Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1298: Cái này máy móc ngươi đều không biết dùng a

Chương 1298: Cái máy này ngươi còn không biết dùng à
Chính mình vừa rồi tựa hồ bị Tô Hàng nói thành một kẻ ngốc bị lừa gạt, loại cảm giác này thật không dễ chịu. Nhưng mà, Cung Thiếu Đình trong lúc nhất thời thật sự không tìm ra được chứng cứ gì, những lời kia nghe có vẻ hình như không có vấn đề gì cả.
"Cái gì kéo không kéo? Ta làm ăn đàng hoàng, ngươi đừng có nói mò." Vừa nghe thấy vậy, Vương lão đầu lập tức cuống lên, trực tiếp đứng ra phản bác. Cung Thiếu Đình là khách hàng lớn còn đang ở đây, Tô Hàng lại nói ra những lời này, chẳng phải là cố tình phá đám sinh ý của hắn sao?!
"Không có, không có, ta không có ý đó, ta nói là những khách hàng lớn kia ngươi muốn chiêu đãi, nhưng những khách hàng nhỏ như chúng ta ngươi cũng không thể bỏ bê chứ, ta mua xong khối ngọc nguyên thạch này rồi đi." Tô Hàng xua tay, rồi vừa cười vừa nói. Trước khi rời khỏi quầy đổ thạch này, hắn vẫn không quên châm chọc Vương lão đầu một phen. Bất quá, lúc hắn nói mấy chữ "mua xong khối ngọc nguyên thạch này rồi đi" thì cố tình nhấn mạnh âm điệu, như muốn cường điệu với Vương lão đầu một lần nữa.
"Cầm đi, cầm đi, khối ngọc nguyên thạch trong tay ngươi giá một ngàn rưỡi, một hạt bụi cũng không được thiếu, còn khối phỉ thúy nguyên thạch kia thì ta cho không ngươi đó, coi như hôm nay ta xui xẻo." Nghe vậy, Vương lão đầu xua tay, trực tiếp không nhịn được nói. Hắn hiện giờ chỉ muốn tranh thủ thời gian đuổi Tô Hàng đi, đừng để hắn tiếp tục ở đây phá đám sinh ý. Chỉ cần lát nữa tranh thủ lúc xưng xong hết số ngọc nguyên thạch kia, sau đó bán hết cho Cung Thiếu Đình, thì lợi nhuận của hắn sẽ còn vượt qua nhiều lần như vậy?! Còn việc vừa rồi đưa không cho Tô Hàng khối phỉ thúy nguyên thạch kia, tổn thất vài trăm đồng, so ra thì cũng chỉ là chuyện nhỏ thôi.
"Được được được, không có vấn đề gì." Thấy Vương lão đầu không nghi ngờ, Tô Hàng cũng nhanh chóng thanh toán. Cầm khối phỉ thúy nguyên thạch kia trong tay, hắn cuối cùng cũng yên tâm hơn, trên mặt lập tức rạng rỡ ý cười.
"Ừ?" Thấy vậy, Cung Thiếu Đình cũng có chút nghi hoặc, cảm thấy tình huống có chút không đúng. Trước kia, hắn và Tô Hàng cũng từng đến đây chọn mua ngọc nguyên thạch, nhưng chưa từng thấy Tô Hàng thất thố như vậy, cứ có cảm giác như Tô Hàng vui mừng vì khối ngọc nguyên thạch kia, hoặc là vì cái khối phỉ thúy nhỏ kia.
"Lão bản, ông xem có thể cho ta mượn dùng máy cắt kim loại của ông một chút được không? Ta muốn cưa hai khối ngọc nguyên thạch này ra xem thử?" Ngay sau đó, Tô Hàng quay lại hỏi lão bản. Một hai ngàn đồng đối với hắn mà nói cũng chẳng là gì, khối ngọc nguyên thạch lớn kia cũng không có gì đặc biệt, quan trọng là vừa nãy hắn thấy khối phỉ thúy nguyên thạch kia, nếu thật sự như hắn nghĩ thì lần này kiếm đậm rồi. Tô Hàng có chút nóng lòng, muốn nhanh chóng cưa ra xem thử.
"Ngươi biết dùng máy cắt kim loại sao?" Nghe vậy, Vương lão đầu tỏ vẻ nghi ngờ. Người này lúc trước chọn ngọc nguyên thạch cứ mù tịt cả lên, giờ lại tuyên bố muốn dùng máy cắt ngọc, liệu có làm hỏng máy của hắn không?!
"Hắc hắc... Cái này cũng chẳng khác cái máy cắt sắt là bao chứ gì? Ta nghịch nghịch là được, không được thì để người bên cạnh giúp cho." Tô Hàng cười nhẹ, sau đó nói.
Vương lão đầu liếc Tô Hàng một cái, trong lòng thầm nghĩ. Quả nhiên đúng như hắn dự đoán, Tô Hàng e là chưa từng dùng máy cắt ngọc bao giờ.
"Thôi đi thôi, đừng có làm hư máy cắt của ta là được." Bất quá, Vương lão đầu vẫn bất đắc dĩ đồng ý, để Tô Hàng đi dùng cái máy cắt kim loại kia. Hiện tại hắn đang bận đuổi Tô Hàng đi rồi, còn phải tranh thủ xưng số ngọc nguyên thạch trên quầy hàng này nữa. Việc dùng máy cắt ngọc thì cũng không khó khăn gì, vốn dĩ những người như lão hay chủ quầy đều hay giúp khách mua ngọc nguyên liệu cưa ngọc. Nhưng đối với hai khối ngọc nguyên thạch mà Tô Hàng mua, ngoài việc giá cả không cao ra thì Vương lão đầu thấy không có gì tốt cả, thật sự chẳng có hứng giúp Tô Hàng cắt. Nhưng như vậy lại vừa đúng ý Tô Hàng, hắn còn sợ Vương lão đầu nhất định muốn giúp hắn cưa ngọc nguyên thạch, vạn nhất để hắn cắt hỏng thì toi.
"Được rồi." Tô Hàng đáp, sau đó liền ôm khối ngọc nguyên thạch kia và khối phỉ thúy nguyên thạch đi đến trước máy cắt kim loại.
Thấy vậy, Cung Thiếu Đình cũng bận đi theo. Hắn thì khác lão bản, hắn biết người sư phụ quỷ quái của mình rất tinh ranh, vừa rồi lựa được khối ngọc nguyên thạch kia, còn có cái khối phỉ thúy mà Vương lão đầu cho thêm, chắc chắn đều không đơn giản. Mặc dù giờ Vương lão đầu tỏ vẻ coi thường, nhưng một lát nữa chắc chắn sẽ có lúc khóc ròng cho xem.
"Này này~ tiểu huynh đệ, ngươi đi đâu vậy, những ngọc nguyên thạch này chẳng lẽ không cần nữa sao?" Thấy Cung Thiếu Đình muốn quay người đi, Vương lão đầu trong lòng sốt ruột, vội vàng gọi hắn lại. Cung Thiếu Đình không thể đi được, cái tên ngốc trẻ tuổi này mà đi thì hắn làm sao mà đem chỗ ngọc nguyên thạch này cân lên rồi bán cho người khác được?!
"À? Muốn chứ, ta đi xem thử đã rồi quay lại mua sau." Cung Thiếu Đình hơi ngẩn ra, sau đó lên tiếng đáp. Ngay sau đó, hắn cũng không quan tâm đến Vương lão đầu nữa, trực tiếp đi về phía máy cắt ngọc nguyên thạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận