Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 600:: Hội phụ huynh đều sẽ làm gì?

Chương 600: Hội phụ huynh sẽ làm gì?
Tắt khung tin nhắn, Tô Hàng trực tiếp gọi điện thoại cho Chu Phàm.
Tháng sáu năm ngoái, Chu Phàm và Kỷ Hiểu Thiến đã đăng ký kết hôn.
Sau khi kết hôn hai tháng, cả hai đã cân nhắc kỹ lưỡng và quyết định muốn có một đứa con.
Mẹ của Chu Phàm hơi mê tín, trước khi hai người có ý định sinh con, bà đã đặc biệt tìm một bà thầy bói để xem vận mệnh.
Bà ta nói, nếu muốn vào tháng mười một thì sẽ sinh con trai, còn nếu muốn vào tháng mười hai thì sẽ sinh con gái.
Vì Kỷ Hiểu Thiến thích con gái, hai người cuối cùng quyết định tháng mười hai và đã thành công.
Điện thoại vừa kết nối, Tô Hàng còn chưa kịp mở miệng, Chu Phàm đã lớn tiếng hô lên:
"Tô Hàng, cái bà thầy bói đó lừa người quá đi!"
"Vừa rồi bác sĩ nói, vợ tôi sinh con trai rồi!"
"Ơ... đã kiểm tra rồi sao?" Tô Hàng cười nhẹ.
Chu Phàm thở dài, buồn bực nói: "Đương nhiên là kiểm tra rồi, nó đặc trưng rõ ràng như thế, tôi chắc chắn không nhận nhầm được!"
Nghe vậy, Tô Hàng lắc đầu: "Con trai cũng tốt mà."
Tô Hàng nói vậy khiến Chu Phàm càng thêm buồn bực.
Liếc nhìn đứa con trai đang nằm bên cạnh vợ, Chu Phàm bất đắc dĩ nói: "Cậu không hiểu đâu, tôi không phải không thích con trai, mà tôi sợ thằng nhóc này sau này lớn lên lại không biết lo như tôi."
"Ngươi cũng biết mình không biết lo cơ đấy." Tô Hàng nhíu mày.
Ngượng ngùng im lặng một giây, Chu Phàm nhỏ giọng nói: "Làm cha rồi, nhất là sau khi có con trai, tôi hồi tưởng lại những chuyện mình đã làm trước đây."
"Tôi cảm thấy, nếu con trai tôi mà làm những chuyện đó, tôi đánh gãy cả chục cái thắt lưng rồi."
Nghe Chu Phàm ví von như vậy, Tô Hàng lại không nhịn được cười phá lên.
Anh cũng không biết nói gì thêm, chỉ đành an ủi vài câu:
"Nếu là con trai, thì có nghĩa là ngươi và thằng bé có duyên, đừng nghĩ nhiều như vậy."
"Đúng vậy, nói đi nói lại, nó vẫn là con trai của tôi, đương nhiên tôi phải yêu thương nó."
"Còn nếu muốn có con gái, cùng lắm thì sau này sinh thêm một đứa nữa, Hiểu Thiến cũng nghĩ vậy."
Nói xong, Chu Phàm cười ha hả, ngay sau đó nói: "Nhân tiện, cậu có muốn đến thăm con trai tôi không?"
Nghe vậy, Tô Hàng từ chối: "Bây giờ không đi, chỗ cậu cũng đang bận túi bụi, đợi đến khi con tròn tháng nhé."
Nghĩ ngợi một lát, anh nói thêm: "Đến lúc đó tôi sẽ chuẩn bị một món quà lớn cho con của cậu."
"Haiz, quà lớn gì chứ, cậu đến là được rồi!"
Chu Phàm cười ha hả, vừa định nói chuyện tiếp thì Tô Hàng nghe thấy tiếng con nít khóc trong điện thoại.
Một giây sau, Chu Phàm vội vàng giải thích một câu rồi cúp máy.
Nhìn điện thoại đang phát ra tiếng tút tút, Tô Hàng cười lắc đầu.
Lâm Giai thấy anh vừa nghe điện thoại xong, cùng mấy đứa nhỏ xúm lại đến:
"Lão công, Hiểu Thiến sinh rồi hả?"
"Ừ, sinh rồi, là con trai." Tô Hàng gật đầu.
Lâm Giai vừa hỏi xong, Tứ Bảo cũng vội vã chen lên phía trước.
Cậu nhóc mặt mày ủ rũ, chu môi nói: "Ba ba, sao cô Hiểu Thiến lại không sinh con gái vậy? Tiểu Trác thích em gái mà."
"Sinh cái gì là chuyện của người ta, đâu phải do cô Hiểu Thiến của con quyết định." Im lặng phản bác lại con trai một câu, Tô Hàng đi đến ghế salon ngồi xuống, sau đó nói: "Mà nói đi, con là con trai, sao lại không thích con trai?"
"Tại vì con trai quá nghịch ngợm mà." Tứ Bảo trả lời rất nghiêm túc.
Cậu nhóc nhìn về phía các chị gái và các em gái rồi nói: "Các chị gái và các em gái đều rất ngoan, không có nghịch ngợm như con."
Nói đến đây, Tứ Bảo đang nhìn Tam Bảo thì bỗng khựng lại.
Sau đó lắc đầu nói: "Nhị tỷ là ngoại lệ nhé, chị ấy giống con trai."
"..."
Nghe được câu này của em trai, Tam Bảo nhất thời chưa kịp phản ứng, ngơ ngác chớp mắt mấy cái.
Lúc ba mẹ đều ngẩn người, nàng mới hiểu ra ý của câu nói này, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức đỏ bừng.
"Tô Trác, ngươi nói ai là con trai hả!"
Hướng em trai hét lên một tiếng, Tam Bảo trực tiếp giơ bàn tay nhỏ của mình lên, nắm chặt lại thành nắm đấm.
Thấy mình sắp bị chị gái đánh, Tứ Bảo vội vàng che đầu, phản công: "Bộ dạng ngươi bây giờ định đánh người y như con trai đó!"
"Đại tỷ với Tiểu Nhiên có bao giờ đánh người đâu!"
"Tiểu Yên học võ cũng chưa từng đánh ai!"
"Ta...ta..."
Tam Bảo vừa lắp bắp, mặt lại đỏ hơn mấy phần.
Nàng tức giận giậm chân một cái, sau đó hét lớn: "Vậy thì ta chỉ đánh có ngươi một cái thôi, ai bảo ngươi nói ta là con trai!"
Nói xong, nàng không do dự giơ bàn tay nhỏ lên đánh vào cánh tay của Tứ Bảo.
Tuy nói là đánh, nhưng thực lực lại không hề nặng.
Tứ Bảo bị đánh liền kêu khóc, cũng chỉ là giả vờ.
Biết hai đứa nhỏ biết nặng nhẹ, Tô Hàng chỉ đứng bên cạnh cười hì hì nhìn, cũng không hề can ngăn.
Trong nhà thỉnh thoảng có chút động tĩnh như vậy cũng thú vị.
Đang lúc anh xem trò vui thấy hứng thú thì Lục Bảo lon ton đi tới.
Cô bé chớp chớp đôi mắt trong veo, tò mò hỏi: "Ba ơi, mình có thể đi thăm em bé của chú Chu Phàm và cô Hiểu Thiến không ạ?"
"Bây giờ thì chưa được."
Vừa lắc đầu, Tô Hàng liền ôm Lục Bảo lên đầu gối.
Đối diện với ánh mắt ngơ ngác của con gái, anh cười nhạt giải thích: "Bây giờ em bé còn quá yếu, rất dễ bị vi khuẩn xâm nhập gây bệnh, cho nên phải đợi một tháng nữa rồi mình mới đến thăm được."
"Vậy ạ..."
Nghiêm túc gật đầu, Lục Bảo cười đáp ứng: "Dạ, mình đợi em bé một tháng rồi mình đi thăm nhé."
"Ừ, còn bây giờ, ba sẽ dẫn các con đi học bài, sửa lại những bài thi bị sai."
"Dạ!"
Cả đám đồng thanh trả lời, mấy đứa nhỏ vội vàng chuẩn bị bài thi của mình.
Ngay lúc bọn trẻ chuẩn bị đến thư phòng thì Đại Bảo chợt nhớ ra gì đó, quay đầu lại nói: "Ba ơi, cô giáo chủ nhiệm nói là muốn họp phụ huynh."
"Ừ, ba biết rồi."
Nghĩ đến tin nhắn nhóm trên WeChat mình nhận được hai ngày trước, Tô Hàng cười nhẹ: "Thời gian họp phụ huynh là chiều mai."
"Ngày mai ạ?"
Mấy đứa nhỏ rõ ràng không ngờ rằng hội phụ huynh lại đến nhanh như vậy.
Nghe được thời gian này, bọn trẻ không khỏi kinh ngạc.
Nhưng là những đứa trẻ còn nhỏ này hiển nhiên vẫn chưa cảm nhận được sự đáng sợ của hội phụ huynh.
Bởi vì hồi học mẫu giáo, trường chưa bao giờ tổ chức họp phụ huynh, có chuyện gì thì các cô đều nhắn tin riêng trên WeChat.
Lần họp phụ huynh này là lần đầu tiên chúng trải qua.
"Ba ơi, họp phụ huynh thì sẽ làm những gì ạ?" Tam Bảo tò mò hỏi.
Hồi tưởng lại những lần mình đi họp phụ huynh trước kia, Tô Hàng cười ha hả, kể lại rõ ràng: "Theo kinh nghiệm của ba thì họp phụ huynh, thông thường là khi cô giáo dựa vào những biểu hiện thường ngày của các con, để khen ngợi hoặc kể tội với phụ huynh đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận