Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1567: Suy nghĩ một chút đã cảm thấy xã hội tính tử vong

Chương 1567: Nghĩ thôi đã thấy thật xấu hổ
Mấy vòng thi băng điêu trước, có vài tuyển thủ không biết đã chạy đi đâu mất, đừng nói tìm bọn họ, sau đó phỏng vấn hay hỏi han gì đó. Về sau, Lục Bảo và Cung Thiếu Đình cùng những người khác ở lại sân thi đấu, im lặng chờ ban trọng tài thống kê điểm số rồi công bố kết quả cuối cùng.
Tại ban trọng tài, khi họ thống kê điểm của bảng người lớn, thấy điểm của hai tuyển thủ này có sự khác biệt thì cũng không quá ngạc nhiên. Dù sao, Cung Thiếu Đình đã thể hiện rất nổi bật trong các vòng trước, gần như trận nào cũng giữ vững vị trí cao. Hơn nữa, trình độ điêu khắc băng của người thứ hai dù cũng rất xuất sắc, nhưng so với Cung Thiếu Đình thì vẫn còn kém quá nhiều.
Đến lúc thống kê điểm của bảng thiếu niên, cả ban trọng tài cũng phải hơi trầm ngâm một chút. Để công bằng, ở vòng này phải bỏ đi một điểm cao nhất và một điểm thấp nhất. Nhưng dù vậy, điểm trung bình của Lục Bảo vẫn vững vàng là mười điểm, đây cũng là mức điểm cao nhất mà mỗi giám khảo có thể cho. Vì nếu nhìn kỹ vào bảng chấm điểm của các giám khảo cho tác phẩm của Lục Bảo, sẽ thấy tất cả các tiêu chí đều được chấm điểm mười. Đây là chuyện hiếm có từ đầu cuộc thi điêu khắc băng đến giờ, ngay cả Cung Thiếu Đình cũng chỉ nhận được một hai điểm tối đa. Còn Lục Bảo thì tất cả giám khảo đều cho mười điểm, có thể thấy rằng ai cũng rất hài lòng với tác phẩm băng điêu của nàng.
Sau một hồi chờ đợi, cuối cùng trọng tài cũng bước lên bục cao trong sự mong chờ của mọi người. Điều này có nghĩa là ông sắp tuyên bố kết quả cuộc thi. Cùng lúc đó, tất cả khán giả quan tâm đến trận đấu này đều nín thở, có chút kích động. Lâm Giai và Tô Thành lại càng căng thẳng hơn. Mắt họ dán chặt vào bục cao, sợ bỏ lỡ một chi tiết nhỏ nào. Lúc này, vị trọng tài như một ngôi sao được vạn người chú ý, mọi hành động của ông đều tác động đến tâm trạng của những người xung quanh.
"Trong sự mong chờ của tất cả mọi người, vòng chung kết cuộc thi điêu khắc của chúng ta đã kết thúc, đây là trận cuối cùng, cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng chúng ta suốt chặng đường này. Ta xin phép chèn ngang một đoạn quảng cáo đã nhé..." Trọng tài đứng trên bục cao, đầu tiên là phát biểu vài câu cảm nghĩ, sau đó lại mở miệng nói đến quảng cáo.
"Cái gì mà quảng cáo chứ, đang thi điêu khắc băng lại chèn quảng cáo vào, thật là..."
"Đúng đấy, còn không nhanh công bố kết quả, ta chờ sốt ruột lắm rồi đây..."
Thấy vậy, Lâm Nguyệt Thanh và Đường Ức Mai không nhịn được phàn nàn. Bọn họ đã trông ngóng chờ đợi lâu như vậy để nghe trọng tài tuyên bố kết quả, ai ngờ người ta lại chen ngang quảng cáo, ai mà không sốt ruột chứ?
"Khụ, khụ..."
Nghe vậy, Cung Mậu Nhan đứng cạnh họ không xa lại không nhịn được ho khan một tiếng. Bởi vì quảng cáo sắp tới chính là của công ty tài chính của hắn. Không còn cách nào khác, ban tổ chức cuộc thi điêu khắc băng đã nhận tài trợ thì phải trả cái giá tương ứng thôi.
"Thôi ~ các ngươi bớt cằn nhằn đi, nếu không có nhà tài trợ, cuộc thi này có lẽ đã không tổ chức nổi rồi."
"Đúng vậy, cũng chỉ một lát thôi, chờ quảng cáo xong rồi, tự nhiên sẽ công bố kết quả."
Tô Thành và Lâm Bằng Hoài không nhịn được khuyên Lâm Duyệt Thanh, sau đó nói thẳng. Hai người họ cũng nóng lòng, không thích đoạn quảng cáo chèn ngang này lắm, nhưng họ cũng hiểu rõ những chuyện vòng vo bên trong, nên cũng không phản cảm lắm.
"Đúng, đúng, đúng..." Nghe vậy, Cung Mậu Nhan cũng gật đầu lia lịa, vội vàng phụ họa theo.
Thấy cảnh này, Tô Hàng không nhịn được bật cười. Hắn cảm thấy có chút buồn cười. Đúng là thiệt thòi cho Lâm Duyệt Thanh và Đường Ức Mai, lúc này hoàn toàn không biết Cung Mậu Nhan chính là nhà tài trợ cho đoạn quảng cáo, nếu không lúc này chắc hẳn sẽ xấu hổ, tìm cái lỗ nào mà chui xuống mất. Đang ở ngay trước mặt người ta mà lại đi nói người ta không tốt, nghĩ thôi đã thấy xấu hổ muốn c·hết đi được!
"Tốt rồi, chắc hẳn mọi người cũng chờ nóng ruột lắm rồi. Vậy thì ta không dài dòng nữa, đầu tiên là quán quân bảng người lớn -- Cung Thiếu Đình!" Trọng tài đứng trên bục cao nói lớn, giọng nói đến cuối câu thì dừng lại một chút, chờ khi mọi người đã đủ háo hức thì mới lớn tiếng hô tên Cung Thiếu Đình. Có thể nói là câu đủ sự chờ đợi của tất cả mọi người!
"Cung Thiếu Đình! Cung Thiếu Đình! Cung Thiếu Đình..." Theo tên của Cung Thiếu Đình được công bố, có một số khán giả bên ngoài sân cũng hô to lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận