Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1107: Gặp lại Hoắc Bá Đặc

"Tên nhóc tốt, dám giỡn cả lên đầu ta rồi, quay lại xem ngươi có quả ngon để ăn." Thấy không thể tìm được lý do nào để phản bác, Cung thiếu Đình quay sang uy hiếp, đổi chủ đề và mục tiêu. "A hi hi... Vậy ta về mách cậu, nói ngươi ức hiếp ta." Trương Xúc Thốc rất nghịch ngợm lè lưỡi với Cung thiếu Đình, còn phản uy hiếp lại. Cung thiếu Đình nhất thời tức giận không nói được gì, nhưng động tĩnh của hai người đã thu hút sự chú ý của những người khác. "Ha ha ha..." Cung thiếu Đình và Trương Xúc Thốc không làm ầm ĩ thì thôi, hễ nháo lên là lại làm cả bọn Lâm Giai cười ha hả. Ngay cả Tô Hàng cũng thấy buồn cười, hai người một lớn một nhỏ cứ tíu tít bên nhau thật có ý tứ. "Được thôi, ngươi cứ việc đi mách, lát nữa ta sẽ đưa ngươi về mách, nhưng mà lát nữa Hoắc Bá Đặc tiên sinh có thể sẽ đến nhà sư phụ ta làm bữa tiệc lớn đó, ngươi đừng hòng gắp được một miếng ăn nào!" Dừng một chút, Cung thiếu Đình không chịu thua kém uy hiếp lại. Một đứa nhóc ranh, hắn không tin là trị không được hắn sao? ! "Hoắc Bá Đặc? Sao cái tên này nghe quen quen tai thế?" Nghe vậy, Lâm Giai trong lòng không khỏi có chút thắc mắc. Nàng luôn cảm thấy trước đây mình đã từng nghe ai nhắc đến cái tên này, nhưng không nhớ rõ, nhất thời không thể nghĩ ra. Tô Hàng thì lộ ra vẻ trầm tư, tên này thì hắn ngược lại nhớ rất rõ. "Không thể trùng hợp vậy chứ, là vị đầu bếp Michelin chuyên về món Hoa Hạ sao..." Tô Hàng khẽ lẩm bẩm. Hắn vẫn nhớ lần trước mình đến Thiên Phủ cùng Tứ Bảo dự thi, cũng từng dạy một người nấu ăn. Nghe vậy cả bọn đều xôn xao hết cả lên. "Hi hi, đầu bếp Michelin đến nhà chúng ta nấu ăn à." "Anh Cung ơi, chúng ta có được chọn món không?" "Em muốn ăn bánh chuối kiểu thái..." Cả bọn mỗi người một vẻ hưng phấn không thôi, người còn chưa tới mà đã bắt đầu mường tượng cảnh mình được ăn tiệc rồi. Tuy món ăn Tô Hàng và Lâm Giai nấu cũng rất ngon, nhưng hai người đều làm món Hoa Hạ. Của lạ thì bao giờ cũng quý, thỉnh thoảng được ăn món tây lạ miệng, đổi khẩu vị vẫn là vô cùng đáng mong chờ và phấn khởi. Chỉ có Trương Thốc Xúc mặt mày ủ rũ, vừa rồi còn ương bướng, bỗng chốc xịu xuống. "Anh họ ơi em sai rồi, anh người lớn có lòng bao dung bỏ qua cho em đi, tuy điêu khắc của anh bây giờ còn chưa ra gì, nhưng anh vẫn đang học mà, em tin rằng không bao lâu nữa anh nhất định sẽ giỏi lên thôi..." Trương Thốc Xúc rất thông minh, ngay lập tức đổi thái độ, cái sự trở mặt nhanh chóng này khiến người ta không khỏi phải líu lưỡi. Ngược lại, Tô Hàng thấy có chút buồn cười, thằng nhóc này thông minh thì có thông minh, nhưng mà nịnh hót cũng y hệt Cung thiếu Đình. "Hừ!" Cung thiếu Đình nghe Trương Thốc Xúc nịnh nọt xong, cũng không nói gì thêm, chỉ hừ lạnh một tiếng. Nhưng chỉ cần chú ý sẽ thấy rõ, vẻ đắc ý trên mặt hắn không thể nào giấu diếm được, trông cứ như đang nói: Bản morat, ngươi đòi đấu với ta sao? Khoảng hơn 20 phút sau, một chiếc Maserati SUV màu trắng dừng trước cửa nhà Tô Hàng. "Là đại sư Hoắc Bá Đặc tới rồi!" Nghe tiếng động Cung thiếu Đình trong lòng mừng rỡ, vội vã chạy ra ngoài đón. Tô Hàng bọn họ cũng đi theo ra ngoài, nhìn thấy Hoắc Bá Đặc từ trên xe bước xuống, Lâm Giai không khỏi lộ vẻ mặt cổ quái. Lão đầu này... không phải là cái người lần trước ở Thiên Phủ nhờ Tô Hàng dạy nấu ăn đó sao? Hóa ra là Cung thiếu Đình mời đến chuẩn bị bữa trưa cho bọn họ à? Nhìn thấy khuôn mặt Hoắc Bá Đặc, Lâm Giai mới nhớ ra người này, lần trước Hoắc Bá Đặc còn mời cả nhà bọn họ ăn cơm ở nhà, nên ấn tượng về ông ta cũng rất tốt. "A... Cung thiếu." Hoắc Bá Đặc khẽ cười một tiếng, rồi mới nhìn đến cả gia đình phía sau Cung thiếu Đình. Không nhìn thì thôi, nhìn một cái hắn lại đột nhiên sững sờ, ngạc nhiên đưa tay chỉnh lại mắt kính. Sau đó lại vừa buồn cười vừa dụi mắt, có chút không tin nhìn Tô Hàng, thế mà lại trùng hợp vậy sao? ! "Tô đại sư, thật sự là ngươi sao?" Ngay sau đó, Hoắc Bá Đặc gạt Cung thiếu Đình sang một bên, ngạc nhiên bước đến chỗ Tô Hàng. Hắn không thể ngờ được, chuyến đi này lại có niềm vui bất ngờ đến vậy, hắn vốn tưởng rằng lần chia tay trước, chắc sẽ không có cơ hội gặp lại Tô Hàng nữa. "Hoắc Bá Đặc, dạo này chắc tài nấu nướng của ông lại tiến bộ hơn rồi chứ?" Tô Hàng cũng khẽ cười, bắt đầu hàn huyên với Hoắc Bá Đặc. Nhưng mà phía sau Cung thiếu Đình lại ngơ ngác, tình huống gì thế này? Sư phụ thế mà quen đầu bếp Hoắc Bá Đặc à? Hơn nữa quan hệ dường như còn rất thân thiết nữa chứ! Ngay sau đó, Cung thiếu Đình cũng tiến lên phía trước hai người, muốn dò la tình hình. "Tô tiên sinh, anh nói đùa rồi, mặc dù dạo này quả thực có chút tiến bộ, nhưng so với anh vẫn còn kém xa lắm." Nghe vậy, Hoắc Bá Đặc không khỏi cười khổ một tiếng. Cái trình độ tinh thông món Hoa Hạ của Tô Hàng đâu phải để trang trí, Hoắc Bá Đặc muốn đạt tới trình độ như anh còn phải luyện tập lâu dài mới được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận