Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1681: Hạ hạ ký

Chương 1681: Hạ hạ ký
Vì vậy hắn ngẩng đầu nhìn về phía cô KK giáo viên, dùng ánh mắt không tiếng động hỏi thăm. Cô KK giáo viên rất nhanh liền hiểu được ý của Tô Hàng, nàng bất đắc dĩ cười cười, nói ra: "Hai bé con rút thăm trúng vào ngày thứ 3."
"Vốn dĩ cũng không có gì, có lẽ do mấy đứa nhỏ khác cùng bốc thăm trúng ngày thứ 3 đều than thở, còn nói thứ 3 đen đủi thế nào, nên mới ảnh hưởng tới cảm xúc của hai bé."
Nghe cô KK giáo viên giải thích, Tô Hàng mới chợt hiểu ra.
Hắn cười nhẹ nhàng vỗ về đầu Nhị Bảo: "Tiểu Ngữ nhà chúng ta là giỏi nhất, cho dù biểu diễn vào ngày thứ 3, cũng nhất định sẽ rất thuận lợi vượt qua!"
"Thật sao?" Nhị Bảo ngẩng đầu lên, vô cùng đáng thương nhìn Tô Hàng, "Chúng con thật rất cố gắng!"
"Ba biết mà, yên tâm đi, bất kể kết quả thế nào, ba đều tin đó là kết quả tốt nhất. Con cứ yên tâm mà nhảy thôi."
Nghe được lời an ủi của Tô Hàng, Nhị Bảo mới vui vẻ trở lại, còn Huyên Huyên đứng một bên, cũng được sự cổ vũ của Tô Hàng, tâm trạng cũng trở nên tươi sáng hơn nhiều.
Cô KK giáo viên đứng sau lưng hai đứa bé, vui mừng nhìn cảnh này.
Nàng đang nghĩ bụng tranh thủ lúc Tô Hàng trò chuyện với bọn nhỏ, có thể trở về nhà nghỉ ngơi một chút, thì phía sau lại vang lên tiếng của Lý Thành Thiên.
"Huyên Huyên, cô KK giáo viên, các cô về rồi?"
Cô KK giáo viên nghi hoặc nhìn về phía sau, phát hiện Lý Thành Thiên đang cầm hai ly cà phê đá kiểu Mỹ đi tới.
"Tôi còn tưởng các cô phải mất một thời gian nữa mới xong, nên đặc biệt mua hai ly cà phê để chuẩn bị tỉnh táo đó! Xem ra giờ không cần nữa rồi."
"Đúng vậy, mọi người nên nghỉ ngơi sớm chút, trời cũng sắp tối rồi, ngủ sớm đi, mai tôi sẽ đưa bọn nhỏ đến tập sớm."
Cô KK nói xong định về phòng, chưa kịp đi thì lại nghe Lý Thành Thiên giữ lại.
"Nghỉ ngơi thì cũng phải ăn chút gì chứ cô KK giáo viên, cô vất vả thế này đưa hai đứa nhỏ đi huấn luyện, nếu chúng ta không mời cơm thì áy náy lương tâm quá."
Lý Thành Thiên đúng là khéo nói, lý do này khiến cô KK không cách nào từ chối.
Lý Thành Thiên thấy cô KK giáo viên hồi lâu không nói gì, bèn đưa mắt nhìn Tô Hàng.
Tô Hàng hiểu ý, liền tiếp lời Lý Thành Thiên, tiếp tục khuyên cô KK: "Đúng vậy đó cô KK giáo viên, chúng ta cùng đi ăn đi. Dù sao cô một mình cũng phải ăn, chúng ta đi cùng, vừa hay mọi người có thể trao đổi thêm chút về động tác vũ đạo."
Thấy hai phụ huynh đều khuyên như vậy, cô KK giáo viên chỉ đành cùng bọn họ đi.
Trên bàn ăn, cô KK giáo viên cùng hai đứa bé lên kế hoạch thời gian luyện tập vũ đạo vào ngày mai.
Thời gian bắt đầu từ 6 giờ sáng ngày mai, đến tận tối.
Lịch huấn luyện như vậy, khiến Tô Hàng không khỏi có chút ngạc nhiên.
"Cô KK giáo viên, ngày mai mọi người không đi xem thi đấu sao?" Tô Hàng chưa kịp hỏi, thì Lý Thành Thiên đã không nhịn được tò mò.
"Ừm, ngày mai không đi trước." cô KK giáo viên gật đầu, "Chúng ta chỉ cần đến sau xem một chút, biết sơ vị trí sân khấu là được rồi, còn những đội khác nhảy cái gì thì không liên quan đến chúng ta."
"Hay là mọi người đi xem thử vũ đạo của các đội khác đi? Nếu gặp ý tưởng hay, có lẽ còn có thể tham khảo sửa đổi chút đỉnh?" Lý Thành Thiên tiếp tục đề nghị.
"Bố Huyên Huyên, có thể là anh không hiểu rõ nghề này của chúng tôi. Chỉ cần đã xác định tác phẩm, thì không được thay đổi động tác. Chưa nói đến việc sửa đổi vào phút chót sẽ khiến các bé mắc lỗi trên sân khấu, mà chỉ nói chuyện đạo văn, nếu bị người ta phát hiện đạo văn, thanh danh sẽ hỏng."
"Chuyện này rất nghiêm trọng, một khi bị phát hiện đạo văn, dù cô nhảy có giỏi đến đâu, sau này cũng không ai coi trọng nữa."
"Thì ra là vậy, vậy thôi bỏ đi, cô KK giáo viên, vậy làm phiền cô mấy ngày nay dạy bọn trẻ luyện tập nhé."
Lý Thành Thiên và Tô Hàng đều ý thức được tầm quan trọng của việc luyện tập, nên càng thêm tôn trọng cô KK giáo viên.
Trên bàn ăn, Lý Thành Thiên và Tô Hàng liên tục gắp thức ăn cho cô KK giáo viên, hai người họ tuy không nói ra miệng những lời nhờ vả, nhưng ánh mắt nhìn cô KK giáo viên lại biểu lộ rõ ý.
Cô KK giáo viên hiểu ý của họ, cũng không ngăn cản, cũng không cự tuyệt, tựa hồ chỉ cần làm như vậy thì phụ huynh hai bé sẽ yên tâm hơn chút.
Hai ngày sau đó, cô KK giáo viên vẫn dẫn theo hai bé luyện tập vũ đạo, Tô Hàng và Lý Thành Thiên cũng không có việc gì làm, liền dứt khoát đi đến hiện trường thi tuyển, xem các bé khác nhảy.
Không xem thì thôi, càng xem tiết mục của các bé, thì hai ông bố lại càng thêm lo lắng.
Các bé khác nhảy tốt, thì khiến Tô Hàng và Lý Thành Thiên lo lắng, vì tiết mục của người ta quá xuất sắc, dẫn đến tiết mục của con mình không nổi bật.
Còn các bé khác nhảy sai, thì hai người lại lo lắng cho con mình, nếu trên sân khấu con mình cũng mắc lỗi thì sao.
Cứ như vậy, hai người xem đến 10 giờ sáng ngày thứ hai, cuối cùng cũng không chịu nổi áp lực, rời khỏi hiện trường thi tuyển.
Cuối cùng cũng đến ngày thứ ba của vòng thi tuyển, Tô Hàng mất ngủ cả đêm, sáng sớm đã dậy chuẩn bị đồ ăn sáng cho Nhị Bảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận