Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1684: Ngư long hỗn tạp

Lúc này, mấy cái micro mang theo đài đã chọc tới, các phóng viên cúi người xuống, mưu đồ phỏng vấn ngay lập tức hai quán quân nhỏ tuổi của cuộc thi hải tuyển lần này. Không những vậy, còn có không ít người có dụng ý khó lường cũng xông đến, Nhị Bảo và Huyên Huyên trong nháy mắt bị vây quanh kín như nêm cối.
"Xin hỏi hai vị tuyển thủ nhỏ có hứng thú làm đại diện trang phục trẻ em không? Yên tâm, chúng tôi là công ty quảng cáo chính quy, sẽ thống nhất giá cả với người giám hộ!"
"Xin hỏi hai vị tuyển thủ, có hứng thú học thêm các loại hình thức nhảy múa khác không? Hoặc là có hứng thú phát triển theo hướng truyền hình điện ảnh không? Ở đây chúng tôi có nguồn lực tốt nhất!"…
Lúc này, hai người trở thành tâm điểm đã bị những người lớn mang theo mục đích khác nhau và lợi ích vây quanh, hai người cảm thấy rất phiền phức. Nhị Bảo khẽ nhíu mày, đưa tay nắm lấy cổ tay Huyên Huyên.
"Xin lỗi, chúng tôi không hứng thú với những chuyện các người nói, có thể cho chúng tôi ra ngoài trước được không?"
Cánh tay nhỏ dù sao cũng không vặn lại được bắp đùi, Nhị Bảo và Huyên Huyên dáng người thấp bé, căn bản không thể chen ra ngoài được. Tô Hàng, Lâm Giai và Lý Thành Thiện lúc trước còn đứng bên cạnh quan sát cũng không quá lo lắng.
Họ luôn cảm thấy việc bảo bối nhà mình trở thành tâm điểm của cả trường, bị người trước người sau vây quanh là một chuyện rất ngầu. Có điều về sau, họ mới phát hiện tình hình có chút không ổn.
Không những người chen càng lúc càng đông mà còn đủ loại thành phần, đủ loại người đều có, họ thậm chí còn nghe được cả giọng từ chối bực bội của Nhị Bảo. Tô Hàng khẽ nhíu mày, lập tức nhận ra hai bảo bối đang gặp rắc rối, vội vàng mang theo Lý Thành Thiện xông đến, mưu đồ chen vào đám người giải cứu hai đứa bé.
"Nhường một chút, nhường một chút! Đều tụ tập ở đây làm gì? Đủ rồi đó! Hành động bao vây, chặn lối đi như thế này là không hề thân thiện, cứ tiếp tục như vậy, tôi sẽ báo cảnh sát!"
Tô Hàng không muốn quen thói xấu của bọn người này, không những cố sức chen về phía trước mà còn dốc hết sức lực xông đến trung tâm vòng vây. Sau đó, một tay kéo tay nhỏ của Nhị Bảo, một tay đẩy Huyên Huyên ra, vừa vặn đẩy vào người Lý Thành Thiện.
Lúc này người xung quanh vẫn ồn ào, Tô Hàng thực sự không thể chịu đựng được nữa, liền lớn tiếng hét.
"Có thể bình tĩnh một chút không! Nếu như các người là người của truyền thông chính quy, hi vọng các người có thể tuân thủ đạo đức nghề nghiệp của mình, đương nhiên nếu các người là kẻ giả mạo trà trộn vào thì cũng hi vọng có thể tôn trọng ý nguyện của các tuyển thủ nhỏ, trước mắt đừng ồn ào nữa được không!"…
Tô Hàng gầm lên giận dữ, âm thanh vang dội có lực, quả thực đã trấn áp được một số người xung quanh, mọi người nhìn nhau, cảm thấy cách làm của mình có hơi không đạo đức.
Những phóng viên truyền thông chân chính cũng bắt đầu lùi lại, sợ phát sinh chuyện ngoài ý muốn, rước họa vào thân.
Lúc này, không biết ai đã tung ra một loại luận điệu trong đám người.
"Ôi dào, chẳng qua là đoạt được quán quân thôi mà, có gì đáng tự cao chứ, nhìn người cha kìa, đều đã kéo ra cái bộ dạng gì rồi, quả thực làm mất hết cả cảm tình của người đi đường với bảo bối nhà mình!"
Tô Hàng đột nhiên rụt con ngươi lại, hắn nghe ra câu nói này, chắc chắn không phải người qua đường đưa ra chất vấn bình thường.
Đây rõ ràng là có người đang giấu mặt trong những truyền thông được mời, thỉnh thoảng dẫn dắt dư luận, chuẩn bị bôi nhọ danh dự của Nhị Bảo và Huyên Huyên đây mà! Hơn nữa hai người đều cảm thấy giọng nói chợt vang lên từ trong đám người này đặc biệt quen thuộc, tựa hồ đã từng nghe thấy ở đâu rồi.
Ngay lúc đó, các phóng viên bị ảnh hưởng công việc cũng bắt đầu đáp lời khe khẽ.
"Đúng đó, mặc dù đoạt được quán quân, cũng không nên chảnh như vậy chứ, còn tưởng rằng bảo bối nhà mình là đại minh tinh chắc, cho dù là đại minh tinh thì ra vẻ như thế cũng sẽ bị người ghét thôi."
"Không sai, mọi người cũng chỉ phỏng vấn bình thường thôi, chắc chắn biết chừng mực, phát cáu lớn như thế làm gì?"
Lần này Tô Hàng và Lý Thành Thiện thực sự không thể nhẫn nhịn được nữa, ai từ đầu đến cuối châm ngòi ly gián, còn không dám đường đường chính chính đứng ra, núp ở bên cạnh hèn hạ lớn lên, chắc chắn là có mưu đồ khác!
Tô Hàng đưa tay vỗ vai Lý Thành Thiện, thấp giọng nói: "Anh phụ trách bảo vệ an toàn cho các con, em đi tìm tên núp sau màn kia!"
Đồng thời dặn dò Lâm Giai mang theo mấy đứa bé khác ở bên cạnh quan sát, tuyệt đối không được vì cái này mà mất cái kia!
Lý Thành Thiện gật đầu, phân chia hành động sẽ có hiệu quả hơn, trực tiếp ôm chặt lấy vai Nhị Bảo và Huyên Huyên vào lòng, bắt đầu đấu với đám người trước mắt.
Còn Tô Hàng thì nhân lúc mọi người không để ý bắt đầu tìm kiếm những người khả nghi trong đám đông. Những truyền thông và người không có chuyện đã tản đi chắc chắn không phải người hắn muốn tìm. Vòng vây càng lúc càng nhỏ, người kia càng khó che giấu hơn.
Lý Thành Thiện dựa vào chỉ dẫn của Tô Hàng, cũng bắt đầu phản kích.
"Mặc dù bảo bối của chúng tôi đoạt giải quán quân của cuộc thi nhưng chúng cũng chỉ là trẻ con mà thôi, hi vọng mọi người tôn trọng bọn trẻ, có thể nhường đường cho chúng tôi đi ra ngoài không?"
Quả nhiên, người đang núp trong đám đông kia lại bắt đầu châm ngòi.
"Tôn trọng là phải có qua có lại chứ, chẳng qua chỉ là phỏng vấn mà thôi, hợp tác một chút thì sao chứ? Người này không những già mồm mà còn rất thiếu tôn trọng người khác!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận