Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1095: Lui đồ đệ còn kịp sao?

Chương 1095: Lui đồ đệ còn kịp sao?
Vừa vặn cũng không có cái gì hoạt động trên phạm vi lớn, đột nhiên lại đến kiểu này một chút, Cung Thiếu Đình thiếu chút nữa cảm thấy cả người mình bị đưa đi luôn.
"Ôi ~"
Thật vất vả, Cung Thiếu Đình mới tìm được cái ghế đẩu bên cạnh để ngồi xuống, lúc này mới hòa hoãn lại một chút.
"Ngươi là một đấng mày râu, có cần phải khoa trương vậy không?"
Tô Hàng không chút nể nang đả kích nói, cái bộ dạng buồn cười của Cung Thiếu Đình khiến trong lòng hắn không nhịn được vui vẻ.
"Sư phụ, có đôi khi ta cũng hoài nghi không biết mình có phải là đồ đệ của ngươi không, ngươi xem sư phụ người ta đối với đồ đệ tốt cỡ nào..."
Cung Thiếu Đình vẻ mặt đau khổ nói, mình cái thân này sắp tàn phế rồi, mà Tô Hàng còn ở đó cười trộm.
"Ngươi cái người sắp kết hôn đến nơi rồi, còn không biết xấu hổ mà so đo với đám con nít kia?"
Nếu không phải vừa vặn nước trà đều đã uống hết, Tô Hàng đã nghĩ phun thẳng vào mặt hắn rồi, khỏi phải nói chi là hừ một tiếng.
Cung Thiếu Đình bị phản bác đến không nói nên lời, chợt lại chuyển ánh mắt lên người Tô Hàng.
Tô Hàng vừa lúc làm việc, đa phần thời gian cơ bản đều đứng, thế mà cường độ công việc cao, thời gian lại dài như vậy, lúc này lại trông như một người không có việc gì.
"Chẳng lẽ thật sự là do thể chất của mình quá kém sao?"
Cung Thiếu Đình không khỏi sinh ra hoài nghi, so sánh với chênh lệch giữa mình và Tô Hàng, lúc này quá rõ ràng. Không những kỹ thuật điêu khắc không bằng người ta một phần vạn, ngay cả thể chất cũng kém một trời một vực!
"Không được, về sau nếu đã quyết tâm học điêu khắc, loại cường độ công việc cao thế này chắc chắn sẽ không ít, xem ra quay đầu phải tìm cơ hội đến phòng tập thể dục đi dạo nhiều hơn..."
Cứ thế, Cung Thiếu Đình cũng không ngừng âm thầm hạ quyết tâm, thêm vào danh sách những việc mình phải làm mỗi ngày một hạng nữa.
Nhưng mà, hắn không biết, thể chất của hắn thực ra không tệ, dù không phải thường xuyên rèn luyện, nhưng so với đại đa số người đã tốt hơn rất nhiều. Sự khác thường của Tô Hàng, thể chất của hắn làm sao mà hắn có thể so sánh được?
Cùng là thợ điêu khắc, với cường độ cao, thời gian làm việc dài như vậy, đã sớm nằm sấp dưới bàn rồi, làm sao có thể như Tô Hàng đứng đó nhàn nhã.
Sau khi ngồi trên ghế một hồi lâu, Cung Thiếu Đình mới thấy khá hơn một chút, chậm rãi đứng lên từ trên ghế, chỉ cảm thấy hai chân run rẩy.
"Sư phụ, này..."
Nhưng chính là như vậy, hắn vẫn cứng rắn chống đỡ hai chân đang run rẩy đi đến trước mặt Cung Thiếu Đình, cười hề hề.
Tô Hàng đã bắt đầu thu dọn đồ đạc, thấy sắp đi, nếu không mở miệng hôm nay sẽ không còn cơ hội.
"Chuyện gì? Nói thẳng!"
Tô Hàng liếc xéo Cung Thiếu Đình một cái, nhìn bộ dạng này thì biết lại có chuyện muốn nhờ hắn, dù sao thì cũng không có chuyện tốt lành gì.
"Thì, thì là, sư phụ, có thể dạy lại cho ta điêu khắc không?"
Cung Thiếu Đình trực tiếp chặn trước bàn thỉnh cầu nói, hôm nay hắn vừa thấy quá trình điêu khắc của Tô Hàng, đã sinh ra hứng thú thật lớn.
"Đã biết ngay mà..."
Tô Hàng rất là bất đắc dĩ, trong lòng đã sớm có dự đoán.
Chỉ từ việc Cung Thiếu Đình đứng trước bàn của hắn, không nhúc nhích nhìn quá trình điêu khắc mấy giờ liền, Tô Hàng biết hắn sớm muộn cũng muốn nói chuyện này.
Nhưng Tô Hàng không ngờ, hắn hôm nay còn chưa ra khỏi cửa phòng làm việc, Cung Thiếu Đình đã vội nói ra.
"Này... Sư phụ ngươi sớm đã đoán được rồi phải không? Vậy ngươi có ngại gì mà dạy thêm cho ta một môn điêu khắc nữa không? Thêm một khóa nữa đi?"
Cung Thiếu Đình cười khẽ một tiếng, mặt dày mày dạn xông lên.
Chỉ cần có thể học được đồ thật từ Tô Hàng, mặt dày một chút thì sao? Mặt có đáng giá bao nhiêu tiền chứ? Nếu đáng tiền, hắn bán luôn!
Tô Hàng tức quá mà bật cười.
"Ngươi cái môn thiết kế trang sức còn chưa học được đến đâu, đã lại muốn học điêu khắc, tham thì thâm biết không?"
Đối với việc này, Tô Hàng không nể tình mà dạy dỗ.
Mới đi còn chưa xong mà đã muốn bay, đây là ở đâu hả?!
"Sư phụ, ta biết ta nóng vội ăn đậu hũ non, cũng biết là mình hơi tham lam, nhưng ta đảm bảo cả hai cũng sẽ không bỏ, nhất định sẽ học thật tốt!"
Cung Thiếu Đình thề son sắt bảo đảm nói, chỉ thiếu nước phát thề nữa thôi.
"Việc này là việc khác, ngươi trước tiên hãy học cho tốt môn thiết kế trang sức đi đã rồi nói, mọi thứ phải từng bước một, nhiều quá thì không tinh."
Lời cam đoan của Cung Thiếu Đình ở chỗ Tô Hàng dường như không có tác dụng gì, lại bị hắn bác bỏ.
Hắn làm vậy cũng là vì suy nghĩ cho Cung Thiếu Đình, Cung Thiếu Đình mặc dù có chút thiên phú, nhưng cũng không quá xuất chúng.
Nếu môn thiết kế trang sức và điêu khắc cùng song hành học tập, tuy cả hai có liên quan, nhưng học lẫn lộn, sẽ khiến cho hắn hai phương diện đều không học được quá sâu, không có tác dụng gì lớn.
"Sư phụ, học phí học được mà? Hai phần, không, sáu phần!"
Cung Thiếu Đình vẫn không từ bỏ ý định, bộ dạng như thể hôm nay nếu ngươi không đồng ý dạy ta, thì sau này đừng nghĩ đến việc yên tĩnh.
"Không phải chứ..."
Tô Hàng rất là bất đắc dĩ, thật muốn đạp cho tên này một phát bay ra ngoài.
"Wechat chuyển khoản 88.000 tệ..."
Nhưng mà, còn chưa đợi Tô Hàng nói xong, đã nhận được một thông báo chuyển khoản Wechat.
Không cần nghĩ, nhất định là kiệt tác của Cung Thiếu Đình cái đồ hố này.
Lúc này Tô Hàng chỉ cảm thấy đau đầu, lúc trước làm sao lại nghĩ quẩn mà thu một Cung Thiếu Đình như vậy làm đồ đệ chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận