Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1656: Cùng Cung gia tụ hội

"Thiếu Đình, ngươi cảm thấy kết hôn là chuyện tình cảm của hai người sao?" Lâm Giai không trực tiếp trả lời lời Cung Thiếu Đình mà nhẹ nhàng hỏi.
Cung Thiếu Đình không chút do dự nhìn Lâm Giai đáp: "Hai ta là yêu nhau tự do, đương nhiên là chuyện của hai người chúng ta! Chỉ có kết thông gia mới là chuyện của hai gia đình thôi!"
"Nếu thật sự chỉ là chuyện tình cảm của hai người, vậy trước khi kết hôn, vì sao hai ngươi lại muốn gặp mặt phụ huynh hai bên?" Nghe Lâm Giai nói vậy, Cung Thiếu Đình ngẩn người.
Chưa kịp để Cung Thiếu Đình phản ứng lại đáp án câu hỏi này, Lâm Giai tiếp tục nhẹ nhàng nói: "Cái gọi là kết hôn, là để hai người trẻ tuổi tách khỏi gia đình gốc, tự mình lập ra một gia đình nhỏ hoàn toàn mới."
"Mà lễ hỏi cùng của hồi môn của hai bên, cũng như tiền mừng các ngươi nhận được khi kết hôn, đều là để hỗ trợ cho cái gia đình nhỏ mới dựng này."
"Từ nay về sau, ba gia đình các ngươi sẽ trở nên vô cùng gắn bó, bất kỳ gia đình nào gặp vấn đề, hai gia đình còn lại sẽ căn cứ vào khả năng của mình mà giúp đỡ."
"Từ xưa đến nay các gia đình đều như vậy, bất kể là ép duyên hay tự do yêu đương, chỉ cần kết hôn, nhất định sẽ liên quan đến ba gia đình này." Lâm Giai nói xong không lên tiếng nữa, nàng lặng lẽ nhìn Cung Thiếu Đình, chờ Cung Thiếu Đình tự ngộ ra.
"Có lẽ là..." Cung Thiếu Đình suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng ngập ngừng mở lời: "Có lẽ vậy, nhưng việc này có liên quan gì đến hôn lễ?"
"Trong mắt các ngươi, kết hôn là chuyện ba gia đình, còn trong mắt cha mẹ hai bên thì sao? Ngoài các ngươi ra, họ còn có bạn bè thân thích khác không?"
"Họ có muốn để bạn bè thân thích của mình gặp mặt con dâu con rể không? Nếu không tổ chức hôn lễ, làm sao để mọi người cùng tụ họp ôn chuyện? "
"Dù sao bây giờ ai cũng bận, chỉ có những dịp trọng đại mới bỏ công việc đến dự."
Cung Thiếu Đình chợt hiểu ra, hắn dường như hiểu được điều mẹ mình muốn nói nhưng lại thôi lúc nãy.
Nhưng trong lòng vẫn có chút không cam tâm, dù sao đây là hôn lễ của mình, không thể theo ý mình muốn mà chuẩn bị, ít nhiều gì vẫn thấy có chút tiếc nuối.
Tô Hàng thấy vẻ mặt ủ rũ của Cung Thiếu Đình, biết rõ suy nghĩ của hắn.
Tô Hàng cầm điện thoại gọi cho Cung Mậu Nhan: "Cung tiên sinh, xin lỗi đã làm phiền, anh đang bận gì đấy? Lát nữa có thời gian tiện gặp mặt không?"
Cung Thiếu Đình kinh ngạc nhìn Tô Hàng, hắn biết Tô Hàng gọi cho cha mình, liền muốn lấy điện thoại cúp máy nhưng không kịp.
"Tô tiên sinh, anh khách sáo quá rồi, bây giờ mới đầu giờ chiều, sao có thể gọi là làm phiền chứ? Công việc tôi làm xong cả rồi, hôm nay rảnh cả ngày." Cung Mậu Nhan cười sảng khoái, không hề nghe ra sự tức giận lúc cãi nhau với Cung Thiếu Đình lúc nãy.
"Nếu vậy, lát nữa anh có thể tiện ăn một bữa cơm với chúng tôi không? Vừa hay thằng nhóc thối Cung Thiếu Đình cũng ở đây, hai nhà mình cũng lâu không gặp mặt."
Cung Mậu Nhan không từ chối, hai người hẹn thời gian xong thì cúp máy.
"Sư phụ, người gọi điện cho cha ta làm gì?" Cung Thiếu Đình nhíu mày, "Lát nữa mọi người đi đi, ta không đi đâu!"
"Được rồi, ngươi lớn từng này rồi mà còn nhõng nhẽo như con nít vậy?" Tô Hàng nhẹ nhàng vỗ đầu Cung Thiếu Đình, "Nghe lời đi, lát nữa cùng ta đi, sư phụ giúp ngươi giải quyết vấn đề này."
"Sư phụ, ý người là người có thể thuyết phục được cha mẹ ta chuyện hôn lễ sao?" Nghe xong, Cung Thiếu Đình lập tức tỉnh táo lại.
"Đi rồi chẳng phải sẽ biết sao, tóm lại, sư phụ sẽ không hại ngươi đâu!" Tô Hàng nói đầy thần bí.
Sau đó, Tô Hàng và Lâm Giai đều tự chơi điện thoại, mặc cho Cung Thiếu Đình hỏi thế nào hai người cũng không đáp.
Rất nhanh đã đến giờ hẹn với Cung Mậu Nhan, khi Tô Hàng và mọi người đến phòng ăn riêng đã đặt trước, thấy Cung Mậu Nhan và vợ Trương Vân đã đến.
Cung Mậu Nhan nhìn thấy Cung Thiếu Đình đang trốn sau lưng Tô Hàng, không nhịn được trừng Cung Thiếu Đình một cái rồi mới cười nhìn Tô Hàng.
"Tô tiên sinh, đã lâu không gặp!"
"Đúng vậy, đã lâu không gặp." Tô Hàng cười bắt tay, hai người bắt tay xã giao rồi ngồi xuống.
"Tôi còn tưởng đến tết mới tụ họp được, nhưng lúc đó nhiều việc quá, chờ hết tết thì đã qua năm rồi." Cung Mậu Nhan có chút áy náy cười.
"Không sao, tụ họp lúc nào cũng được mà, hôm nay không phải chúng ta cũng đã gặp nhau rồi sao?" Tô Hàng cười vừa phải, sau khi cùng phục vụ gọi món thì hỏi chuyện:
"À, việc hôn lễ các người chuẩn bị thế nào rồi?" Cung Mậu Nhan và Trương Vân nhìn nhau rồi nhìn Cung Thiếu Đình.
Vốn họ nghĩ Tô Hàng đến khuyên hai người đừng tổ chức hôn lễ, dù sao Cung Thiếu Đình cũng theo ý của bọn họ đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận