Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 569: Nhìn thấy Quý gia người (length: 8230)

Ngay cả heo đầu, cũng biết tuổi trẻ mà chức vụ cao mang ý nghĩa gì.
Ý nghĩa là tương lai có không gian phát triển càng lớn.
Hạ Tử Dục đối với phương diện này cũng không quá hiểu, nàng hiện tại chỉ biết, Hạ Hiểu Lan tìm được đối tượng Chu Thành gia thế tốt; bản thân Chu Thành còn rất tài giỏi, 20 tuổi đã là doanh trưởng.
Hạ Tử Dục giờ phút này tâm tình không chỉ là ngâm nước hoàng liên đắng ngắt, mà như tim bị móc ra, đặt vào trong chảo dầu chiên giòn, rồi lại ném lên lửa thiêu đốt nướng, mức độ thống khổ quả thực khó có thể dùng lời để diễn tả!
Hôm nay tại buổi họp mặt bạn bè, gặp lại Hạ Hiểu Lan, lại bị một cái tát phảng phất như thực chất giáng thẳng vào mặt, Hạ Tử Dục nghẹn thở không nổi.
Nàng không chịu thừa nhận Hạ Hiểu Lan lớn lên xinh đẹp, không thừa nhận cô ta không xứng với đối tượng như vậy.
Hạ Tử Dục vẫn giữ ánh mắt hẹp hòi, cố chấp cho rằng Hạ Hiểu Lan vẫn chỉ là cô thôn nữ hiếu thắng, ngoài cái mặt ra, cái gì cũng không sánh bằng nàng.
Hạ Hiểu Lan sống mạnh hơn nàng, Hạ Tử Dục nhất định không thể tiếp thu.
Trong trứng gà cũng phải bới ra xương:
"Kiến Hoa, cái Chu Thành đó lớn lên thế nào?"
Gia thế tốt như vậy, còn muốn chọn Hạ Hiểu Lan, nói không chừng có khuyết điểm gì đó nghiêm trọng!
Ví dụ như quá thấp, quá xấu, tai to mặt lớn?
Hạ Tử Dục chỉ có thể đoán như vậy, nàng dùng ánh mắt đầy mong chờ nhìn Vương Kiến Hoa, hy vọng có thể nhận được chứng cứ từ miệng hắn.
Chu Thành lớn lên thế nào?
Vương Kiến Hoa đã mấy năm không gặp Chu Thành, trong trí nhớ của anh, Chu Thành thời trung học đã rất được nữ sinh thích, bảo Chu Thành là tiểu bạch kiểm dựa hơi phụ nữ thì không hẳn, lớn lên vừa đẹp trai vừa tinh thần.
Vương Kiến Hoa ngậm miệng không nói.
Hạ Tử Dục cố cười, "Anh đã mấy năm không gặp, chắc chắn một người sẽ có thay đổi."
Không moi ra được tật xấu, Hạ Tử Dục quyết không bỏ qua.
Việc Chu Thành có trở nên xấu xí hay không, Vương Kiến Hoa cho rằng cũng không quan trọng, đàn ông nhìn nhau, trọng điểm chưa bao giờ là bề ngoài mà là sự nghiệp thành công hay không.
Nhưng nếu không moi ra được chút tật xấu nào ở những chỗ không quan trọng, Vương Kiến Hoa cũng sẽ rất khó chịu.
Hai người dán chặt mắt vào Hạ Hiểu Lan, nhìn cô được Quan Tuệ Nga dẫn theo, chào hỏi mọi người trong hội trường, gần như không ai không nhiệt tình với Quan Tuệ Nga và Hạ Hiểu Lan.
Nghĩ đến thái độ lạnh nhạt đột ngột của mấy dì Chiêm vừa rồi, trong lòng Vương Kiến Hoa càng khó chịu.
Có gì hơn người chứ, bọn người này đều là dựa vào chức vụ mà đối đãi, nhà họ Vương bây giờ chỉ mới đứng dậy từ vũng bùn thôi, qua vài năm nữa nhất định sẽ khác!
...
Hạ Hiểu Lan biết lúc này Hạ Tử Dục và Vương Kiến Hoa nhất định cực kỳ khó chịu.
Nhìn thấy hai người nghẹn khuất, Hạ Hiểu Lan lại càng cao hứng. Trong ánh mắt nàng mang theo ý cười, theo Quan Tuệ Nga giao tiếp, gọi một tiếng "chú ơi, dì ơi" thật ngọt ngào, ai nghe cũng đều khen:
"Cái đối tượng của Chu Thành nhà chị, tính cách tốt thật."
Lớn lên đẹp, học vấn cao, tính tình lại thấy dễ hòa đồng. Đầu những năm 80, tập tục xã hội còn tương đối thuần phác, chỉ bằng những điều Hạ Hiểu Lan thể hiện, không ai cho rằng nàng không xứng với Chu Thành.
Đặc biệt là trong phong tục kết hôn truyền thống của Hoa quốc, người ta vẫn cảm thấy nhà gái gả cao là bình thường, điều kiện gia đình của Hạ Hiểu Lan ra sao, phần lớn người ngược lại không để ý đến.
Muốn môn đăng hộ đối, chỉ là sợ con gái không phóng khoáng, nhà gái khó ở chung, Hạ Hiểu Lan thế này, sao mà không phóng khoáng cho được.
Mấy dì Chiêm tránh đám người nhà họ Vương, lại túm tụm lại một chỗ.
Đêm nay ở buổi gặp mặt, chủ đề được bàn luận nhiều nhất vẫn là Hạ Hiểu Lan và Hạ Tử Dục.
Vừa khéo, nhà họ Chu và nhà họ Vương đều là lần đầu tiên chính thức dẫn con dâu tương lai đến thể hiện thái độ. Nếu như không có Hạ Hiểu Lan nâng cao tiêu chuẩn mong đợi của mọi người, kỳ thực Hạ Tử Dục cũng rất có thể xuất hiện được, dung mạo quá có sức mê hoặc, nhìn lại hào phóng, cũng là sinh viên đại học, đứng với Vương Kiến Hoa rất xứng đôi.
Chính là dì Chiêm cảm thấy nhà họ Vương bị đánh giá thấp, đã đem chuyện trước đây nhà họ Vương mở lớp dạy kèm ra kể lại, ba người nhà họ Vương vốn đã không thoải mái, Hạ Tử Dục vừa rồi còn nhằm vào Hạ Hiểu Lan chèn ép đủ kiểu... Những ngôn từ ác ý đầy cạm bẫy đó, ai ở đây mà không phân biệt được?
Hạ Tử Dục còn bày ra bộ dạng ở nông thôn, cho rằng những người này dễ lừa gạt như những người dân quê hay cư dân ở thị trấn nhỏ, thật ra ai mà chẳng là người khôn ngoan, Hạ Tử Dục tùy tiện nói vài câu mà có thể đạp người nhà họ Chu xuống sao?
Nhà họ Chu là loại gia đình gì, hai năm nay lại càng thêm phát đạt.
Nếu đến cả những chi tiết như con dâu tương lai thế nào mà không rõ ràng, sao dám dẫn đến buổi họp mặt giới thiệu với mọi người?
"Vợ của cục trưởng Vương... Một lời khó nói hết a."
Đều là chị em họ, nhưng mà cách xa nhau quá.
Lời của dì Chiêm nhận được sự tán đồng của mọi người.
Gia đình thế nào, chọn vợ thế ấy. Hai chị em họ Hạ cùng nhà, đáng lý ra điều kiện trưởng thành cũng không khác biệt lắm, Hạ Tử Dục làm việc quá keo kiệt.
Cô gái như vậy mà nhà họ Vương cũng có thể coi trọng, nhà họ Vương ở cái trình độ nào, cũng có thể đoán ra được bảy tám phần.
Vương Quảng Bình gần như là đợt cán bộ cuối cùng bị đưa đi cải tạo lao động rồi quay về, ông ta có thể trở về kinh thành cũng là vượt ngoài dự liệu của rất nhiều người.
Sau khi phục chức, Vương Quảng Bình tạm thời không lập được thành tích gì, trên người lại mang không ít tiếng xấu. Nhiễm Thục Ngọc tích cực qua lại, mọi người ban đầu còn khá đồng cảm, dần dần phát hiện Nhiễm Thục Ngọc thích ra vẻ đáng thương, bất kể là từ cách ăn mặc giản dị quá mức, hay là lời nói tràn đầy cảm thán về cuộc sống nông trường vất vả... Càng nói, mọi người càng thấy phản cảm.
Cũng không chỉ có Vương Quảng Bình và Nhiễm Thục Ngọc phải xuống nông trường cải tạo, bọn họ quay về thành phố, nói cho cùng cũng đã được phục chức rồi.
Hiện tại còn có những người chưa được trở về chẳng phải càng thảm hại hơn sao!
"Chu Thành nhà Tuệ Nga giỏi thật đấy, đứa nhỏ mới lớn từng ấy mà đã lên chức doanh trưởng rồi?"
"Chu Thành có con mắt tinh tường, sớm định được cô gái xuất sắc, tìm vợ cũng như đi chợ mua thịt vậy, mua chậm chút, thịt ngon đã bị người ta chọn hết rồi!"
"Tuệ Nga mà nghe thấy chị nói con dâu của cô ấy là thịt heo, chắc chắn sẽ nổi cáu với chị cho xem!"
"Cô Tuệ Nga ngược lại rất bảo vệ con dâu tương lai."
"Thôi đi, đều là người một nhà, ở bên ngoài không cùng nhau phối hợp thì làm sao bây giờ? Với lại, tôi thấy quan hệ giữa con dâu tương lai của nhà họ Chu với người nhà rất tốt đấy."
Dì Chiêm gật đầu.
Quan Tuệ Nga hiện đang mặc bộ đồ Hạ Hiểu Lan đã chuẩn bị cho bà rất đẹp.
Không phải ai cũng thiếu tiền một bộ quần áo, nhưng cái tâm ý mua quần áo cho mẹ chồng tương lai, không phải cô gái nào cũng có được — Hạ Tử Dục mà nghe được những lời này, chắc chắn sẽ kêu oan ầm ĩ, nàng mua không ít quần áo cho Nhiễm Thục Ngọc, Nhiễm Thục Ngọc vẫn mặt khổ tâm cay, khi nhà họ Vương nghèo túng mặc áo bông nàng đưa, quay mặt liền bắt đầu xét nét nàng!
Hạ Hiểu Lan theo Quan Tuệ Nga đi khắp hội trường, còn nhìn thấy Đồng Lị Lị.
Đi theo sau một người phụ nữ trung niên, lẽ nào cũng đến xem mắt? Xem ra đồng chí Thiệu Quang Vinh đã chống đỡ được áp lực từ gia đình, nếu không Đồng Lị Lị cũng không cần tìm đối tượng khác.
Đồng Lị Lị cũng thấy nàng.
Đồng Lị Lị không xông lên khiêu khích, kéo tay áo mẹ chạy về một bên khác.
Quan Tuệ Nga bĩu môi:
"Người đang bước xuống cầu thang kìa, là anh cả của Quý Nhã, đồng chí Quý Lâm."
Hạ Hiểu Lan thấy một người đàn ông trung niên đi xuống, phong thái nói chuyện không tồi, người nhà họ Quý đều có vẻ ngoài dễ mến và khí chất tốt, ánh mắt của Quý Lâm, cũng có vài phần giống với Quý Giang Nguyên.
Hạ Hiểu Lan cảm thấy không phải ảo giác, Quý Lâm vừa xuống lầu đã đi thẳng về phía nàng và Quan Tuệ Nga —— Quý Lâm nhận ra nàng rồi sao?..
Bạn cần đăng nhập để bình luận