Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1716: Chân tướng rõ rành rành

Chương 1716: Chân tướng rõ rành rành
Tô Hàng dường như nghe được phía sau có tiếng truy đuổi, hẳn là Đội trưởng chỉ huy mấy tên thủ hạ đuổi theo tới. Trước đây nội tâm khẩn trương trong nháy mắt thả lỏng, không còn bất kỳ lo lắng gì phía sau nữa. Quả thực là âm hồn bất tán, hai tên rác rưởi này rốt cuộc biết thế nào là tuyệt lộ thật sự. Lúc nãy còn nghĩ nhanh chóng bỏ chạy còn có chút hy vọng sống, nhưng mà kẻ phía sau giống như cao da chó dính chặt vào, một chút cơ hội nhỏ nhoi cũng không cho a!
"Đứng lại, đừng chạy, bằng không chúng ta - không khách khí! . ."
Lại thêm tiếng quát lớn từ phía sau liên tiếp vang lên, cuối cùng phá tan nội tâm yếu ớt của hai người, dưới chân loạng choạng một cái, bịch một tiếng ngã xuống đất, cuối cùng thì hết cách. Nhìn thấy cảnh hai người bị bảo vệ đè chặt xuống đất, nỗi lòng lo lắng của Tô Hàng cuối cùng cũng được trút bỏ. Ngày Lục cố nén xúc động muốn mắng chửi, Tô Hàng sửa sang lại vạt áo xốc xếch, đi theo bảo vệ mọi người về lại sau bếp.
Lúc này Đội trưởng đã dẫn những người khác bắt đầu kiểm tra kho lạnh nguyên liệu nấu ăn. Cũng không biết hai người đã trộn lẫn thứ gì vào nguyên liệu, nó đã hòa tan hoàn toàn trong suốt, mắt thường không thể thấy, chỉ có thể ngửi được mùi đặc trưng yếu ớt. Cũng may bảo vệ đã bắt được hai người, và lục soát từ trong túi áo của họ ra một lọ thuốc nhỏ mà Tô Hàng đã thấy, trong lọ đúng là chất lỏng không màu trong suốt kia. Đội trưởng cầm lấy lọ thuốc nhỏ, đưa qua đưa lại trước mặt hai người.
Đối mặt với hai kẻ bị bắt, nhưng vẫn luôn ngậm miệng không nói gì, Đội trưởng cũng có phương pháp đối phó đặc biệt.
"Sao, còn định chết không nhận à, nói cho các ngươi biết, kho nhỏ này cũng có camera giám sát, các ngươi làm gì? Liếc mắt là thấy ngay, còn có, từ trên người các ngươi tìm ra thuốc là bằng chứng quá rõ ràng, chỉ cần so sánh thành phần với đồ ăn thì chân tướng sẽ rõ rành rành thôi!"
"Có một câu là 'thành khẩn khai báo thì được khoan hồng, chống đối sẽ bị nghiêm trị', nghe nói chưa? Hành động của các ngươi bây giờ đã dính đến nguy hại công cộng rồi, cứ tiếp tục sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng đó! Mau nói ra sự thật, có thể vẫn còn đường sống!"
Dưới áp lực mạnh mẽ của đội trưởng bảo an, hai kẻ vốn tâm lý yếu đuối trong nháy mắt sụp đổ, bịch bịch hai tiếng quỳ rạp xuống đất, cơ thể run rẩy dữ dội, không cần tốn nhiều sức đã khai hết đầu đuôi mọi chuyện.
"Ta, hai chúng ta cũng bị ép buộc bất đắc dĩ thôi mà! Ta sẽ kể hết những gì chúng ta biết, có thể đừng đưa chúng ta vào tù không hả!"
Thì ra hai người này đúng là làm việc vì tiền. Hai người vốn là dân xã hội đen, vì thiếu một số nợ nên đã nghĩ kiếm ít tiền nhanh. Lúc vừa nhận nhiệm vụ này, có người còn cảm thấy hơi khó tin. Chỉ là động tay động chân một chút ở sau bếp của nhà ăn thôi mà lại nhận được thù lao cao như vậy, trong lòng hai người vẫn có chút lo lắng bất an. Một người trong đó hít mũi một cái: "Lúc đó ta cũng sợ làm ầm lên, hỏi đi hỏi lại, mới xác định thứ thuốc này không có ảnh hưởng mạnh nào khác, nhiều nhất là khiến người đi vệ sinh mấy lần..."
Nghĩ kỹ cũng không có gì lớn, hai người liền đồng ý.
Đội trưởng bảo an hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt trở nên cực kỳ nghiêm khắc. "Các ngươi có biết không, trung tâm nghệ thuật này có rất nhiều nhân viên tập huấn còn nhỏ tuổi, bọn họ ăn những đồ ăn lẫn tạp chất này sẽ có hậu quả thế nào?" Hai người khi bị chất vấn thì run rẩy, không chỉ thừa nhận những vụ đồ ăn có vấn đề trước đó đều là do chúng gây ra. Đồng thời cho biết đối phương thực sự chỉ yêu cầu chúng bỏ thuốc vào nguyên liệu nấu ăn cung cấp cho trẻ em mà thôi.
Tô Hàng nhẹ nhàng nhíu mày, lấy tay sờ cằm.
"Người tìm các ngươi là ai? Mục đích họ làm vậy là gì?"
Một người khác khẽ lắc đầu: "Ta thật sự không biết thân phận của bọn họ, chỉ biết người liên lạc với chúng ta là một thanh niên họ Lý, đeo một cặp kính gọng vàng, trông rất lịch sự..." "Chúng ta đoán hắn chắc chắn có liên quan gì đó với trung tâm nghệ thuật này, cũng không dám hỏi."
Tô Hàng trong lòng hơi động, người họ Lý, nam nhân lịch sự, quả nhiên đúng là Lý bí thư mà bọn họ đã từng thấy qua! Tô Hàng nghiến răng nghiến lợi, làm nhiều chuyện thương thiên hại lý như vậy rồi mà họ vẫn không chịu từ bỏ, còn dùng phương pháp này để loại bỏ người không cùng phe mình sao? [080412327 173371121]
Nghe được có người dám động tay động chân vào nguyên liệu nấu ăn ngay trước mắt mình, đầu bếp trưởng thực sự rất phẫn nộ rồi, suýt chút nữa khiến danh dự bao năm của ông tan thành mây khói. Bàn tay đập mạnh xuống trước mặt hai người, đưa tay lên đánh, hai cái tát vang lên, trên mặt hai người xuất hiện dấu năm ngón tay hằn rõ. Nếu không phải các bảo vệ khác ngăn cản, có lẽ ông đã xông lên đánh cho hai người kêu cha gọi mẹ rồi. Sự việc cuối cùng cũng có kết quả, Tô Hàng khẽ thở ra, định cùng đội trưởng bảo an bàn bạc phương pháp giải quyết chuyện này.
Đội trưởng bảo an là người rất nguyên tắc, gặp loại tình huống này không thể nương tay được. "Theo ý tôi thì mau chóng áp giải hai người này lên đồn công an, với những hành động của họ thì không chỉ tạm giam hai ngày là xong chuyện được, phải xem kết quả chế tài của bên chính quyền thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận