Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1245: không biết nói chuyện liền đừng nói lời nói

Mấy bảo còn lại cũng nhìn Phan Ny bằng ánh mắt kỳ quái, nhất là Tam Bảo, trán bóng lưỡng suýt nữa nhăn thành một nùi.
"Ơ? Dạ, dạ!"
Nghe vậy, Phan Ny ngớ người ra, sau đó ngơ ngác gật đầu đáp lại.
"Không, không phải vậy, sau khi làm xong món ăn này với Phan Ny, ta cảm thấy năng khiếu nấu nướng của nàng rất tốt nên mới có ý định nhận làm đồ đệ."
Hoắc Bá Đặc vội vàng giải thích cho Phan Ny, mọi người lúc này mới lộ vẻ bừng tỉnh ngộ ra.
"Ra là vậy, vậy Hoắc Bá Đặc gia gia, người không quan tâm đến đồ đệ ta sao?"
Tam Bảo gật gù, sau đó lại nhí nha nhí nhảnh hỏi.
Nghe vậy, Phan Ny cũng nhìn Tam Bảo, không khỏi thấy hiếu kỳ.
Tam Bảo nhìn cũng chỉ tầm mười tuổi thôi mà, bé tí như vậy cũng là đồ đệ của Hoắc Bá Đặc sao? !
"Sao có thể? Con cũng là học trò ngoan của Hoắc Bá Đặc gia gia, sao ta lại không muốn con?"
Hoắc Bá Đặc nhíu mày một cái rồi kéo vai Tam Bảo an ủi.
Nhưng Hoắc Bá Đặc không biết rằng, ông vừa nói vậy liền trúng kế nhỏ của Tam Bảo.
"A ha, vậy thì con bái người làm thầy trước, rồi người mới nhận tỷ Phan Ny làm đồ đệ, vậy chẳng phải con thành sư tỷ rồi sao?"
Nói rồi, Tam Bảo lại trợn mắt hỏi một cách tinh nghịch.
Thực ra, nàng cũng rất muốn làm rõ tầng quan hệ này, cảm thấy có chút mơ hồ.
"Cái này, khụ, khụ..."
Nghe vậy, Hoắc Bá Đặc nghẹn họng, vội ho khan hai tiếng.
"Ờ..."
Phan Ny cũng không khỏi ngẩn người, nhìn Tam Bảo rồi nhìn Hoắc Bá Đặc, nhất thời không biết nói sao.
"Tiếu Tiếu, con làm loạn gì đó? Nói sư tỷ sư muội gì chứ, về sau đây là tỷ Phan Ny của con."
Nghe vậy, Lâm Giai nghiêm giọng trách mắng.
"Con và Nhĩ Bá Đặc gia gia tuy có tình thầy trò, nhưng Nhĩ Bá Đặc gia gia đã chính thức bảo con bái người làm sư phụ chưa?"
Tiếp đó, Lâm Giai lại hỏi ngược lại, xem như là giải thích đơn giản.
"Đúng ha, con hiểu rồi..."
Nghe vậy, Tam Bảo tỏ vẻ như có điều suy nghĩ.
Tuy dạo này Hoắc Bá Đặc vẫn luôn dạy nàng làm đồ ngọt, nhưng về các món ăn khác thì không hoàn toàn truyền dạy hết, nên không tính là quan hệ thầy trò đúng nghĩa.
Dạy Tam Bảo làm đồ ngọt là vì Hoắc Bá Đặc thấy Tam Bảo có năng khiếu nấu nướng, lại ham học hỏi, với lại cũng muốn gần gũi với Tam Bảo hơn nên mới dạy.
"Tỷ Phan Ny."
Đột nhiên, Tam Bảo ngọt ngào gọi Phan Ny.
"Ừm~"
Phan Ny đáp lại, vừa không biết làm sao thì nghe vậy cũng thấy thoải mái hơn.
"Vậy mọi người còn muốn ăn gì nữa không? Con đi làm cho, có chơi có chịu, hôm nay bữa này tính vào con, con mời mọi người."
Sau đó, Phan Ny lại quay sang mọi người, hào phóng nói.
Trước khi bắt đầu cuộc thi với Hoắc Bá Đặc, nàng đã thêm vào một điều kiện tặng thưởng, rằng nếu thua, bữa ăn của Tô Hàng và mọi người sẽ được miễn phí.
Nhưng bây giờ lại khác, là Phan Ny chủ động thêm món cho Tô Hàng và chúng bảo, coi như là một sự khách khí và chiêu đãi.
"Ừm... tuy con làm có thể không ngon bằng lão sư và tiên sinh Tô, nhưng mong mọi người chấp nhận."
Dừng một lát, Phan Ny có vẻ không tự tin bổ sung.
"Không, không, không, Phan Ny con làm món ăn vẫn rất ổn mà."
Nghe vậy, Lâm Giai vội đứng dậy xua tay nói, khẳng định Phan Ny rất nhiều.
"Tiên sinh Hoắc Bá Đặc và ông nhà ta đều nghiên cứu nhiều năm trong giới đầu bếp, tin rằng con chỉ cần chịu khó học hỏi theo tiên sinh Hoắc Bá Đặc, chẳng mấy chốc sẽ đuổi kịp họ."
Tiếp đó, Lâm Giai lại tiếp tục khích lệ.
Nàng không muốn Phan Ny vì những đánh giá lúc trước của chúng bảo mà trong lòng có chút ảnh hưởng không tốt.
"Ơ? Cám, cảm ơn."
Nghe vậy, Phan Ny hơi ngớ người ra, sau khi hoàn hồn thì nghiêm túc cảm ơn.
Nàng đương nhiên hiểu lời Lâm Giai có ý khích lệ, để nàng không nên nghĩ nhiều, nên lúc này Phan Ny cũng chân thành cảm ơn.
"Đúng đúng, tỷ Phan Ny, tỷ làm đồ ăn cũng ngon lắm, lần trước bọn con ở tiệm Tây ở phía đông thành phố, đồ ăn ở đó mới thật sự khó ăn."
Lúc này, Tứ Bảo đột ngột lên tiếng an ủi, nhưng hiệu quả thì không được như ý lắm.
Phan Ny thấy khóe miệng mình giật giật, ý này là khen nàng nấu ăn ngon hay là nói đồ Tây của nàng làm chỉ hơn đồ khó ăn một chút? ! !
Đây còn đả kích người ta hơn lúc nãy chúng bảo đánh giá nữa.
"Tiểu Trác, con không biết nói chuyện thì đừng có nói, im lặng ở đó cho tốt."
Sau đó, Nhị Bảo vội vã vỗ Tứ Bảo một cái rồi kéo em ngồi xuống.
Nếu lát nữa để Tứ Bảo cãi lý vài câu, rồi lại đột nhiên xuất hiện vài câu gây sốc thì thật sự nhảy xuống Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận