Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 1158: Hắn cùng nữ minh tinh quen hơn (length: 8095)

"Cút, ta không muốn thấy mặt hắn, bảo hắn cút cho xa, về sau phàm là người họ Hạ đều không được xuất hiện trước mặt ta!"
Thật sao?
A Hoa rất nghi ngờ, nhỡ đâu người tìm đến là Hạ Hiểu Lan thì có gặp mặt hay không cái người họ Hạ kia đây?
A Hoa không vạch trần Đại thiếu gia, tự mình đi giải quyết việc của Hạ Đại Quân.
Hạ Đại Quân cũng không thật sự muốn gặp Đỗ Triệu Huy, ở trước mặt Đại thiếu gia áp lực lớn, lời nói trước mặt A Hoa liền không có sai sót. Nghe được Hạ Đại Quân nói Kha Nhất Hùng đem cả ba người nhà họ Hạ đều cưỡng chế di dời đi, còn nói thẳng là vì Hạ Hiểu Lan, A Hoa cũng âm thầm kinh ngạc: Chẳng lẽ Kha Nhất Hùng cũng biết quan hệ của Hạ Hiểu Lan với Thị trưởng Thang?
Không đúng, nếu Kha Nhất Hùng đã biết, thì khi khai trừ ba người Hạ Đại Quân tuyệt đối sẽ không nhắc đến tên Hạ Hiểu Lan.
Vậy cũng không giống là đang nể mặt Hạ Hiểu Lan, mà là đang gây họa cho Hạ Hiểu Lan!
A Hoa không lộ vẻ gì:
"Là do cậu ở công trường của ông chủ Kha thể hiện không tốt, để cậu làm giám lý mà cậu không làm cho tốt việc? Đại Quân, cậu như vậy làm cho Đại thiếu gia rất khó xử, vì cậu ở công ty không làm gì mà vẫn được hưởng lương cao, các đồng nghiệp ở văn phòng Bằng Thành có ý kiến rất lớn về cậu, không biết ai đã mách chuyện của cậu lên tổng công ty, nói Đại thiếu gia dùng người không khách quan, đề bạt người tài cán tầm thường, Đại thiếu gia bị người khác bắt được cái nhược điểm này, trước mặt Đỗ tổng cũng khó nói, nên mới nghĩ điều cậu đến công trường của ông chủ Kha làm giám lý, nghĩ rằng cậu ít nhiều gì cũng học được chút tài cán thật sự... Trong khoảng thời gian này, rốt cuộc cậu học được bao nhiêu thứ?"
A Hoa có thể làm tốt vệ sĩ, có thể giải quyết việc lặt vặt, cho nên ngày càng được Đỗ Triệu Huy coi trọng.
Hạ Đại Quân đúng là vận may tốt, chính là người đã cõng Đỗ Triệu Huy thoát nạn.
Đã lâu như vậy, anh ta cũng chỉ học được một kỹ năng lái xe.
Không biết tiếng Quảng Đông, không biết tiếng Anh, không biết xử lý công văn, trình độ văn hóa kém mà lại không chịu khó học tập, A Hoa hỏi anh ta làm giám lý học được những gì, Hạ Đại Quân xem việc "giám lý" thành "giám thị", mỗi ngày chỉ chăm chăm nhìn Kha Nhất Hùng, giờ A Hoa hỏi anh ta học được gì, Hạ Đại Quân nghẹn nửa ngày cũng không nói ra được cái gì.
"Tôi xem không hiểu mấy cái đó, tôi biết làm thợ hồ..."
A Hoa im lặng nhìn anh ta, "Cậu cảm thấy Đại thiếu gia bên cạnh sẽ thiếu một người thợ hồ sao?"
Thợ hồ?
Những người quần áo dính đầy bùn đất sẽ bị Đỗ Triệu Huy ghét bỏ, hắn mang cái nghề thợ hồ đến thì có ích gì chứ.
Mặt Hạ Đại Quân tái mét khi nghe A Hoa nói, "Tôi có thể lái xe."
"Hiện tại người lái xe cho Đại thiếu gia là em trai của tài xế trước đây, người ta là vì anh trai chết vì Đại thiếu gia nên mới có được cơ hội công việc này, cậu cảm thấy bảo người ta nhường công việc lái xe cho cậu có hợp lý không?"
Chuyện này tự nhiên là không thể, Hạ Đại Quân gần như hét lên từ trong lòng:
"Tôi có thể bảo vệ Đại thiếu gia——"
Lời còn chưa hết, anh ta còn chưa nhìn rõ A Hoa ra tay như thế nào, thì đã ngã mạnh xuống đất.
A Hoa một chân dẫm lên ngực anh ta, từ trên cao nhìn xuống, ra tay đánh ngã anh ta chỉ dùng ba phần sức.
"Cậu vẫn không hiểu sao? Cậu căn bản không thích hợp làm hộ vệ, ngoài có vài phần sức lực thì cậu không hề được huấn luyện chuyên nghiệp, cậu không biết võ, không biết sử dụng súng, kẻ địch đột kích cậu cũng không phán đoán được tình thế! Hạ Đại Quân, Đại thiếu gia đã cho cậu rất nhiều cơ hội, mà cậu cứ mờ mịt không biết nắm lấy, hiện tại Đại thiếu gia bên người đã không cần đến cậu nữa rồi, việc bảo cậu đi công trường của Kha Nhất Hùng là Đại thiếu gia đã cho cậu cơ hội cuối cùng rồi đấy, vậy mà cậu vẫn làm hỏng chuyện, sao cậu không biết xấu hổ khi cứ để Đại thiếu gia nuôi một kẻ vô dụng như vậy hả!"
Hạ Đại Quân đi theo bên người Đỗ Triệu Huy, sự tự tin được xây dựng bằng thu nhập cao đang từng chút một bị tan rã.
Những lời A Hoa nói rất khó nghe, nhưng Hạ Đại Quân không có lời nào để phản bác.
Việc Đỗ Triệu Huy lạnh nhạt với anh ta đã có điềm báo trước, Hạ Đại Quân chỉ là không muốn nghĩ sâu xa.
Bây giờ A Hoa đã chọc thủng cái lớp giấy che cửa sổ, Hạ Đại Quân thất hồn lạc phách.
"Tôi bị sa thải rồi sao?"
A Hoa rút chân lại, không trả lời câu hỏi này của Hạ Đại Quân.
Chuyện này còn cần phải nói nữa sao.
Anh ta mặc kệ Hạ Đại Quân khó chịu thế nào, những lời này của anh ta đâu phải nói vô căn cứ, một người cầm lương cao, được sống trong môi trường rất tốt, thời gian dài như vậy mà vẫn không học được cái gì hữu ích thì loại phế vật này có gì đáng thương chứ!
Giải quyết xong Hạ Đại Quân, A Hoa trở về cũng không chủ động nhắc đến chuyện này nữa.
Cuối cùng vẫn là Đỗ Triệu Huy tự mình không nhịn được.
A Hoa đem cách nói của Hạ Đại Quân nói ra, khiến Đỗ Triệu Huy cố kìm nén sự khác thường trong lòng: "Cô ta với Kha Nhất Hùng dạo này chẳng phải rất thân thiết, Kha Nhất Hùng còn cung cấp cát đá cho công trường Kim Sa Trì, tại sao lại trở mặt rồi?"
A Hoa quả thật không biết.
Mới vừa từ Hồng Kông về Bằng Thành, A Hoa đang tính đi hỏi thăm xem Kha Nhất Hùng đang làm gì.
Chẳng qua Đại thiếu gia có lòng hiếu kỳ thì A Hoa biết phải làm thế nào.
Chờ A Hoa đi ra ngoài một chuyến trở về, Đỗ Triệu Huy liền đã phục hồi lại được sự tình bảy tám phần:
"Cô ta lúc nào cũng to gan cả!"
Bạch Trân Châu bị người của Kha Nhất Hùng chém bị thương, Đỗ Triệu Huy chỉ muốn vỗ tay ăn mừng, Đỗ Triệu Huy còn nhớ rõ việc Bạch Trân Châu đá gãy răng hắn.
Chẳng qua Hạ Hiểu Lan thay Bạch Trân Châu đứng ra, báo cảnh sát bắt người của Kha Nhất Hùng, Kha Nhất Hùng tổn thất không nhỏ.
"Họ Kha kia chắc là sắp phá sản, sau này phải cách xa hắn một chút, không cần giao việc cho hắn nữa."
Lúc này có người ra gánh tội thay cho Kha Nhất Hùng cũng vô dụng, Kha Nhất Hùng đại khái không ngờ danh tiếng của hắn đã bị đưa vào tầm ngắm của thị trưởng rồi, trong nội địa người ta rất nhạy cảm với xã hội đen, Đỗ Triệu Huy cho rằng đối phương sớm muộn cũng sẽ tàn!
Thật là đáng đời, đến Đỗ Triệu Huy hắn còn phải thành thật khi đầu tư vào nội địa, Kha Nhất Hùng còn kiêu ngạo hơn cả Đỗ Triệu Huy thì gặp họa chẳng phải là chuyện đương nhiên sao?
Đỗ Triệu Huy đi qua đi lại trong phòng, lẩm bẩm:
"Tên côn đồ Kha Nhất Hùng đuổi cả nhà họ Hạ ra khỏi nhà ta thì ta rất hài lòng, nhưng không nên nói là vì Hạ Hiểu Lan, đợi người nhà họ Hạ đi tìm cô ta ở Kim Sa Trì, chẳng phải món nợ này lại tính lên đầu ta sao?"
A Hoa không hiểu được logic này.
Chẳng qua Đại thiếu gia nói sao thì chính là như vậy, "Ý của ngài là——"
"Vẫn là nên sớm nhắc nhở cô ta một tiếng thì hơn."
A Hoa thầm nghĩ, Hạ Hiểu Lan chán ghét Kha Nhất Hùng, cũng chưa bao giờ biểu lộ tình cảm gì với Đại thiếu gia, Đại thiếu gia lần nào cũng đều nếm mùi thất bại, cứ bị vậy mà vẫn chưa bỏ cuộc, tình trạng rõ ràng như vậy rồi, căn bản không cần bác sĩ Hồng Kông phán bệnh.
Đáng tiếc Đại thiếu gia không thừa nhận, A Hoa không dám nói.
Đỗ Triệu Huy lái xe đến Kim Sa Trì, phát hiện kẻ đáng ghét Đường Nguyên Việt cũng ở đó.
Đường Nguyên Việt đến là để lấy lòng nhưng Đường Nguyên Việt có sự chuẩn bị đầy đủ hơn Đỗ Triệu Huy, những lời nói đều đánh vào chỗ Hạ Hiểu Lan quan tâm, khi thấy Đỗ Triệu Huy xuất hiện, còn không chút lộ liễu đào hố cho Đỗ Triệu Huy:
"...Sự tình đại khái là như vậy, về phần Uông Minh Minh vì sao lại đổi ý, tôi đối với mấy nữ minh tinh đó không quen, vừa vặn Triệu Huy đến, hay là cô cứ hỏi cậu ấy một chút? Triệu Huy ở giới giải trí Hồng Kông quen không ít người."
Hạ Hiểu Lan ngẩng mắt nhìn sang, Đỗ Triệu Huy mặt đanh lại.
Cái gì gọi là quen biết nhiều người trong giới giải trí Hồng Kông?
Ý của Đường Nguyên Việt chính là nói hắn trước kia quen không ít nữ minh tinh, lần đầu tiên gặp mặt hắn còn khuyên Hạ Hiểu Lan đến Hồng Kông đóng phim, cách bắt đầu không thân thiện như vậy, khiến cho quan hệ giữa hắn và Hạ Hiểu Lan căng thẳng đến tận bây giờ, Đường Nguyên Việt đúng là vạch áo cho người xem lưng!
Nhìn thấy Hạ Hiểu Lan, "bệnh nan y" của Đỗ Triệu Huy liền hơi phát tác, ánh mắt của hắn trở nên mơ hồ, rất cảnh giác việc Đường Nguyên Việt đào hố cho hắn:
"Hạ tổng muốn tìm Uông Minh Minh vì chuyện gì? Chỉ khi nào nói nghe thử, tôi mới biết có giúp được gì hay không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận