Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 970: Muốn khốc cùng đẹp trai

"Chương 970: Muốn ngầu và đẹp trai"
"Vị tiên sinh này, xin hỏi ngài muốn mua loại xe đạp nào cho con mình ạ?" Lúc này, một nhân viên bán hàng trong cửa hàng cũng chú ý đến tình hình bên này, bước tới hỏi han.
"Chỉ cần xe đạp cho trẻ con đi học, đi tan học là được!" Tô Hàng lại không có yêu cầu đặc biệt gì với xe đạp của Đại Bảo, tùy tiện nói.
"Không không! Phải ngầu một chút, đẹp trai một chút!" Nghe vậy, Đại Bảo vội vàng đứng ra chỉ chỗ sai, nói ra hai điểm quan trọng nhất theo ý hắn.
"Được thôi, cậu bé, mời cháu đi theo chú, xem trong số những chiếc xe đạp này có cái nào cháu thích không?" Nghe Đại Bảo nói vậy, nhân viên bán hàng cảm thấy có chút buồn cười, nhưng yêu cầu của trẻ con như vậy cũng là chuyện bình thường. Anh ta làm ở cửa hàng xe đạp này lâu như vậy rồi, đủ loại yêu cầu của trẻ con đều đã gặp qua, ứng phó dễ dàng thôi. Sau đó, nhân viên bán hàng dẫn Tô Hàng và Đại Bảo đến khu vực xe địa hình.
"Cậu bé, cháu xem những chiếc xe đạp này có ngầu không? Có đẹp trai không? Đặc biệt là chiếc này này, nó còn có thể chuyển tốc độ đấy..." Nhân viên vừa dẫn Đại Bảo đi vào, vừa giới thiệu với cậu bé.
"Ừ ừ, cực kỳ ngầu!" Đại Bảo nghe mà gật đầu liên tục, cậu cũng không hiểu nhân viên kia nói mấy cái chuyển tốc độ là gì. Nhưng nghe không hiểu thì mới tốt, như thế mới thấy chiếc xe này càng thêm thần bí, càng ngầu hơn.
"Chậc chậc...Cùng là xe đạp, giá bên trong này đắt hơn bên ngoài gấp đôi là ít đấy!" Tô Hàng nhìn giá cả xe đạp ở khu vực này, trong lòng không khỏi thầm tặc lưỡi. Nhưng nhìn thấy ánh mắt Đại Bảo như muốn dính vào mấy chiếc xe đạp kia, Tô Hàng cũng không nói thêm gì, chỉ cần Đại Bảo thích là được.
"Oa, cái này đẹp trai quá! Ba ơi, có thể mua cái này không?" Nhân viên kia còn đang giới thiệu, Đại Bảo đột nhiên dừng chân, bám lấy một chiếc xe địa hình cỡ nhỏ.
"Cái này à... Nhìn cũng được đấy, nếu con thích thì mình mua, con không được đổi ý đấy nhé!" Tô Hàng nhìn kỹ chiếc xe địa hình, gật đầu đồng ý. Anh xem qua một lượt, thân xe này khá nhỏ, Đại Bảo cưỡi lên vừa vặn, mấy chiếc khác có lẽ hơi to so với con. Mà chiếc xe địa hình này cũng của một nhà máy lớn sản xuất, chất lượng sẽ không có vấn đề gì, bây giờ chỉ xem Đại Bảo có ưng ý hay không thôi.
"Ừ ừ, là nó!" Đại Bảo gật đầu lia lịa, cậu cực kỳ thích chiếc xe này, giờ không muốn xem xe nào khác nữa, cứ thế bám lấy xe không rời.
"Vậy thì lấy chiếc này, tính tiền đi!" Tô Hàng cũng không muốn dây dưa với nhân viên, trả tiền luôn. Tuy giá chiếc xe này rẻ hơn mấy chiếc xe địa hình xung quanh, nhưng cũng hơn hai ngàn tệ!
"Vâng thưa tiên sinh, đây là biên lai, mời ngài giữ cẩn thận! Lát nữa chúng tôi sẽ sắp xếp chở xe yêu thích của con trai ngài đến tận nhà!" Nhân viên nhận tiền lập tức tươi cười rạng rỡ, nhanh nhảu nói.
Tô Hàng gật đầu, sau đó dẫn Đại Bảo về nhà trước.
"Ba ơi! Khi nào người ta mới chở xe đạp của con về vậy?"
"Họ chở đi liệu có làm hỏng xe của con không?"
"Con xem xem, đằng sau họ có đi theo mình không..."
Trên đường về nhà, Đại Bảo đã hóa thành một đứa trẻ lắm lời, liên tục hỏi hết điều này đến điều khác.
"Yên tâm đi, muộn nhất là trưa nay con sẽ có xe đạp để cưỡi!" Tô Hàng nhìn cậu nhóc cứ nhoài người trên cửa sổ xe nhìn về sau, vừa bực mình vừa buồn cười mà đáp.
Tuy nhiên, lần này Tô Hàng chỉ trấn an Đại Bảo bằng một khoảng thời gian ước chừng, thực tế thì bọn họ không đợi đến tận trưa. Hai cha con vừa về đến nhà không lâu thì nhân viên cửa hàng đã chở xe đạp đến.
"A! Xe đạp của con cuối cùng cũng đến rồi, hi hi!" Vừa nghe thấy tiếng xe, Đại Bảo đã không đợi được mà chạy ào ra, chiếc xe đạp mà cậu hằng mong cuối cùng cũng đã đến tay.
"Để ta xem xe của con thế nào nào?"
"Nghe ba ba nói mua xe đạp tốn nhiều tiền lắm đó!"
"Ở đâu? Ở đâu vậy..."
Mấy đứa nhóc khác nghe thấy thông tin cũng nhao nhao từ trong nhà chạy ra. Tuy bọn chúng không có hứng thú lớn với xe đạp như Đại Bảo, nhưng xe được mang đến tận viện thì ai nấy cũng tò mò muốn xem.
"Thưa tiên sinh, mời ngài ký nhận, có vấn đề gì thì liên hệ chúng tôi nhé!" Nhân viên giao hàng đưa giấy ký nhận, sau đó dặn dò Tô Hàng.
Xoẹt xoẹt ~ xoẹt xoẹt ~
Tô Hàng còn chưa ký xong thì Đại Bảo và mấy đứa nhóc khác đã ở bên kia, phá nát cái thùng đựng xe đạp.
"Oa, chiếc xe đạp này ngầu quá!"
"Đúng vậy! Ta vừa nhìn thấy đã thích rồi!"
"Ô ô~ làm sao bây giờ, ta đột nhiên cũng muốn mua xe đạp để cưỡi..."
Sau khi mở thùng, đám nhóc nhìn chiếc xe đạp bên trong không khỏi xuýt xoa, ai cũng có vẻ thèm muốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận