Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1573: Sợ bóng sợ gió một hồi

"Đúng vậy, ta thấy ngươi ở đó hình như không đứng vững mà loạng choạng một chút, tim ta cũng thót cả lên.""Không sao chứ..."Sau đó, Lâm Duyệt Thanh và Đường Ức Mai cũng nghiêng người qua một bên hỏi.Khi nãy Lục Bảo ở trên sân thi đấu, tâm trí các nàng đều dồn cả vào Lục Bảo, nên mọi động tĩnh nhỏ trên sân đều khó lọt khỏi mắt, tự nhiên cũng như Lâm Giai, cùng nhau chú ý tới việc Lục Bảo loạng choạng lúc đó."Hả? Ta không sao mà, lúc ở trên sân hả...ờm...Các ngươi nói lúc gần kết thúc cuộc thi ấy à, lúc đó tại ta thấy hơi mệt, không nhịn được nên loạng choạng một tí thôi."Nghe vậy, Lục Bảo hơi ngẩn người, rồi sờ đầu cẩn thận nhớ lại một lần, hình như bây giờ mới nhớ ra Lâm Giai và các nàng đang nói gì, sau đó giải thích.Trận đấu này kéo dài đến gần hai tiếng, có thể nói là một trong những trận đấu dài nhất.Thêm việc Lục Bảo vốn mang bệnh ra sân thi, thể lực không được như bình thường, trải qua thời gian dài thi đấu như vậy, đương nhiên là có chút đuối sức, nên vừa rồi mới loạng choạng một chút."Vậy à..."Nghe Lục Bảo giải thích xong, Lâm Giai trong lòng mới nhẹ nhàng thở ra, chỉ cần không phải do bệnh tình trở nặng là tốt rồi.Mà Lâm Giai vừa nãy cũng đã cẩn thận sờ trán Lục Bảo, nhiệt độ cơ thể cũng không cao lắm, so với lúc sáng còn khá ổn định, đây cũng là một chuyện may mắn.Nếu không, nhỡ Lục Bảo phát sốt trở nặng hơn, với tình trạng bệnh tật thường ngày của nàng, chắc chắn sẽ khiến Tô Hàng và những người khác vô cùng đau đầu."Không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi, hết hồn..."Nghe vậy, Lâm Duyệt Thanh và Đường Ức Mai cũng vỗ ngực nói.Lúc Lục Bảo thi đấu, họ quan sát biểu hiện của Lục Bảo trên sân ra sao thì cũng là thứ yếu, quan trọng nhất là lòng luôn dõi theo nàng, lo lắng tình trạng sức khỏe của nàng.May mà, cuối cùng chỉ là một hồi sợ bóng sợ gió, không có việc gì xấu như họ lo lắng xảy ra."Cái cúp này đẹp thật đó, xem ra lần này ban tổ chức cuộc thi điêu khắc băng cũng rất có tâm nha..."Sau khi xác định Lục Bảo không có gì trở ngại, Lâm Giai mới cẩn thận đánh giá cái cúp mà Lục Bảo đang cầm."Đúng đó, tớ nghe nói cái cúp này phần lớn làm bằng vàng đó, đắt lắm, còn hai cái tai gấu nhỏ trên cúp cũng đáng yêu nữa, tớ thích lắm."Khi nói đến cái cúp của mình, Lục Bảo không thể kìm được nụ cười rạng rỡ, mặt lộ rõ vẻ vui sướng."Đợi về nhà, tớ nhất định sẽ bày nó ở chỗ dễ thấy nhất trong phòng tớ."Ngừng một chút, Lục Bảo lại tiếp lời, rồi đưa chiếc cúp trong tay cho Lâm Giai xem thử."Ừm...thật sự là, xét về cả gia công lẫn độ tinh xảo thì đều cực kỳ tốt."Lâm Giai nhận lấy chiếc cúp quán quân từ tay Lục Bảo, vừa xem vừa nói.Toàn bộ cúp phần lớn đều được làm từ màu vàng, nếu đúng như ban tổ chức nói, bên trong toàn bộ là từ vàng chế tạo thì, chỉ dựa vào trọng lượng thôi cũng đã rất đáng giá, cầm trên tay thấy nặng trĩu.Còn những bộ phận khác của cúp, thứ thu hút ánh nhìn nhất là hình in hoa gấu nhỏ phía trên cúp, ở vị trí mắt của gấu nhỏ còn có hai viên sapphire vô cùng lấp lánh.Dưới ánh nắng mặt trời, sapphire cũng chiếu ra những vệt sáng cực kỳ đẹp mắt, khiến người ta nhìn là thích, nhất là với những đứa trẻ như Lục Bảo, càng là thích mê ly.Còn chiếc cúp mà Cung Thiếu Đình đạt được thì không có vẻ hoạt hình như vậy, dù sao thì tuyển thủ của nhóm thiếu niên và nhóm trưởng thành vẫn có sự khác biệt rất lớn.Tuy nhiên, cúp quán quân của nhóm trưởng thành vẫn được thiết kế vô cùng tỉ mỉ, độ tinh xảo và vật liệu sử dụng cũng không hề thua kém so với nhóm thiếu niên.Có thể thấy, để tổ chức cuộc thi điêu khắc băng lần này, ban tổ chức đã bỏ ra không ít công sức."Đẹp thật đấy, những thứ này toàn là vàng thật à, nghe tiếng thôi đã không giống rồi.""Đúng thế, cân nặng này, chắc chắn đáng giá lắm đây..."Tiếp đó, Lâm Duyệt Thanh và Đường Ức Mai cũng đi tới chỗ Lục Bảo, cầm chiếc cúp lên cẩn thận xem xét.Có lẽ đối với họ, giá trị tổng thể của chiếc cúp này không quá cao, nhưng ý nghĩa bên trong lại rất sâu sắc.Đây là một dấu mốc huy hoàng trên con đường trưởng thành của Lục Bảo, đối với cá nhân cô bé là một vinh quang, có thể làm rạng danh cho cả cuộc đời.Mà đối với Lâm Duyệt Thanh, đó cũng là một loại vinh dự, mọi người đều vì Lục Bảo mà cảm thấy vô cùng tự hào và vui vẻ, mong nàng sau này có thể tiến thêm một bước nữa, vươn xa hơn.Trong lúc mọi người đang bàn tán về chất liệu và gia công của chiếc cúp, thì lại không để ý, Cung Mậu Nhan đứng bên cạnh nghe vậy thì khóe miệng nhếch lên.Phải biết, chiếc cúp có thể làm ra hình dáng này, trong đó có thể có công lao rất lớn của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận