Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1616: Mới thành viên gia đình

Chương 1616: Thành viên mới trong gia đình
Nghe Tô Hàng nói vậy, 4 vị lão nhân liên tục gật đầu, tỏ vẻ vẫn là Tô Hàng nghĩ chu đáo.
Tô Hàng mang theo nụ cười đi ra cửa, lập tức lại đổi thành vẻ mặt ủ rũ. Hôm nay có thể là mùng một đầu năm, hắn đi đâu mà tìm được bệnh viện thú y mở cửa chứ?
Thực ra, Tô Hàng vốn chỉ muốn, chờ qua mười mấy ngày tháng giêng, mới đem mấy chú mèo con này nhận nuôi về.
Hắn nhìn 6 đứa bé mặt mày nóng lòng, mà Tứ Bảo lại ở bên cạnh không ngừng nài nỉ, sợ khoảng thời gian này sẽ khiến mấy chú mèo con bị lạnh cóng.
Tô Hàng bất đắc dĩ cũng đành phải ra cửa.
May mắn là vận may của Tô Hàng thật tốt, hắn ra ngoài không bao xa, liền tìm được một bệnh viện thú y đang mở cửa.
Bác sĩ của bệnh viện thú y này, vốn dĩ định qua mùng sáu mới mở cửa, nhưng vì một vị khách quen có một con chó lông vàng nuốt nhầm đồ vật, khách quen thực sự lo lắng, lúc này mới mời bác sĩ đến.
Mà khi Tô Hàng đi tới, vừa vặn gặp bác sĩ chuẩn bị đóng cửa về nhà.
Bác sĩ kia vốn không muốn, nhưng không chịu nổi Tô Hàng liên tục cầu khẩn, đồng thời, Tô Hàng còn chủ động đưa ra muốn trả thêm phí, bác sĩ mới miễn cưỡng đồng ý.
Tô Hàng lập tức đem cả 6 con mèo nhỏ và một mèo lớn đều mang tới.
Sau khi xác định cả 7 con mèo đều không mắc bệnh truyền nhiễm, bác sĩ lại tiêm vắc-xin cho chúng, vệ sinh sạch sẽ mấy chỗ dơ bẩn dính bên ngoài, như vậy mới coi như xong.
Tô Hàng dựa theo lời khuyên của bác sĩ thú y, mua rất nhiều đồ ăn cho mèo, cát mèo, chậu đựng cát mèo và các nhu yếu phẩm khác.
Lúc hắn xách theo một lồng mèo, cùng với các túi lớn túi nhỏ đựng đồ dùng của mèo về đến nhà, 6 đứa bé kinh ngạc la oai oái, tiếng như muốn phá cả mái nhà.
"Được rồi được rồi, mọi người nhỏ tiếng chút." Tô Hàng mệt mỏi bịt tai, "Ba biết các con hưng phấn, nhưng mấy chú mèo con mới về, các con lớn tiếng như vậy sẽ dọa chúng đó."
Nghe đến việc có thể sẽ dọa mèo con, các bé mèo lúc này mới đều ngoan ngoãn im miệng. Còn Tứ Bảo thì nhanh chóng chạy tới trước lồng, chơi đùa cùng mèo con.
Dù là con mèo Dragon Li tên Hoa Hoa kia, hay là 6 con mèo con nhỏ. Bởi vì trước đây thường xuyên gặp Tứ Bảo, rất quen thuộc mùi hương trên người Tứ Bảo, cho nên khi bọn chúng nhìn thấy Tứ Bảo, lại ngửi được mùi hương trong phòng, cũng không còn kinh hoảng như vậy.
Mà Hoa Hoa lại càng giống như có linh tính vậy, vừa nhìn thấy Tứ Bảo, liền lộ ra vẻ yên tâm, sau đó ngoan ngoãn chải lông cho mình.
Qua một khoảng thời gian khá lâu, những con mèo nhỏ này cũng không còn sợ hãi nữa, chúng liền kêu meo meo bi bô, dường như muốn ra ngoài chơi.
Tứ Bảo mở lồng ra, các mèo con tò mò bước ra ngoài.
Lâm Giai vốn đang ngồi phồng má trên ghế sofa, nhưng khi một trong số mèo con ghé vào chân nàng, hướng nàng kêu meo meo thì, trái tim của Lâm Giai cũng nháy mắt bị sự dễ thương của chúng làm tan chảy.
Thấy đến cả lão bà cũng gia nhập hàng ngũ "con sen" của mèo, Tô Hàng cuối cùng cũng yên lòng.
Hôm nay hoạt động thể lực quả thực không ít, uể oải duỗi lưng một cái, tranh thủ lúc mọi người đang bận rộn đùa với mèo, lén lút về phòng ngủ.
Nằm trên chiếc giường mềm mại, Tô Hàng rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ ngon.
Trong mộng, hắn lại quay về lần đầu tiên ở khách sạn, cùng Lâm Giai phát sinh quan hệ tình cảm.
Chỉ khác với thực tế, lần này Tô Hàng và Lâm Giai đều tỉnh táo. Mà Lâm Giai lại vô cùng chủ động.
"Lão công..." Lâm Giai hà hơi bên tai Tô Hàng như làn gió thoảng.
"Lão bà, đừng làm ồn." Tô Hàng thấy Lâm Giai chủ động như vậy, lại có chút e thẹn.
Mà Lâm Giai cảm thấy không những không bị xua đuổi, ngược lại còn kề sát mặt Tô Hàng, khẽ liếm vành tai hắn.
Tô Hàng nhịn không được thở gấp: "Giai Giai..."
Tô Hàng quay đầu muốn hôn Lâm Giai, lại không biết vì sao lại chạm vào một thứ lông xù.
Tô Hàng giật mình tỉnh giấc, một con mèo con đang vô tội đứng trước mặt Tô Hàng, thấy Tô Hàng tỉnh còn kêu meo một tiếng.
"..." Tô Hàng nháy mắt cạn lời, trách không được hắn sẽ mơ giấc mơ như vậy, đoán chừng là do vừa nãy con mèo này liếm vành tai mình!
Có lẽ là nghe thấy tiếng mèo con kêu trong phòng ngủ, Ngũ Bảo lập tức mở cửa đi vào.
"Ngũ muội, thì ra con ở đây nha!"
Ngũ Bảo ôm mèo con trong lòng vào trong ngực, cuối cùng nhìn Tô Hàng.
"Ba ba, ba dậy rồi à? Vừa hay mau đi ăn cơm, con còn chuẩn bị đi gọi ba đấy!"
"Con vừa rồi gọi nó là gì? Ngũ muội?" Tô Hàng chỉ vào mèo con trong lòng Ngũ Bảo, tò mò hỏi.
"Đúng vậy, tụi con phát hiện sáu con mèo con, vừa hay có thể để cho sáu người chúng ta mỗi người chăm sóc một con." Ngũ Bảo vẻ mặt thành thật nói. "Tổng cộng sáu con mèo con có hai con mèo đực, bốn con mèo cái."
Nghe Ngũ Bảo giải thích, Tô Hàng không nhịn được bật cười.
Thật đúng là trùng hợp!
Ngay khi hai cha con đang trò chuyện trong phòng ngủ, thì bên ngoài cửa vang lên tiếng Lâm Giai gọi đi ăn cơm.
Hai người ôm mèo con cùng nhau ra phòng khách.
Tô Hàng nhìn thấy Ngũ Bảo ôm mèo con vào trong lồng, mà 6 đứa bé lại cùng nhau ngoan ngoãn đi rửa tay, hình ảnh này quả thực khiến người ta cảm thấy quá đỗi ấm lòng.
"Được rồi, còn ngẩn người ra đó làm gì, mau đi rửa tay ăn cơm." Lâm Giai bưng đồ ăn vẫn còn nóng đi tới, nhẹ nhàng đẩy Tô Hàng một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận