Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 849:: Vậy mà ăn dấm

"Hay quá! Ba ba vạn tuế!"
"Ba ba! Con yêu người, mua đi!"
"Đi đi đi! Nhanh lên một chút giúp Tiểu Nhiên mua đồ cần thiết, đại ca! Lần trước con đã nhìn kỹ rồi đó..."
Nghe vậy, tiếng hoan hô của đám trẻ càng lớn, bất quá lần này lại là lấy Tô Hàng làm trung tâm.
"Sao? Các ngươi chỉ yêu ba ba, muốn bỏ rơi mụ mụ sao?"
Nghe vậy, lông mày Lâm Giai hơi nhếch lên, có chút hờn dỗi hỏi.
Mấy đứa nhóc này vừa cảm giác có tiền là đã no bụng rồi, liền muốn đem Tô Hàng nâng lên trời.
"Không có! Không có! Đương nhiên cũng yêu mụ mụ!"
"Ba ba cùng mụ mụ đều thích!"
Nhị Bảo cùng Ngũ Bảo rất lanh lợi, thấy tình hình không ổn, vội vàng đứng ra bày tỏ, như vậy mới khiến Lâm Giai khôi phục bình thường.
"Ngươi đó! Sao còn so đo với con nít, lại còn so hơn thua với chúng nữa vậy?"
Tô Hàng nhẹ nhàng kéo Lâm Giai lại, rất cưng chiều nói.
"A! Ba ba mụ mụ lại muốn bắt đầu tung thức ăn cho chó!"
"Xong xong! Buổi trưa hôm nay là khỏi ăn, cái này đã ăn no rồi!"
"Oa! Mụ mụ đỏ mặt kìa..."
Thấy thế, đám trẻ rôm rả bàn tán, bất quá âm thanh đều rất nhỏ, không để cho Tô Hàng cùng Lâm Giai hai người nghe thấy.
"Ngươi làm gì? Bọn nhỏ đều nhìn đó!"
Bỗng giật mình nhận ra, Lâm Giai giống như lời đám trẻ nói, sắc mặt quét tới, lập tức liền đỏ lên một mảng lớn, rồi lập tức tránh thoát khỏi vòng tay Tô Hàng.
Sau đó, Lâm Giai lại lén lút liếc mắt xung quanh hai mắt, phát hiện xung quanh không có ai thì mới vỗ vỗ ngực, thở phào nhẹ nhõm một chút.
Đến mức phản ứng ghen tuông vừa nãy, sớm đã bị động tác như máy của Tô Hàng làm cho tan biến không còn dấu vết.
"Không có chuyện gì!"
Tô Hàng nhịn cười, rồi tay lại hướng về thắt lưng Lâm Giai ôm tới.
Cho dù đã là vợ chồng nhiều năm như vậy, Lâm Giai vẫn như cũ vô cùng dễ dàng xấu hổ, điều này khiến Tô Hàng không khỏi nhớ lại, trước đây hắn vừa cùng Lâm Giai cùng nhau chăm sóc đám trẻ.
"Cái gì mà không có chuyện gì!"
Lần này đã có chuẩn bị từ trước, Lâm Giai vội vàng né đi, không để Tô Hàng chạm vào được nữa, đáp lại Tô Hàng, còn liếc xéo một cái rõ ràng.
"Ta cho ngươi biết! Lại động tay động chân ta sẽ kêu phi lễ đó!"
Tiếp đó, Lâm Giai lại uy hiếp Tô Hàng một câu, bất quá kiểu uy hiếp này trong mắt Tô Hàng đang cười tủm tỉm, dường như không có chút lực uy hiếp nào.
Nàng không phải chán ghét việc Tô Hàng ôm lấy nàng, ngược lại còn rất hưởng thụ, bất quá vấn đề là hiện tại sáu đứa con đều ở bên cạnh nhìn đây này!
Nếu chỉ có nàng và Tô Hàng hai người cùng đi mua sắm, thì Lâm Giai ngược lại sẽ không để ý.
"Tốt! Trước cho Tiểu Nhiên đi mua đồ đã, ân... Trung tâm thương mại tầng sáu chắc là mua đủ, ta lần trước mua cho Tiểu Nhiên bộ kia cũng là ở tầng sáu trung tâm thương mại!"
Nhìn phản ứng của Lâm Giai như vậy, Tô Hàng cũng nghiêm mặt lại, không có ý định trêu chọc nàng nữa.
Hắn hiểu rõ tính tình của Lâm Giai, nếu còn nháo như vậy nữa thì có lẽ thật sẽ giận hắn, đến lúc đó thì không còn là trò đùa giữa hai người nữa mà là một tai nạn đấy.
Sau đó, Tô Hàng và Lâm Giai liền dẫn theo đám trẻ cùng nhau lên tầng sáu của trung tâm thương mại.
Tầng sáu trung tâm thương mại phần lớn là các loại đồ dùng công cụ, từ công cụ sửa chữa các loại đến đồ làm bếp, cái gì cần cũng có.
"Chính là chỗ này! Cái dụng cụ điêu khắc này dùng rất tốt!"
Tô Hàng thuần thục đi đến kệ hàng ở góc tầng sáu, sau đó lấy ra một bộ công cụ ném vào giỏ.
Nơi này trước đây hắn đã từng đến rất nhiều, lúc mới bắt đầu điêu khắc, cũng như về sau mua đồ dùng mới, đều là ở chỗ này lấy cả!
Dụng cụ điêu khắc dễ dàng chọn lựa, nhưng chuẩn bị mua tạp dề nhỏ cho Lục Bảo, hai người lại mãi vẫn không thể quyết định.
"Nhất định phải mua bằng da! Nếu mà mặc loại kia mà điêu khắc, rất dễ bị bẩn, hơn nữa lại khó giặt, còn không bằng không mua còn hơn!"
Lâm Giai nhấn mạnh, nhưng cô cùng Tô Hàng vừa xem qua mấy cái tạp dề nhỏ bằng da, lại không tìm được cái nào vừa ý mình.
Hoặc là chất liệu da không ổn, hoặc là quá cứng, hoặc là làm không tốt, Lâm Giai đi dọc theo con đường này đã càm ràm không ngớt rất nhiều lần.
"Đi bên kia xem một chút đi, nghe nói đều là da bê, có lẽ không tệ đó!"
Tô Hàng đề nghị một tiếng, nhưng cũng không quá chắc chắn.
Trước đây khi hắn điêu khắc, cũng không để ý nhiều đến thế, chỉ cần có đá, thêm một con dao khắc, làm là xong việc.
Cho nên, về chuyện chọn mua tạp dề bằng da thì hắn thực sự không đưa ra được đề nghị gì, chỉ có thể vừa đi vừa xem.
"Ừ!"
Lâm Giai nhẹ gật đầu, cuối cùng trời cũng không phụ lòng người, sau khi đi qua từng tầng chọn lựa, cũng đã mua được cho Lục Bảo một chiếc tạp dề nhỏ rất vừa vặn.
"Tiếp theo đâu? Vật liệu gỗ mua ở đâu? Hay là mua đá?"
Mua xong tạp dề nhỏ cho Lục Bảo, nhìn dáng vẻ đáng yêu của Lục Bảo khi mặc tạp dề, tâm tình Lâm Giai cũng trở nên tốt hơn nhiều.
"Tiếp theo đâu? Còn đồ điêu khắc, chúng ta mua gỗ hay là mua đá?"
Bỗng, Lâm Giai lại quay lại hỏi, hiện tại đồ cần mua cho Lục Bảo, cũng chỉ còn thiếu mỗi thứ cuối cùng.
"Chuyện này khoan nói, chúng ta đi ăn cơm trước đi!"
Tô Hàng lắc đầu, sau đó trả lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận