Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 1118: Tống Tam tiểu thư (length: 8543)

Hoắc thái thái Tống Nam Trinh không thích người khác gọi nàng bằng họ của chồng.
Nàng luôn cho rằng giá trị của người phụ nữ không nằm ở việc lấy được một người đàn ông như thế nào... Nếu đàn ông không chịu cố gắng cũng được, còn nếu mà ngay cả vợ con cũng không bằng thì người chồng như vậy lại càng không cần để ý tới.
Tống Nam Trinh thích người khác gọi nàng là "Tống Tam tiểu thư" hơn, dù hiện tại nàng đã hơn 40 tuổi, gọi tiểu thư có chút quá đáng, nhưng những đứa trẻ lanh lợi gọi như vậy, vẫn khiến Tống Nam Trinh vui vẻ.
Một khi phụ nữ gả cho người, chẳng lẽ liền không còn quan hệ với nhà mẹ đẻ, lại không thể can thiệp vào chuyện nhà mẹ đẻ sao?
Tống Nam Trinh không muốn sống một cách thất bại như vậy.
Kỳ thực, hiện tại những người cháu trai cháu gái của nàng có thể bị gọi là "Tống tiểu thư", trong mắt người ngoài, Tống Nam Trinh đã là người của Hoắc gia.
Tống Nam Trinh đương nhiên không thể chấp nhận, hiện giờ mỗi năm nàng đều dành nửa năm ở nhà mẹ đẻ, chứ không sống thường xuyên ở Thượng Hải.
Tống gia cùng Chu gia, Khang gia thậm chí Thiệu gia không phải cùng một vòng tròn, vì Tống lão, Tống gia giống như tự mình tìm một vòng tròn riêng, trừ kết thông gia ra thì cũng không qua lại nhiều.
Tống Nam Trinh đối với chuyện này cũng rất có ý kiến, lão già lúc nào cũng bắt người nhà phải sống kín đáo.
Trong công việc thì đòi hỏi con cháu rất cao, nhưng trong việc thăng chức thì Tống lão luôn cố gắng đè người nhà xuống.
Mặt khác, giống như Tống lão, một người cách mạng lão thành, con cháu đời sau nếu không ở trong quân đội thì cũng theo chính trị, vậy mà Tống lão lại bắt con cái làm việc ở xí nghiệp, không cho con cái chạm vào trung tâm quyền lực, Tống Nam Trinh nghĩ nát óc cũng không hiểu được.
Vì sao, có tài nguyên mà tình nguyện đi giúp đỡ những người ngoài như Thang Hoành Ân, mà lại không dùng cho người nhà?
Tống Nam Trinh không hiểu được tâm tư của lão già, những người khác trong Tống gia cũng không hiểu, Tống lão càng hành động một cách quang minh chính đại như vậy, thì người Tống gia càng muốn nắm chặt những "môn sinh bạn cũ" như Thang Hoành Ân, không chịu buông tay. Lão già hi sinh lợi ích của con cháu để nâng đỡ người ngoài như Thang Hoành Ân, Thang Hoành Ân đương nhiên phải hồi báo cho Tống gia.
Lão già đã lớn tuổi, hiện tại thân thể vẫn còn cường tráng, người Tống gia đã bắt đầu tính toán cho tương lai.
Thang Hoành Ân đã ly hôn hơn mười năm, vẫn luôn không tái hôn, Tống Nam Trinh rất quan tâm đến hôn nhân của Thang Hoành Ân. Không chỉ mình nàng, mà ý kiến của người Tống gia đều nhất trí, cho rằng Thang Hoành Ân nên cưới một người thân cận của Tống gia.
Chỉ là mấy năm nay Thang Hoành Ân dường như khó quên tình cũ với vợ trước, nhiều lần nhắc đến chuyện tái hôn đều từ chối.
Tống Nam Trinh đã có người mình chọn, những người khác trong Tống gia cũng có những suy nghĩ riêng, người một nhà không đạt được thống nhất, thêm Thang Hoành Ân không mặn mà, chuyện này cứ giằng co gác lại. Hiện giờ Thang Hoành Ân bỗng nhiên công khai quan hệ với một người phụ nữ nào đó, sự cân bằng lập tức bị phá vỡ.
Tống Nam Trinh mấy ngày trước vừa mới về Thượng Hải, lập tức lại trở về kinh thành.
Những người khác của Tống gia có biết tin này hay không không quan trọng, Tống Nam Trinh tự mình phải nắm được tình hình cụ thể nhất, nàng trực tiếp đến công ty cổ phần Đông Phong khống chế chi nhánh kinh thành tìm con trai Hoắc Trầm Chu:
"Chuyện này một chút ngươi cũng không biết? !"
Hoắc Trầm Chu từ trước Quốc khánh đã ở kinh thành, gần đây căn bản không có đi Bằng thành, mẫu thân đột ngột đến chất vấn khiến hắn không hiểu ra sao:
"Mẹ, mẹ nói chuyện gì?"
Tống Nam Trinh kể lại những tin tức mình biết được, Hoắc Trầm Chu bừng tỉnh đại ngộ: "Vậy có lẽ là thật, chẳng phải con đã nói với mẹ rồi sao, thị trưởng Thang yêu cầu con hợp tác với một công ty nhỏ tên 'Viễn Huy', Viễn Huy không phải là không có thực lực, mà thực sự là quá nhỏ bé. Nhưng thị trưởng Thang lại rất tin tưởng đối phương, ông chủ Viễn Huy tên là Lưu Dũng."
Đều là họ Lưu, không phải là em rể thì là anh vợ, Hoắc Trầm Chu cuối cùng cũng hiểu rõ được mối quan hệ.
Hắn rót cho Tống Nam Trinh một tách trà, "Chỉ vì chuyện này mà mẹ từ Thượng Hải chạy tới kinh thành? Ông ngoại không thích mẹ đi khỏi nhà lâu, nếu biết mẹ vừa về Thượng Hải, sau lưng lại trở về, chắc chắn lại sẽ mắng mẹ."
Vì Tống Nam Trinh thường xuyên về nhà mẹ đẻ, Tống lão từng nói nàng làm dâu Hoắc gia không hợp cách, cảm thấy có lỗi với Hoắc gia, không có mặt mũi nhìn thông gia.
Nếu không có những lời này đặt lên đầu Tống Nam Trinh, thì có lẽ nàng đã ở luôn kinh thành, chứ không muốn trở về Thượng Hải.
Bị con trai nhắc nhở, Tống Nam Trinh có chút không thích:
"Con cho là mẹ muốn hai đầu chạy sao, chỉ là ba con không muốn đến kinh thành làm việc, mà mẹ lại không quen đồ ăn Thượng Hải, sinh hoạt của chúng ta có mâu thuẫn khó có thể điều hòa, hai người ở chung lâu sẽ cãi nhau, vậy nên tách ra lại thấy thoải mái hơn. Con đừng có mặt dày dạy dỗ ta, ông ngoại con có thích con thế nào đi nữa thì ta vẫn là mẹ ruột của con, con mà nói lại ta thì cũng được thôi, Thang Hoành Ân nhìn một người ngoài như vậy, lúc trước con lại không nói cho ta biết, khiến ta chậm trễ như vậy mới nhận được tin, chẳng phải là mất cơ hội tốt sao!"
Tống Nam Trinh không hề che giấu sự thật quan hệ lạnh nhạt giữa mình với cha của Hoắc Trầm Chu.
Nàng rất quan tâm đến chuyện Thang Hoành Ân công khai quan hệ với người phụ nữ khác, Hoắc Trầm Chu dù sao cũng còn trẻ, khó hiểu được: "Chuyện này có gì đáng nói chứ, đừng nói lúc trước con không biết, chính là biết rồi thì có cần thiết phải nói hay sao? Con thấy thị trưởng Thang chỉ nghe lời ông ngoại, chứ cũng không coi trọng chúng ta cho lắm!"
Tống Nam Trinh tay khoát lên nắp tách trà, người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, vừa làm vợ, làm mẹ, làm con dâu, đầu ngón tay cùng cốt nhục đều ngừng lại vẻ mịn màng của thanh xuân, có thể thấy ngày thường nàng là một người mười ngón không dính nước.
Nàng nói mang theo sự giận dữ:
"Con ngốc, hắn hiện tại còn đối với con có ý giữ lại, con còn mong chờ hắn về sau có thể toàn tâm giúp con sao? Thang Hoành Ân không phải là người được ông ngoại con coi trọng nhất trong chức vị cao, nhưng hắn còn đang độ tuổi tráng niên, nhìn cái đà phát triển này thì chắc chắn sẽ không sai. Hiện giờ hắn nể mặt ông ngoại con nên không dám không nghe lời chúng ta, đợi ông ngoại con trăm năm sau, e là hắn đối với Tống gia sẽ không tận tâm nữa! Nếu hắn muốn tái hôn, thân phận của nhà gái phải để ý, không thể là người không quen biết của chúng ta."
Lấy chồng nhiều năm, mà còn luôn tự cho mình là người của Tống gia, e là chỉ có Tống Nam Trinh mới nói một cách tự nhiên như vậy.
Hoắc Trầm Chu cũng đã quen với giọng điệu của mẹ mình.
Tuy rằng hắn mang họ Hoắc, nhưng từ nhỏ cũng đã ngấm ngầm xem mình là người Tống gia.
Họ gì thì có quan trọng gì?
Trong đám con cháu, ông ngoại thích hắn nhất, đó chính là bằng chứng rõ ràng.
Nhận ảnh hưởng của Tống lão, Hoắc Trầm Chu thích những mưu đồ công khai và quang minh chính đại, như mẹ của hắn, muốn thông qua việc thao túng hôn sự của Thang Hoành Ân để lôi kéo đối phương, Hoắc Trầm Chu cũng không tán thành lắm.
"Mẹ bây giờ nói chuyện này thì đã muộn rồi, con thấy thị trưởng Thang rất ngưỡng mộ vị tân phu nhân này, nhà gái còn chưa bước qua cửa, mà thị trưởng Thang đã cất nhắc người nhà của đối phương, lại phân rõ giới hạn với Quý gia, nếu hắn mà thích người mẹ giới thiệu từ trước, thì đã không có chuyện này rồi."
Hoắc Trầm Chu chưa từng gặp Lưu Phân.
Nhưng hắn từng gặp con gái của Lưu Phân là Hạ Hiểu Lan, xinh đẹp quyến rũ, không thua gì những minh tinh điện ảnh, chắc hẳn làm mẹ cũng có tướng mạo không tầm thường.
Thị trưởng Thang thích những người bên ngoài như vậy thì cũng không thể ép buộc được.
Tống Nam Trinh cầm chung trà lên:
"Muộn cái gì mà muộn, lúc trước ta còn tưởng rằng hắn khó có thể quên vợ cũ Quý Nhã, bây giờ hắn có thể tìm người phụ nữ khác, sao lại không thể tiếp nhận đối tượng ta giới thiệu? Nhưng con cũng đừng lo lắng, ông ngoại con rất che chở Thang Hoành Ân, luôn bắt chúng ta không được nhúng tay vào chuyện của Thang Hoành Ân, nên ta sẽ không làm chuyện gì chọc ông ngoại con giận... Nhiệm vụ này vẫn nên giao cho Nhị bá mẫu của con đi, nhà mẹ đẻ của cô ta có một người em họ gần 30 tuổi chưa chồng, cứ nói là vừa gặp đã yêu Thang Hoành Ân, cứ để cho bọn họ sốt ruột đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận