Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1014: Ngươi sẽ để cho chúng ta ra ngoài sao

Chương 1014: Ngươi sẽ để cho chúng ta ra ngoài sao
Sau đó, Tô Hàng kết hợp những manh mối người khác cung cấp, cùng với việc giám sát Đại Bảo và Tứ Bảo cuối cùng biến mất theo hướng nào, cũng đã khoanh vùng được một tiệm kem ly.
"Chính là nơi này, hai tên nhóc này quả nhiên ở đây!"
Tô Hàng ba người đi đến cửa tiệm kem ly, qua ô cửa kính đều thấy rõ bóng dáng Đại Bảo và Tứ Bảo.
Lúc này, Đại Bảo và Tứ Bảo không hề hay biết nguy hiểm đang đến gần, mỗi người vẫn đang ăn rất vui vẻ, ngược lại ba người Tô Hàng ngoài cửa thì vì lo lắng nên có vẻ hơi chật vật.
"Tô Thần, Tô Trác!"
Vừa vào cửa, Lâm Giai đã lạnh giọng hô, đến cả tên thân mật của Đại Bảo và Tứ Bảo cũng không gọi, cô là người xông vào trước nhất.
"Mẹ ơi! Ba ơi, còn có cả huấn luyện viên nữa..."
Tứ Bảo ngẩn người, ngay lập tức bối rối, giọng nói cũng nhỏ dần.
"Xong rồi, bị phát hiện!"
Đại Bảo cũng lẩm bẩm một tiếng không ổn, vụ này đâu chỉ bị phát hiện, mà quả thực là bị bắt tại trận, lúc này muốn trốn cũng không thoát được, cây kem trong tay ngay lập tức không còn thơm ngon nữa.
"Ba ơi, mẹ ơi! Nghe chúng con giải thích đã!"
Đầu óc Đại Bảo xoay chuyển nhanh hơn, vội vàng nói, nếu không có lý do chính đáng thì Lâm Giai sẽ lột da hai đứa mất.
"Có gì mà phải giải thích? Hai đứa ngược lại là gan lớn nhỉ? Giữa đêm hôm khuya khoắt còn dám trộm ra ngoài!"
Lúc này Lâm Giai căn bản không nghe, cô cứ mắng tới tấp Đại Bảo và Tứ Bảo, ngực cũng tức giận phập phồng.
Hai tên nhóc này, khoảng thời gian này chưa bao giờ khiến cô bớt lo, thật muốn bắt hai đứa về, dạy dỗ lại từ đầu.
Tô Hàng thì không nói gì, nhìn bộ dạng Đại Bảo và Tứ Bảo mà như đang suy tư điều gì đó, không biết đang nghĩ gì.
"Các con có biết không, trẻ con đi ra ngoài một mình muộn như vậy nguy hiểm đến mức nào, nhỡ gặp phải kẻ lừa đảo hoặc người xấu thì làm sao bây giờ, các con đều không nói với ba mẹ một tiếng? Các con có biết ba mẹ đã lo lắng đến mức nào không..."
Lâm Giai đang tức giận, liền một mạch răn dạy Đại Bảo và Tứ Bảo, nói mà không kịp thở.
Về sau hai đứa trẻ này nếu cứ làm như vậy, thì những người làm cha mẹ như bọn họ, có còn được sống yên ổn chút nào không?!
"Mẹ nói xem, hai đứa con còn có thể ra ngoài nữa không..."
Đại Bảo nhỏ giọng lẩm bẩm một câu, nhưng lời này không dám để cho Lâm Giai nghe thấy.
"Thôi, về rồi hãy nói chuyện!"
Thấy Đại Bảo và Tứ Bảo bị mắng, Tô Hàng cuối cùng cũng không đành lòng, ngược lại khuyên Lâm Giai một câu.
"Hôm nay anh đừng có cản em, hôm nay em phải cho hai đứa nó biết vì sao bông hoa lại đỏ như thế!"
Lâm Giai đến cả Tô Hàng ngăn cản cũng mặc kệ, nhưng những lời này chỉ là hù dọa Đại Bảo và Tứ Bảo thôi, cô không thể nào thật sự đánh hai đứa nhỏ.
"Lão bà, ở đây đông người, để người khác chê cười, về nhà rồi từ từ thu xếp chúng nó sau!"
Tô Hàng lại đổi một góc độ nói.
Lâm Giai lúc này quá tức giận, đến lời anh nói cũng không nghe, nhưng dù sao cũng phải để ý đến thể diện chứ?
"Ừm... Trước cứ về đã!"
Hơi trầm ngâm một chút, cuối cùng Lâm Giai vẫn lựa chọn về nhà rồi sẽ cùng Đại Bảo và Tứ Bảo nói chuyện sau.
"Phù~"
Nghe Lâm Giai nói vậy, Tô Hàng cũng có chút thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần có thể về nhà trước, anh sẽ dễ khuyên nhủ Lâm Giai hơn.
Đương nhiên, Lâm Giai như vậy là vì tốt cho bọn trẻ, nhưng nếu như quản bọn chúng quá chặt, cũng sẽ khiến chúng không thở nổi, giống như Đại Bảo và Tứ Bảo hôm nay vậy, trực tiếp lén lút chạy ra ngoài.
Sau khi về đến nhà, Lâm Giai cũng đã bớt giận đi không ít, nhưng vẫn muốn giả bộ mắng Đại Bảo và Tứ Bảo hai câu, lại bị Tô Hàng cản lại.
"Nghe thử bọn trẻ nói lý do tại sao lại lén đi ra ngoài đã, Tiểu Thần và Tiểu Trác đương nhiên là thèm ăn, nhưng cũng không thể chỉ vì muốn ăn kem mà lại lén đi ra ngoài như vậy!"
Tô Hàng nói, Đại Bảo và Tứ Bảo vừa mới định giải thích thì đã bị Lâm Giai quát lớn một tiếng, lại đành phải ngậm miệng.
"Con thấy Tiểu Trác lúc nãy có chút căng thẳng, nên mới nghĩ dẫn nó đi ăn kem cho thoải mái!"
Đại Bảo đứng ra giải thích, trong mắt có chút tủi thân, phảng phất như đang nói, "Các người giải quyết vấn đề của mình xong rồi mới quay ra trách bọn con!"
"Vậy thì con cũng phải nói với mẹ chứ, đêm hôm khuya khoắt, con dẫn theo em con đi lung tung, ba mẹ sẽ lo lắng!"
Lâm Giai nghe xong liền tức giận, vừa mới bớt giận đi thì cảm giác lại tăng lên vùn vụt.
"Mẹ ơi! Thì là, thì là nếu con nói với mẹ, mẹ có để tụi con đi không?"
Đại Bảo mặc dù bị khí thế của Lâm Giai làm cho bối rối, nói có hơi lắp bắp, nhưng tóm lại vẫn nói ra được điều mình muốn nói.
"Ta... "
Nghe Đại Bảo nói, Lâm Giai nhất thời không biết phải làm sao, nhất thời lại ngẩn người tại chỗ.
Cô đương nhiên nghe ra ý tứ tiềm ẩn trong lời của Đại Bảo, theo tình hình trước đây, nếu như tối muộn thế này mà Đại Bảo và Tứ Bảo nói muốn ra ngoài chơi, thì Lâm Giai tuyệt đối sẽ không đồng ý.
"Được rồi, hôm nay Tiểu Thần cũng là có ý tốt, đây chẳng phải là cũng an toàn trở về rồi sao? Vậy ta và mẹ con về phòng trước, các con cũng nên nghỉ ngơi sớm đi..."
Tô Hàng vừa nói vừa đẩy Lâm Giai về nhà, để lại Đại Bảo và Tứ Bảo ngơ ngác tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận