Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1631: Kiên cường hậu thuẫn

"Ngươi nói xem, Nhị Bảo có phải vì không muốn chúng ta lo lắng nên mới cố nén không nói ra không?" Lâm Giai trầm ngâm rất lâu, cuối cùng ngẩng đầu nhìn Tô Hàng hỏi.
"Chuyện này cũng coi như là bắt nạt học đường bình thường, mà người bị bắt nạt thường có hai lý do để che giấu kẻ bắt nạt. Hoặc là kẻ bắt nạt có gia thế, người bị bắt nạt sợ cha mẹ mình thêm phiền phức, nên không dám hé răng."
"Hoặc là, kẻ bắt nạt có nhược điểm hay bí mật của người bị bắt nạt." Tô Hàng cẩn thận phân tích, rồi hỏi: "Theo ngươi, Nhị Bảo nhà ta thuộc loại nào trong hai trường hợp đó?"
Lâm Giai ngẩn người, nàng cũng bối rối: "Ta cũng không biết nữa, nhưng ta nghĩ chắc mới khai giảng chưa bao lâu, Nhị Bảo làm sao có nhược điểm rơi vào tay người khác được?"
"Đúng vậy, với lại bình thường Nhị Bảo không phải là đứa hay gây chuyện, đừng nói là bí mật gì." Tô Hàng gật đầu đồng ý, giọng trở nên nặng nề hơn: "Vậy thì chỉ còn khả năng kia thôi."
Lâm Giai im lặng hồi lâu, nhìn đồng hồ rồi đứng dậy đi rửa mặt.
"Hôm nay trễ rồi, mai ta sẽ tìm cô giáo KK, hỏi chuyện của bọn trẻ cho kỹ." Lâm Giai nói xong liền lên giường nằm.
Hai người nằm trên giường bấm điện thoại, không ai nói gì thêm. Không phải vì cả hai xa cách mà là vì họ đều hiểu rõ, đối phương hiện giờ rất phiền muộn, chỉ muốn ở một mình.
Sáng hôm sau, Tô Hàng đưa bọn nhỏ đến trường xong liền quay về nhà.
"Hôm nay cô KK không có ở lớp, nên ta đã hẹn mai rồi." Lâm Giai vừa thấy Tô Hàng đã chủ động nói.
"Ngày mai chúng ta cùng đi," Tô Hàng nhìn Lâm Giai nói, "Yên tâm đi, ta sẽ cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình."
Lâm Giai biết rõ Tô Hàng quan tâm Nhị Bảo, mà từ trước đến nay Tô Hàng không phải người nóng nảy, nàng nghĩ một lát rồi gật đầu đồng ý.
Ngày hôm sau, cả hai cùng đến lớp học, xem camera giám sát cùng với cô giáo KK.
"Cô xem đó, thường ngày bọn trẻ lúc luyện tập không hề có biểu hiện gì khác thường cả, cho nên như lúc nãy cô đã nói, dù xem camera cũng khó phát hiện ra." Cô KK vừa nói vừa tắt đoạn phim.
"Vậy sau khi về nhà, anh chị có nói chuyện với con bé không? Có thấy Tiểu Ngữ có gì khác lạ không?"
"Không, chúng tôi không muốn tùy tiện ép con bé nói ra chuyện này." Lâm Giai lên tiếng trước, "Nhưng ta thấy con bé ở nhà không hề vui vẻ, mỗi lần nhắc đến lớp học, hình như nó có một loại cảm xúc chống cự."
"Thực ra hôm tôi nhắn tin cho anh chị, lúc tan học, tôi từng nói chuyện với Tiểu Ngữ." Cô KK thở dài rồi nói. "Hôm đó tôi hỏi Tiểu Ngữ rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, còn bảo nếu bạn học có bắt nạt con bé thì cô sẽ bênh vực. Nhưng Tiểu Ngữ không chịu nói gì hết, đến cuối cùng còn đỏ mắt, kêu tôi đừng quản chuyện này."
Nghe cô KK nói, Tô Hàng đột nhiên nhớ ra gì đó, lại nhìn về phía cô.
"Cô ơi, cô có thể mở lại đoạn video vừa rồi cho tôi xem được không?"
Mặc dù không biết vì sao Tô Hàng lại có yêu cầu này, nhưng cô KK vẫn làm theo ý của anh, mở lại đoạn phim giám sát hôm đó.
"Mấy đứa trẻ gây gổ với Tiểu Ngữ trong nhà vệ sinh nên camera không thể quay lại được quá trình. . ." Cô KK cho rằng Tô Hàng muốn xem là đứa nào nên mới phải giải thích.
Dù chưa có con, nhưng cô KK biết những người làm cha làm mẹ rất dễ làm ra những hành động quá khích khi con mình bị bắt nạt. Nên dù đã kể với Lâm Giai về chuyện Tiểu Ngữ bị bắt nạt, cô vẫn cố tình không nói những đứa bắt nạt là ai.
Nhưng một cảnh tượng khiến KK kinh ngạc đã diễn ra.
Tô Hàng dừng đoạn phim, chỉ vào mấy bóng hình trẻ con. "Có phải mấy đứa này không?"
"Anh làm sao mà. . ." KK suýt buột miệng, lập tức cô đổi giọng: "Anh Tô, tôi biết anh đang rất tức giận, nhưng mà. . ."
"Cô yên tâm, dù tôi có giận đến đâu cũng không mất lý trí mà làm tổn thương chúng nó đâu." Tô Hàng ngắt lời KK rồi tiếp tục giải thích:
"Tôi biết, chắc cô cũng thắc mắc tại sao tôi lại biết mấy đứa trẻ này. Là vì tôi quen biết người nhà chúng."
"Sao cơ?" Lần này đến lượt cô KK sững sờ.
"Chắc tôi chưa kể cho cô nghe, tôi làm nghề thiết kế trang sức, từng đến nhà bọn họ, thiết kế trang sức cho mấy đứa bé này. Với lại, người lớn trong nhà bọn chúng cũng có mối quan hệ tốt với tôi, từng có lần cả gia đình còn tụ tập với nhau, cho bọn trẻ cùng đi chơi."
"Lúc đó tôi có nghe họ nói, con của họ đi học khiêu vũ, mà còn có vẻ là rất giỏi nữa."
Nghe Tô Hàng giải thích, Lâm Giai trong nháy mắt hiểu ra vì sao Nhị Bảo lại không dám lên tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận