành vi khác thường đại bảo

Chương 1099: Hành vi khác thường của Đại Bảo "Tiểu Ngữ, ta gọi ngươi tỷ được không?!"
Chỉ trong khoảnh khắc này, trán Đại Bảo nháy mắt đổ mồ hôi, trong lòng cũng lặp đi lặp lại cầu nguyện, tuyệt đối đừng nói ra!
Nếu nói ra, tối nay trở về chắc chắn lạnh cẳng!
Thấy Đại Bảo bộ dạng khẩn trương cùng liên tục lắc đầu, Nhị Bảo cuối cùng do dự một chút, vẫn là không nói.
"A, mẹ ơi, tối nay con muốn ăn tôm có được không?"
Ngay sau đó, Nhị Bảo lại nói với Lâm Giai một câu, suýt chút nữa bị Lâm Giai phát hiện ra sơ hở.
"Ừm... Tôm thì có lẽ không được rồi, vừa nãy đi mua đồ ăn, mẹ quên mua tôm mất, ngày mai nhé, ngày mai mẹ làm cho các con món tôm hùm nướng ăn..."
Lâm Giai cũng không nghi ngờ gì, chỉ cho rằng là bọn trẻ lại thèm ăn thôi.
"Vâng ạ, cảm ơn mẹ..."
Nhị Bảo vội vàng gật đầu, mấy đứa còn lại cũng vui vẻ nói, ngày mai có tôm ăn rồi!
Đại Bảo thì thở phào nhẹ nhõm trong lòng, rồi ném cho Nhị Bảo ánh mắt cảm kích.
Cảm ơn nàng đã không nói ra chuyện đó, nếu không mình chắc chắn xong đời.
Một đám người về đến nhà, Tô Hàng vừa hay tiễn Cung Thiếu Đình đi, đối diện gặp Lâm Giai cùng mấy đứa trẻ vừa về tới.
"Ba ơi, chúng con về rồi!"
"Về rồi thì tốt, hôm nay có nghịch ngợm gây sự ở trường không?"
Thấy vậy, Tô Hàng cũng nghiêm mặt, giả bộ nghiêm túc hỏi một tiếng.
"Đương nhiên là không ạ, làm gì có chuyện đó!"
"Ở trường bọn con đều ngoan cả mà!"
"Ba ơi, con về phòng làm bài tập trước..."
Mấy đứa nhốn nháo vui vẻ nói, chỉ có Đại Bảo xách cặp đi về phòng.
"Ơ? Chuyện gì xảy ra vậy?"
Điều này khiến Tô Hàng không khỏi gãi đầu, nghi ngờ một tiếng.
Hôm nay đứa nhỏ này làm sao thế, sao đột nhiên thích học thế? Chẳng lẽ là đột nhiên khai khiếu sao?!
"Lão bà, có phải trên đường em góp ý với nó gì không?"
Tô Hàng nghi hoặc không hiểu, liền quay sang hỏi Lâm Giai, còn tưởng Lâm Giai lại góp ý Đại Bảo.
"Không có mà, khi ở trên xe nó đã như vậy rồi, có lẽ là tâm trạng không tốt thôi."
Lâm Giai nhún vai, tỏ vẻ mình rất vô tội, nàng cũng muốn hỏi chuyện gì xảy ra đây?
Chỉ có Nhị Bảo biết tình hình, thấy thời cơ không ổn, cũng vội vàng theo về trốn vào phòng, nhỡ lát nữa Tô Hàng và Lâm Giai hỏi thì nàng phải làm sao?
Dù nói dối hay nói thật thì cũng đều sẽ làm mất lòng người, chi bằng cứ tránh mặt trước đã.
Sau đó, Tô Hàng và Lâm Giai chỉ coi như Đại Bảo tâm trạng không tốt, cũng không truy đến cùng.
Hôm sau.
Sáng sớm hôm nay, Tô Hàng đã rời giường.
Ngoài việc dậy sớm vận động một chút ra, hắn còn hẹn với đồ đệ tiện nghi của mình, lát nữa sẽ đi nhà máy đá chọn vật liệu đá.
Trước hết là ăn điểm tâm.
"Ba ơi, mẹ ơi, con ăn xong rồi ạ."
Đại Bảo vừa ăn xong bữa sáng, chào hỏi Tô Hàng và Lâm Giai một tiếng, sau đó liền trực tiếp chạy biến mất tăm.
"Đứa nhỏ này, vừa sáng sớm đã chạy đi đâu rồi? Vội vàng vàng như thế không biết làm gì."
"Sao ta thấy Tiểu Thần hai ngày nay hơi khác thường vậy..."
Tô Hàng và Lâm Giai nhìn nhau một cái, là cha mẹ của bọn trẻ, đương nhiên hiểu rõ chúng nó cực kỳ.
Chỉ cần trạng thái của Đại Bảo không đúng, bọn họ rất dễ dàng nhận ra được.
Một ngày không đúng thì có thể là do tâm trạng không tốt, nhưng đến ngày thứ hai hành vi cử chỉ vẫn kỳ lạ như vậy thì có chút không bình thường.
"Đợi đến bữa trưa, chúng ta hỏi nó cẩn thận xem sao."
Lâm Giai đột nhiên đề nghị, bình thường những chuyện nhỏ bọn họ không hay hỏi đến, đó là tôn trọng bọn trẻ.
Nhưng nếu hành vi cử chỉ quá khác thường, thì hai người cần quan tâm nó thật kỹ, không thể để con mình đi vào lạc lối.
"Ừm... Em đi hỏi đi."
Tô Hàng gật đầu nhẹ, đương nhiên giao trách nhiệm này cho Lâm Giai, khiến Lâm Giai trợn mắt.
Được rồi, tất cả vai ác đều là nàng làm thôi?
Chỉ một lát sau, Tô Hàng vừa ăn xong bữa sáng thì Cung Thiếu Đình đã đến cửa nhà họ.
"Thiếu Đình đến rồi à? Tiện thể vào ăn sáng luôn đi!"
Thấy Cung Thiếu Đình tới, bàn ăn sáng còn chưa dọn, Lâm Giai liền nhiệt tình mời một câu.
"Ối, đến sớm không bằng đến đúng lúc, cảm ơn sư nương."
Cung Thiếu Đình cũng không hề khách khí với Tô Hàng.
Đồ ăn của sư phụ làm buổi sáng trưa tối đều cực kỳ chất lượng, không thua kém những khách sạn năm sao, có thể ké được bữa nào thì Cung Thiếu Đình tự nhiên không khách khí.
"Ngô ~ ngô ~ sư nương, bữa sáng này tuyệt vời, con đảm bảo đây là món ngon nhất mà con từng ăn."
Cung Thiếu Đình vừa nhét đầy miệng vừa không quên tâng bốc Tô Hàng và Lâm Giai.
"Ha ha ha... Ngon thì ăn nhiều chút."
Lâm Giai cũng bị Cung Thiếu Đình làm cho bật cười, quay đầu đáp lại một câu.
"À, đúng rồi, hôm nay sao con tới sớm thế? Bình thường đâu có thấy con siêng năng tới học hỏi sư phụ vậy?"
Ngay sau đó, Lâm Giai lại hỏi thăm một câu.
Thường ngày thì giờ này chắc Cung Thiếu Đình còn chưa tỉnh ngủ nữa chứ, hôm nay dậy sớm thế đúng là lần đầu tiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận