Vú Em: Siêu Đáng Yêu Đa Bào Thai Tìm Tới Cửa

Chương 1276: Có thể cân nhắc thay cái công ty quảng cáo

Chương 1276: Có thể cân nhắc đổi công ty quảng cáo
Đến lúc đó, Tô Hàng hẳn là sẽ mang bọn họ đi chơi ở tỉnh khác hoặc đi du lịch nước ngoài, khi đó hai nơi cách xa nhau, dù có muốn hẹn mẹ Trương Thốc Xúc đi uống trà cũng không được.
"Thế à, vậy thì tốt, nhưng ta thật có chút ghen tị với các ngươi, nghỉ đông với nghỉ hè đều có thể thoải mái đi chơi như vậy, không giống ta, bây giờ đang chồng chất đống hóa đơn, chỉ có thể ngoan ngoãn ở nhà chờ đợi." Mẹ Trương Thốc Xúc nghĩ một lát rồi đáp.
Nàng thật sự ghen tị với Lâm Giai, nhưng trước mắt nhận nhiều hóa đơn thế này, không thể nào từ chối được, chỉ có thể vừa đau khổ vừa vui vẻ.
"Nói đi thì phải nói lại, hôm nay ta có thể nhận được nhiều đơn đặt may đồ như vậy, vẫn là nhờ công của ngươi." Mẹ Trương Thốc Xúc dừng một chút, lời nói chuyển sang hướng khác rồi đột nhiên nói.
"Công của ta?" Lâm Giai hơi ngẩn người, từ từ nhớ lại chuyện vừa xảy ra.
"Đúng vậy, nếu không phải ngươi vừa hay mang chiếc váy dạ hội đó ra, cho mọi người xem thì sao họ có thể tìm đến ta để đặt hàng?" Mẹ Trương Thốc Xúc gật đầu rồi giải thích.
Nếu không phải nhờ Lâm Giai buột miệng khen ngợi thu hút sự chú ý của người khác, sau đó lại đưa chiếc váy dạ hội đang cầm trên tay ra khoe một lượt, thì mấy bà lớn giàu có đó sẽ không để ý, từ đó tìm đến cửa tiệm của họ.
"Không không không, chủ yếu là do váy dạ hội của cô quá sức kinh diễm, chứ không thì dù tôi có khoe như thế nào cũng vô dụng thôi." Nghe vậy, Lâm Giai vội vàng lắc đầu, cô không muốn mang cái công này vào người một cách vô cớ.
"Ôi chao, em gái đừng khiêm tốn, em không biết là chị đã trả không biết bao nhiêu tiền quảng cáo cho mấy công ty quảng cáo trong thành phố rồi, vậy mà không bằng một lần em khoe ra hiệu quả ngay lập tức." Mẹ Trương Thốc Xúc ngồi xích lại gần Lâm Giai rồi vỗ vai cô nói thẳng.
"Cái đó là do chị không tìm đúng chỗ đặt quảng cáo thôi, mấy công ty quảng cáo trong thành phố đại bộ phận đều nhắm đến người bình thường, còn đồ chị may đặt, với quần áo bán ở trong tiệm cũng khác biệt." Nghe vậy, Lâm Giai không vì lời mẹ Trương Thốc Xúc nói mà mất phương hướng, ngược lại tỉnh táo phân tích.
Quán cà phê này trong cả thành phố đều thuộc loại cao cấp, người đến đây không giàu thì cũng là con ông cháu cha.
Cho nên việc Lâm Giai vừa nãy lấy chiếc váy dạ hội ra khoe một chút có thể đạt được hiệu quả tuyên truyền tốt như vậy, e là vì quần áo mẹ Trương Thốc Xúc may nhắm vào đối tượng khách hàng tương ứng.
"Ý em là..." Mẹ Trương Thốc Xúc hơi sững người, rồi lộ ra vẻ đang suy ngẫm.
"Vậy nên, tôi đề nghị chị sau này nên thay đổi cách suy nghĩ, đổi một công ty quảng cáo khác nhắm vào đúng đối tượng hơn." Ngay sau đó, Lâm Giai nhướng mày đề nghị.
"Đúng thế, sao tôi lại không nghĩ ra nhỉ, ý kiến này quá tuyệt." Mẹ Trương Thốc Xúc vốn không phải người ngốc, qua lời nhắc nhở của Lâm Giai thì hiểu ra ngay.
Nhìn vẻ mặt của bà, dường như trong lòng đã có chủ ý.
"Để mai tôi về rồi sẽ hủy hết hợp đồng với mấy công ty quảng cáo cũ, có khi lát nữa sẽ nói chuyện với ông chủ quán cà phê này xem sao, để dùng tiền quảng cáo đưa cho anh ta, nhờ anh ta hỗ trợ tuyên truyền chút." Mẹ Trương Thốc Xúc dừng một lát, lại nói luôn ý tưởng của mình.
Về chuyện này, Lâm Giai chỉ âm thầm mặc niệm ba giây cho mấy công ty quảng cáo mà mẹ Trương Thốc Xúc nói tới, ai bảo bọn họ không hoàn thành chỉ tiêu của các bà mẹ "máu mặt" đây.
"Nhưng mà dù sao thì em gái vẫn là sao may mắn của chị, hôm nay những chuyện này dù là trùng hợp hay không thì cũng là do em giúp chị, chị lại nợ em một ân tình rồi." Đột nhiên, mẹ Trương Sở Sở chuyển chủ đề, rồi nói với Lâm Giai.
"Cái này..." Lâm Giai vừa định từ chối thì bị mẹ Trương Thốc Xúc chặn lại luôn.
"Lần này em đừng có khiêm tốn, dù sao thì trong lòng chị đã quyết rồi." Mẹ Trương Thốc Xúc nói một cách bá đạo, không cho Lâm Giai cơ hội phản bác.
"Vậy, vậy được vậy..." Nghe vậy, Lâm Giai không nhịn được cười khổ một tiếng, chỉ có thể gánh lấy cái danh hiệu này cùng với cái công này.
"À đúng rồi, không phải em nói là còn chuẩn bị một bất ngờ cho chị sao? Bất ngờ gì vậy?" Đúng lúc này, mẹ Trương Thốc Xúc đột nhiên hỏi một câu.
Lúc mới tới quán cà phê này, bà còn nhớ rõ Lâm Giai nói có chuẩn bị một bất ngờ cho bà mà.
Vừa nãy vì bận rộn làm lễ phục đặt may cùng những bà mối giàu có, lại còn bận lưu phương thức liên lạc nên suýt chút nữa là quên mất chuyện này.
"Cái này thì... hay là chúng ta đổi sang chỗ nào vắng người một chút rồi nói chuyện, ở đây không có cái bầu không khí đó." Lâm Giai nghĩ một lát rồi mới nói.
Không phải vì trong quán cà phê này không có bầu không khí lãng mạn gì mà là Lâm Giai cảm thấy, nếu giờ đưa cây trâm cho mẹ Trương Thốc Xúc.
Thì chắc chắn mẹ Trương Thốc Xúc lại kinh ngạc thốt lên, sau đó thu hút ánh mắt của mấy bà mối kia, sợ là lại bị bọn họ làm phiền, lại không tránh khỏi một màn hỏi đông hỏi tây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận