Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 992: Đại hội thể dục thể thao khai mạc

Chương 992: Đại hội thể dục thể thao khai mạc Đến đây, đội của bọn họ tham gia thi tiếp sức, cuối cùng cũng đã định xong.
Tuy nhìn qua không có gì thay đổi lớn, chỉ là để Tứ Bảo có cảm giác dễ chịu hơn khi chạy, nhưng từ góc độ chỉnh thể của Vương Kiến Cường nhìn lại, toàn bộ quá trình tiếp sức đã trở nên thông thuận hơn rất nhiều.
Hơn nữa Đại Bảo được xếp ở vị trí tiếp sức thứ hai, giữa Tứ Bảo và Đại Bảo hai anh em, sự phối hợp cũng khá ăn ý, có thể nói là một công đôi việc!
"Tô Trác và Tô Thần hai nhóc con này, e là ngay từ đầu đã có thể bỏ xa những người khác một quãng dài rồi..."
Nhìn bốn người đang huấn luyện trên thao trường, Vương Kiến Cường không khỏi tặc lưỡi.
Hắn đại khái đánh giá trình độ của bọn họ một chút, cảm thấy lần này bọn họ có khả năng rất lớn giành được vị trí thứ nhất, nói là nắm chắc phần thắng cũng không quá đáng.
Hai ngày thời gian trôi qua trong nháy mắt, rất nhanh đã đến ngày khai mạc đại hội thể dục thể thao mùa thu.
"Ba ba mụ mụ, lần này chúng ta đã nói rõ rồi nhé, nếu mà giành được thứ nhất, thì ba mẹ sẽ dẫn chúng con đi khu vui chơi!"
Trên đường đưa bọn nhỏ đến trường, Đại Bảo lại lặp đi lặp lại xác nhận một câu.
"Đi đi, chỉ cần lần này các con mang được huy chương vàng về cho ba, ba đảm bảo các con được chơi thoải mái ở khu vui chơi, mẹ của các con cũng không ngăn được đâu!"
Tô Hàng bất đắc dĩ đáp ứng, hắn sắp bị Đại Bảo hỏi đến phát bực, một câu nói đó trên đường đã hỏi bao nhiêu lần rồi? ! ! Hắn trông có giống người không đáng tin vậy sao?
"Vậy thì con yên tâm rồi..."
Thấy Tô Hàng dường như có chút mất kiên nhẫn, Đại Bảo mới bỏ ý định tiếp tục hỏi, im lặng ngồi vào chỗ.
Sau khi đưa chúng bảo đến trường, Tô Hàng và Lâm Giai cũng không vội rời đi, hai người họ hôm nay định ở lại theo dõi bọn nhỏ tham gia đại hội thể dục thể thao lần này, bởi vì đại hội thể dục thể thao lần này của trường cho phép phụ huynh và người ngoài trường đến xem.
"Oa, lần này trường học chơi lớn thật!"
"Đúng đó, đúng đó, bên kia còn có mấy con linh vật lông nhung siêu to khổng lồ nữa!"
"Chắc là người mặc đồ hóa trang đấy, trông thú vị thật."
Vừa đến trường, chúng bảo đã bị cảnh tượng trên thao trường làm cho choáng ngợp, thậm chí có người còn nghĩ không biết đây có phải trường của mình không.
"Mẹ ơi mẹ ơi, mau đến đây, con muốn chụp ảnh cùng linh vật kia!"
"Đúng đó ba, chúng mình cùng chụp đi!"
"Chụp cho con một kiểu nữa..."
Nhị Bảo, Tam Bảo mấy cô bé tuy không tham gia đại hội thể dục thể thao, nhưng điều đó không cản trở việc các con thấy hứng thú với hội thao, đặc biệt là về khoản chụp ảnh.
Ví dụ như hôm nay, thao trường được trang trí lộng lẫy như vậy, đúng là một nơi chụp ảnh tuyệt vời.
"Này này, các con đừng có chạy lung tung, cẩn thận lạc mất đó, một lát nữa mẹ không tìm thấy các con thì sao."
Tô Hàng và Lâm Giai cùng nhau đuổi theo phía sau, bọn trẻ con này, không biết là vì vui mừng chụp ảnh hay vì khai mạc đại hội thể dục thể thao mà hưng phấn nữa, ai nấy đều chạy như bay.
Sau khi náo nhiệt một lúc lâu, trong điện thoại của Tô Hàng và Lâm Giai, cơ bản mỗi người đã nhét vào ít nhất vài chục tấm ảnh, sức hưng phấn của chúng bảo mới vừa lắng xuống.
Và lúc này, nghi thức khai mạc đại hội thể dục thể thao cũng sắp bắt đầu.
"Thôi thôi, Tiểu Thần với Tiểu Trác nhanh chân đi chuẩn bị đi, sắp vào sân rồi, đừng có nô đùa nữa!"
Sau khi nghe Tô Hàng thúc giục, giáo viên của bọn trẻ cũng tìm người đến tận chỗ hắn.
"A a, vậy chúng con đi!"
Đại Bảo gật đầu nhẹ, sau đó vừa kéo Tứ Bảo vừa đi chuẩn bị thi đấu.
"Cố lên nhé, ba mẹ cổ vũ cho các con đấy!"
"Còn có tụi con nữa, anh cả cố lên, Tiểu Trác cố lên!"
"Tiểu Trác, lần này nếu mà cậu không ôm huy chương vàng về cho tớ chơi, hai ta không xong chuyện đâu..."
Trước khi Đại Bảo và Tứ Bảo đi, Tô Hàng và Lâm Giai, cùng với mấy đứa con còn lại không ngừng cổ vũ cho hai người!
Trên lễ khai mạc, có một màn biểu diễn đơn giản của đội cổ vũ, còn lại là mấy bài diễn văn nhàm chán của mấy vị lãnh đạo trường, hiệu trưởng các kiểu, nghe mà Tô Hàng, Lâm Giai và mấy đứa nhỏ còn lại đều sắp mệt rã rời.
Còn ở bên chỗ Đại Bảo và Tứ Bảo, bọn họ đang chuẩn bị tại khu nghỉ ngơi.
"Anh hai, em vẫn hơi hồi hộp, trên khán đài đông người quá, phù~"
Tứ Bảo thở ra một hơi, nhưng vẫn không khỏi thấy hồi hộp.
"Ối giời ơi, không sao đâu mà, cùng anh khởi động làm nóng người đi, thi thua thì thua thôi, có ai trách móc gì đâu, hơn nữa, với thực lực của chúng ta thì làm sao thua được hả? ! !"
Đại Bảo vừa an ủi Tứ Bảo, vừa kéo Tứ Bảo khởi động làm nóng người, nhưng càng nói lại càng thấy mình quá tự tin.
"Dạ!"
Tứ Bảo gật nhẹ đầu, đã quen với cái kiểu của Đại Bảo như vậy rồi.
Nhưng khởi động làm nóng người cũng có chút tác dụng, ít nhất cũng giúp chuyển sự chú ý đi một phần, không còn hồi hộp như lúc nãy nữa.
"Được rồi, vào sân vào vị trí đi thôi!"
Chẳng mấy chốc, nghi thức khai mạc cũng đi ngang sân khấu, Đại Bảo liền lên tiếng gọi Tứ Bảo, hai người cùng nhau ra sân vào vị trí, trận đấu đầu tiên là chạy 100 mét.
Vốn dĩ Đại Bảo và Tứ Bảo không đăng ký thi nội dung này, nhưng sau khi Vương Kiến Cường huấn luyện cho hai người, thấy hai người ngày ngày huấn luyện vất vả, mà chỉ thi mỗi chạy tiếp sức thì quá uổng, cho nên lại đăng ký bổ sung thêm hai nội dung thi nữa.
Một trong số đó chính là chạy 100 mét, còn lại là chạy 200 mét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận