Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 987: Lại có người như thế mặt dày vô sỉ (length: 7947)

Hạ Hiểu Lan còn săn sóc hơn cả con ruột.
Không chỉ mình Mao Khang Sơn có cảm khái này.
Thang Hoành Ân cũng nghĩ như vậy.
Hạ Hiểu Lan từ Hàng Thành trở về, còn muốn mang hai rương trái cây đặc sản địa phương cho ông, còn mang cho ông rất nhiều lá trà.
Trà Long Tỉnh Tây Hồ nổi tiếng là trà ngon, Thang Hoành Ân rất thích.
Quan trọng không phải tiêu bao nhiêu tiền, mà là ông được Hạ Hiểu Lan nhớ đến. Trong khi đó, con ruột Quý Giang Nguyên của ông ở ngay Bằng Thành, ngoại trừ những lần gặp mặt chính thức, Quý Giang Nguyên không hề đến thăm Thang Hoành Ân một lần nào.
Thang Hoành Ân biết tình cảm cha con xa cách, cộng thêm việc Quý Nhã và cái kiểu làm mình làm mẩy cứ luẩn quẩn quanh Bằng Thành, Quý Giang Nguyên không đến thăm ông là để tránh xảy ra tranh cãi.
Đạo lý đó, Thang Hoành Ân hiểu hơn bất kỳ ai.
Nhưng một bên là sự khách sáo đối đãi công việc với ông, một bên là Hạ Hiểu Lan từ Hàng Thành mang đồ về cho ông, Thang Hoành Ân mới có cảm thán như vậy.
Hạ Hiểu Lan còn săn sóc hơn cả con ruột, chuyện tương lai của ông và A Phân sẽ trở thành người một nhà thật sự. Thang đại thị trưởng tay nắm quyền cao, không thiếu thứ gì, vậy mà lại rất mong chờ ngày đó.
Chỉ là người mang đồ của Hạ Hiểu Lan đến nhưng cô lại không tới cửa.
Mãi đến khi Hạ Hiểu Lan đến Thang Hoành Ân liền cười: "Ta thấy cô đó nha, ngược lại còn bận rộn hơn cả ta, cô bận rộn cái gì vậy? Không phải Tiểu Vương nói cô đi Hàng Thành bái sư à, thế nào, vẫn chưa bái sư thành công?"
"Thang thúc thúc, ngài xem ta lâu như vậy làm sao có thể có chuyện ta bái không được sư phụ? Huống hồ vốn dĩ là lão sư xem ta là t·h·i·ê·n tài nên muốn thu nhận ta làm quan môn đệ t·ử. Ta đi thêm chuyến Hàng Thành, đương nhiên là thuận lợi rồi. Ta không chỉ đã bái Mao Khang Sơn làm sư phụ, còn mang cả sư phụ ta đến Bằng Thành này luôn. Đây chẳng phải là đi theo lão sư học tập hay sao, cho nên không có thời gian đến thăm ngài."
Lúc này, Hạ Hiểu Lan thật sự là khí phách phấn chấn.
Thang Hoành Ân cũng vui vẻ khi thấy cô như vậy, nghe nói cô mời được Mao Khang Sơn đến Bằng Thành, có vẻ như Hạ Hiểu Lan đã hạ quyết tâm:
"Cô nóng vội muốn khai phá bất động sản vậy sao, nhất định là phải làm bây giờ à? Bình thường cô ở Kinh Thành, còn phải đi nước ngoài làm trao đổi sinh, sao có tinh lực lo chuyện bất động sản... Chuyện này ta không thể chiều theo ý cô được, nhất định phải nói cho cô rõ, xây nhà là chuyện lớn, không thể so với chuyện cô trang hoàng cho người ta được. Trang hoàng không tốt chúng ta có thể làm lại, cùng lắm là không k·i·ế·m được tiền. Nhưng nhà cửa là cho người ở, người khác mua nhà không thể ở được vài năm thì xảy ra vấn đề, sự an toàn phải đảm bảo, tường nhà của cô phải xây thật chắc chắn!"
Thang Hoành Ân tỏ vẻ nghiêm túc, Hạ Hiểu Lan cũng không dám nói đùa.
Cô hiểu hơn bất kỳ ai, chất lượng nhà ở không đạt tiêu chuẩn sẽ gây phiền phức như thế nào.
Nào là bãi đậu xe ngầm có vấn đề, tường nhà bị nứt, tin tức thời sau gần như mỗi ngày đều có cảnh chủ nhà tụ tập đến các nhà p·h·át triển đòi lẽ. Hạ Hiểu Lan đã từng là một trong những người chủ đó. Cô mua nhà không xảy ra vấn đề gì, nhưng bạn bè quen biết của cô lại thật sự phải đau đầu với những chuyện đó.
30 năm nữa, giá nhà ở Bằng Thành sẽ rất đắt!
Đơn giá một căn nhà lên đến mấy vạn, tổng giá trị động một chút là mấy trăm vạn, nhà loại khá giả còn lên đến hơn ngàn vạn. Tính theo thu nhập của Hạ Hiểu Lan cũng là một con số rất lớn.
Người bình thường muốn mua nhà, không chỉ móc sạch túi tiền của bản thân, còn cả tiền tích cóp của hai bên cha mẹ, tục xưng là "Sáu cái ví tiền".
Hạ Hiểu Lan muốn trở thành nhà khai p·h·á, không phải là muốn trở thành nhà p·h·át triển nham hiểm, đương nhiên sẽ không phạm phải sai lầm như lời Thang Hoành Ân nói. Cái cô muốn làm vẫn là xây dựng thương hiệu, mặc kệ là bán quần áo hay là bán vật liệu xây dựng, hay là bán nhà, quan trọng đều là danh tiếng.
"Thang thúc thúc ngài yên tâm, nếu không có sự chắc chắn thì chắc chắn ta sẽ không tự ý ra tay đâu. Cuối tuần ta vẫn có thể đến đây, mà hiện tại ta không còn đơn độc một mình chiến đấu nữa, có cả lão sư, ta còn có cả sư huynh sư tỷ. Nhà ở xây như thế nào, ta sẽ tìm người đáng tin giúp đỡ. Dù là bán nhà cho người Hồng Kông hay người trong nước, thì chúng ta đều là người Hoa, đều là đồng bào, người ta móc tiền tiết kiệm cả đời để mua nhà, ta không thể nào lừa tiền mồ hôi nước mắt của họ được."
Hạ Hiểu Lan dám lập quân lệnh trạng này.
Nếu nhà ở xảy ra vấn đề gì Thang Hoành Ân đều có thể tìm cô tính sổ.
Muốn k·i·ế·m tiền, cô dựa vào con mắt nhìn người và những hạng mục tốt. Cô có thể đường đường chính chính k·i·ế·m tiền, tại sao phải đi k·i·ế·m những đồng tiền gian xảo?
Sắc mặt Thang Hoành Ân dịu lại: "Ta tin tưởng cô biết chừng mực. Mặc dù ta không ủng hộ cô sớm tham gia vào lĩnh vực bất động sản như vậy, nhưng xem ra cô đã có chủ ý từ trước rồi. Tiểu Bành nói cô muốn khu đất xung quanh hồ Hương Mật. Cô có biết Harold muốn 2500 mẫu đất, về cơ bản đã chọn hết toàn bộ những khu tốt xung quanh hồ Hương Mật, còn lại đều là những thứ thừa thải, hơn nữa việc đầu tư của hắn còn làm tăng giá của cả khu vực đó. Cho dù ta là thị trưởng, chính quyền thành phố cũng sẽ không bán đất rẻ cho cô đâu."
Hạ Hiểu Lan đây là muốn mở lối thoát cho Bằng Thành đó!
Hiện tại Bằng Thành bán đất, hoặc nói "Cho thuê" thì đúng hơn, đại bộ ph·ậ·n là được các nhà đầu tư nước ngoài thuê.
Nếu không phải là đầu tư nước ngoài thì cũng là thương nhân Hồng Kông.
Không thì cũng là dự án góp vốn.
Cùng lắm thì là các đơn vị hành chính quốc hữu chuyển nhượng lung tung.
Việc Hạ Hiểu Lan muốn lấy danh nghĩa c·ô·ng ty tư nhân để mua đất xây dựng nhà bán ở Bằng Thành căn bản chưa từng có tiền lệ.
Lưu Thiên Toàn trước kia làm bất động sản ở Bằng Thành cũng chỉ là "đánh bóng bên lề", không dám m·ở chung cư.
Hạ Hiểu Lan phải làm là chung cư đúng nghĩa.
Cũng chỉ có ở Bằng Thành, Thang Hoành Ân mới dám cho Hạ Hiểu Lan mở ra cái lối thoát này, năm ngoái Thang Hoành Ân đã cùng lãnh đạo cấp tr·ê·n bàn về chuyện cải cách nhà ở của Bằng Thành.
Có lẽ để Hạ Hiểu Lan mở ra lối đi này sẽ thích hợp hơn những người khác.
So với những người khác, Thang Hoành Ân vẫn là tín nhiệm Hạ Hiểu Lan hơn.
Hạ Hiểu Lan nghe nói giá cả cao thì lại nhăn nhó:
"Thang thúc thúc, ngài cũng biết nhà con mỏng như lá lúa mà, nếu giá cao quá con thật sự mua không nổi... Ngài có thể tiết lộ cho con biết Harold lấy giá bao nhiêu một mẫu không?"
Thang Hoành Ân liếc cô một cái:
"Người ta là khách nước ngoài, người ta lấy bằng đôla, tạo ra ngoại tệ vẫn luôn là trọng tâm c·ô·ng tác của chúng ta, hạng mục của hắn triển khai trên diện rộng, còn có thể cung cấp việc làm cho dân Bằng Thành, cô trả bằng nhân dân tệ, có thể so sánh sao?"
Huống chi, đất mà Harold muốn đại bộ ph·ậ·n là đất sử dụng cho mục đích thể dục. Giá đất sử dụng cho mục đích thể dục đương nhiên sẽ thấp hơn giá đất dùng cho nhà ở, dù sao thời hạn sử dụng cũng ngắn.
Harold cuối cùng đã đồng ý việc chính quyền thành phố điều chỉnh thời hạn, hai bên cũng đã phải trải qua một phen cò kè mặc cả, Harold đã nhượng bộ về thời hạn sử dụng đất, còn chính quyền thành phố thì đồng ý tăng thêm tỷ lệ đất được dùng cho nhà ở.
Việc Hạ Hiểu Lan xây nhà ở ngay bên cạnh khu của Harold là để cô muốn ké tiện lợi sân golf của Harold.
Đồng thời, Thang Hoành Ân cũng lo lắng rằng, tuy là dễ dàng chiếm được tiện nghi, nhưng làm vậy, dự án của Hạ Hiểu Lan và Harold sẽ trở thành cạnh tranh lẫn nhau.
Người ta đầu tư mấy chục triệu đôla, còn Hạ Hiểu Lan mấy trăm vạn nhân dân tệ đã lo lắng đủ điều, hai người đụng nhau liệu cô có cạnh tranh nổi không? Thang Hoành Ân nói hết sự lo lắng của mình cho Hạ Hiểu Lan nghe, cô cười ha hả:
"Cho nên ta mới muốn nhanh tay lên đó ạ, chờ dự án của tiên sinh Harold vừa khởi c·ô·ng, chỗ của ta cũng phải khởi c·ô·ng, dự án của hắn lớn, lại còn chia thành từng giai đoạn để hoàn thành. Chờ hắn xây được một nửa thì chắc ta cũng bán hết sạch nhà rồi!"
Bí thư Bành vừa hay mang trà vào, nghe Hạ Hiểu Lan nói những lời mặt dày vô sỉ này thì suýt chút nữa thì trượt chân, làm hai chén trà văng cả ra ngoài.
—— trên đời này lại có người mặt dày vô sỉ như vậy sao!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận