Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 884:: Muốn chạy trốn đều không có cơ hội

Tô Hàng nghĩ, nếu đến lúc đó Đại Bảo hứng thú ba phút thì sao? Nên hắn tính sẽ làm thẻ tháng trước, luyện con bé một tháng xem tình hình rồi tính tiếp!
"Dạ! Con biết rồi ba ba!"
Nghe vậy, Đại Bảo lập tức đáp, ngược lại rất dứt khoát.
Con bé lúc này hiển nhiên vẫn chưa ý thức được xã hội hiểm ác, một tháng này với nó mà nói sẽ dày vò đến mức nào.
Sau đó, hai người liền vui vẻ về nhà, đến chiều, Lục Bảo cũng được Quách Kinh Lược đưa về.
Đến chập tối Lâm Giai mua đồ ăn về thì đột nhiên nghe thấy trong phòng truyền đến tiếng cãi vã ồn ào."Khối này rõ ràng là ta thấy trước!""Ta không quản, ngươi ăn mấy khối rồi, ta mới ăn miếng thứ hai!""Ai cầm trước người đó có trước..."
Nghe tiếng, Lâm Giai không do dự nữa, trực tiếp đẩy cửa bước vào, mà hai nhân vật chính đang cãi nhau kia không ai khác chính là Lục Bảo và Tứ Bảo sao?"Làm gì vậy? Các con, ta không ở nhà là hai đứa làm loạn phải không? Có phải muốn động tay động chân luôn không?"
Lâm Giai vào nhà quát thẳng, lúc này cô vô cùng tức giận.
Bình thường các con rất ít khi cáu kỉnh, thậm chí Lâm Giai trước giờ chưa từng thấy hai đứa cãi nhau, hôm nay là lần đầu tiên, nên điều này càng làm cô giận hơn.
Trước đây không có thói quen cãi nhau, nếu hôm nay cho chúng mở tiền lệ này, sau này chẳng phải cô phải mệt mỏi nằm sấp vì hòa giải cho chúng sao?"Ưm~..." "..."
Thấy Lâm Giai bước vào, Tứ Bảo và Lục Bảo vội vàng im bặt, Lục Bảo thì nín thở, Tứ Bảo thì cúi gằm mặt.
Để hai đứa tiếp tục làm ồn trước mặt Lâm Giai, chúng không dám.
"Xong rồi xong rồi! Mẹ về, lần này coi như xong với cái bàn nhỏ rồi!" "Chỗ này nguy hiểm, chúng ta vẫn nên chuồn đi thôi!" "Tuy có hơi không nghĩa khí, nhưng đại ca, em ủng hộ anh!"
Còn Đại Bảo và mấy đứa trốn ở một bên, thấy Lâm Giai khí thế hung hăng thì đều xúm vào bàn tán, sau đó bỏ mặc Tứ Bảo và Lục Bảo mà chuồn thẳng!
"Quá không coi nghĩa khí ra gì..."
Thấy vậy, Tứ Bảo không khỏi nhìn theo hướng Đại Bảo rời đi rồi lẩm bẩm một tiếng.
"Ở đó lẩm bẩm cái gì đó, Tiểu Trác, rốt cuộc là chuyện gì, sao hai con lại ồn ào?"
Tứ Bảo vừa lẩm bẩm thì bị Lâm Giai mơ hồ nghe thấy một chút, sau đó cô truy hỏi xem có chuyện gì xảy ra.
Lúc cô vừa về chỉ nghe thấy Tứ Bảo và Lục Bảo liên tục cãi nhau? Cô hoàn toàn không biết hai đứa cãi nhau vì chuyện gì."Là do ba mua một quả dưa hấu, ăn còn lại một miếng cuối cùng, miếng đó rõ ràng là con cầm trước!""Nhưng con ăn nhiều quá rồi!"
Tứ Bảo đứng ra giải thích, vừa nói xong Lâm Giai cũng hiểu ngọn ngành, Lục Bảo không chịu thua cũng nói một câu.
Đại khái là Tô Hàng mua một quả dưa về cho cả bọn, Tô Hàng không biết chạy đi đâu, rồi Tứ Bảo và Lục Bảo vì không phân chia đều nên mới cãi nhau."Tiểu Trác, con là anh phải học nhường nhịn em chứ?"
Sau khi hỏi rõ mọi chuyện, Lâm Giai bắt đầu dạy dỗ Tứ Bảo.
Nghe Lâm Giai nói vậy, Tứ Bảo lập tức tủi thân, mắt có chút ửng đỏ."Còn có con! Tiểu Nhiên, chẳng phải là dưa hấu thôi sao, ăn hết thì mua thêm chẳng được à?"
Thấy Tứ Bảo nước mắt sắp trào ra, Lâm Giai lập tức chuyển mũi nhọn sang Lục Bảo."Ưm ~"
Vừa bị Lâm Giai nói thế, Lục Bảo lại cong môi.
Thấy vậy, Lâm Giai thấy đau đầu, hai đứa này bây giờ hễ nói ai là người đó cũng có thể tiếp tục khóc lóc ầm ĩ.
Không biết Tô Hàng chạy đi đâu, hắn cân bằng mâu thuẫn giữa các con rất khéo!
"Thôi thế này đi, giờ còn sớm mới tới giờ cơm, mẹ dẫn các con ra ngoài chơi một vòng có được không?"
Sau khi dạy dỗ hai đứa thêm vài câu, Lâm Giai liền hỏi, cô quyết định dẫn hai đứa đi chơi.
Với Lâm Giai, dù sao nên nói cô cũng đã nói rồi, hiện giờ cách tốt nhất là chuyển hướng sự chú ý của hai đứa, xử lý như vậy sẽ hiệu quả hơn."Đi ra ngoài chơi sao?""Đi chơi ở đâu vậy ạ?"
Quả nhiên, vừa nghe Lâm Giai nói muốn đi chơi, Tứ Bảo và Lục Bảo vừa định khóc đã bị hấp dẫn sự chú ý."Sao lắm vấn đề thế? Hai đứa rốt cuộc có đi hay không, không đi mẹ đi đó?"
Lâm Giai không trả lời thẳng, mà ngược lại làm bộ muốn đi, nói luôn."Đi! Đi!""Mẹ ơi! Đợi con chút!"
Thấy Lâm Giai như thế, Tứ Bảo và Lục Bảo nào còn nhớ đến dỗi hờn nữa, vội vàng bò dậy, đến cả nước mắt còn chưa kịp lau khô.
Sau đó, Lâm Giai gọi một cuộc điện thoại cho Tô Hàng, bảo Tô Hàng tranh thủ về làm cơm tối. Sau đó cô dẫn Tứ Bảo và Lục Bảo ra ngoài.
Lúc này Tứ Bảo và Lục Bảo đang hớn hở, nhưng chúng không biết rằng, trên đường chờ chúng sẽ là một vòng thuyết giáo mới."Mẹ nói với hai con nhé, hai con là chị em, phải yêu thương lẫn nhau..."
Trên đường Lâm Giai không ngừng nói những lời kiểu đó, lần này hai đứa có muốn chạy trốn cũng không có cơ hội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận