Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 1123: Đều ở giữ gìn nàng (length: 8341)

Chu Thành hận không thể cử động hai tay hai chân để chứng minh sự trong sạch của mình.
Đôi mắt nhỏ kia thật là u oán!
Hạ Hiểu Lan vụng trộm dùng đầu ngón tay cào cào cổ tay hắn, tựa như cào lên trái tim của Chu Thành.
Chu Thành bỗng nhiên rất muốn cười, vợ hắn đây là tin tưởng hắn hay là không tin? Cái vị dấm chua này ăn có vẻ mờ mịt, miệng thì không chút do dự đáp ứng Khương Nghiên, nhưng lại nhắc nhở hắn chuyện này chưa xong.
Hắn thật sự không thích Khương Nghiên.
Chờ học viện lục quân kết thúc tiến tu, hắn và Khương Nghiên sẽ không có bao nhiêu cơ hội gặp mặt, về điểm này Chu Thành đích xác không hề thấy chột dạ.
"Khương Nghiên vừa rồi nói muốn đi cùng, ta nói cô ấy không quen lắm với mọi người, không ngờ cô ấy vẫn xin nghỉ."
Làm việc quang minh chính đại, Chu Thành cũng không sợ nói thẳng ra mọi chuyện.
Vốn dĩ Chu Thành và Hạ Hiểu Lan muốn đi xe của Khương Nghiên, Khang Vĩ nghĩa khí nhất quyết kéo Đan Du Quân lên xe của Khương Nghiên, hiện giờ Chu Thành và Hạ Hiểu Lan liền cùng Thiệu Quang Vinh hai người đi chung một xe.
Vừa lên xe, Chu Thành đã dặn dò hết mọi chuyện.
Hạ Hiểu Lan hừ một tiếng, "Tôi thấy cô ta nhìn chằm chằm vào anh rất kỹ, ký túc xá của các anh chắc chắn có người bị Khương Nghiên mua chuộc, lần nào tôi tới tìm anh cô ta cũng biết, còn nhất định muốn bám lấy."
Thiệu Quang Vinh cười trêu giải hòa: "Chị dâu à, thích Thành ca cũng đâu phải mỗi một người này, trái tim đỏ của Thành ca hướng về ai chị còn không biết sao?"
Ai thích Chu Thành đều vô dụng, quan trọng là Chu Thành phải thích đối phương mới được.
Tuy Chu Thành và Hạ Hiểu Lan còn chưa kết hôn, nhưng đâu phải Chu Thành không muốn, mà do Hạ Hiểu Lan còn muốn tiếp tục việc học.
Không chỉ có Chu Thành tự mình vừa lòng, mà Hạ Hiểu Lan đã công phá được trưởng bối nhà Chu, còn được đám bạn từ bé của Chu Thành tán thành, đến bây giờ tất cả mọi người đều ủng hộ Hạ Hiểu Lan, Thiệu Quang Vinh cũng cảm thấy vợ tương lai của bạn mình sẽ không thay đổi người khác nên mới nói đùa.
Hắn cắt ngang lời, khiến Hạ Hiểu Lan không có cách nào nghiêm mặt nổi, Chu Thành cũng nhân tiện vỗ vai Thiệu Quang Vinh: "Lúc nhỏ đánh nhau không phải là uổng công chăm sóc cậu."
Tiểu Vưu căn bản không thể xen vào, chỉ lặng lẽ ngắm cảnh.
Nàng và Thiệu Quang Vinh vốn không cùng một hội, mọi người chỉ là tạm thời tụ tập lại, Tiểu Vưu hâm mộ nhóm của Thiệu Quang Vinh, nhưng nàng không chen chân vào được... điều an ủi duy nhất là nhóm bạn của Thiệu Quang Vinh rất dễ gần, mọi người đều biết quan hệ giữa nàng và Thiệu Quang Vinh là thế nào, cũng không có coi thường nàng.
Hạ Hiểu Lan vốn định cùng Chu Thành nói về chuyện của Chu Di, nhưng có người ngoài ở đây, nàng chỉ có thể tìm cơ hội khác.
Bình thường cũng chẳng có cơ hội để mỗi ngày ở chung với nhau, có thể ở cùng nhau còn không biết trân trọng sao, cho nên Hạ Hiểu Lan mới không thèm tức giận vì Khương Nghiên.
Nàng biết rõ Chu Thành không thích Khương Nghiên, nàng cứ nổi giận với Chu Thành cũng vô dụng, trừ phi Khương Nghiên tự biết khó mà lui.
Nàng và Chu Thành sóng vai ngồi ở ghế sau, vai tựa vào nhau, mười ngón tay đan chặt.
Lần trước đi qua đập chứa nước sơn trang cũng nhanh đến rồi, do từ sớm đã xuất phát từ kinh thành, tất cả mọi người đều chưa ăn bữa trưa.
Sơn trang hành động cũng nhanh, rất nhanh đã dọn lên một bàn tiệc toàn cá.
Khương Nghiên cũng thành thật không gây chuyện nữa, phảng phất như thật sự chỉ là muốn đến chơi đùa cùng mọi người, không hề cố ý đến gần Chu Thành. Thực tế nếu bỏ qua thành kiến mà nhận biết Khương Nghiên thì, con người nàng đích xác tính tình ngay thẳng, ăn nói lại rất trí tuệ khoáng đạt, nàng và Hạ Hiểu Lan đều có mị lực, không phải là loại lẳng lơ không xứng lên bàn tiệc.
Khang Vĩ nói muốn đưa Đan Du Quân đi cho cá ăn, hai người đi đến bên đập chứa nước, Đan Du Quân dựa vào hàng rào chắn:
"Anh ghét cô Khương Nghiên đó, quá rõ ràng rồi."
Khang Vĩ cười hắc hắc, "Nếu có cô gái nào quấn lấy tôi, Thành ca cũng sẽ không cho đối phương sắc mặt tốt, có những lời Thành ca khó mở miệng nói, không phải là cần tôi ra mặt hát mặt đen sao? Hơn nữa tôi cũng thực sự không thích cô ta, hiện giờ người ta nói ai thích ai là chuyện riêng, đúng là thế. Nhưng người khác đang có đôi có cặp lại cứ muốn chen chân vào, Khương Nghiên làm phiền Thành ca tôi rất không thích cô ta!"
Chu Thành và Hạ Hiểu Lan bình thường đều ở cách xa nhau, một người ở quân đội, một người ở trường học.
Bây giờ Khương Nghiên lại theo Chu Thành đến học viện tiến tu, còn Hạ Hiểu Lan thì một mình ở trường.
Hai nơi cách nhau mấy tiếng đường xe, cũng không thể lúc nào cũng ở cùng nhau, Khương Nghiên khắp nơi muốn thể hiện sự tồn tại, Khang Vĩ rất không quen.
Tình cảm của Thành ca và Hiểu Lan tẩu tử vốn rất tốt, nhưng bây giờ là vậy, nếu chẳng may hai người cãi nhau gì đó thì chẳng phải là Khương Nghiên sẽ thừa cơ chen chân vào sao? Cũng may Hiểu Lan tẩu tử không hề yếu thế, nếu không vì Khương Nghiên không biết đã cãi cọ bao nhiêu lần rồi, cãi nhau nhiều thì tình cảm có tốt đến mấy cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Khang Vĩ là người kiên định thuộc "phe Hiểu Lan", từ việc nghi ngờ danh tiếng của Hạ Hiểu Lan không tốt, tiến hóa thành fan cuồng như hiện tại, hắn tuyệt đối sẽ không chấp nhận người phụ nữ nào khác leo lên vị trí vợ của Chu Thành.
Đan Du Quân cười một tiếng, "Cô ta cũng không đạt được kết quả tốt đâu, các anh không biết tình cảnh của Hiểu Lan khi mới vào học là như thế nào đâu, càng nhiều người nghi ngờ, thì cô ấy càng có thể xoay chuyển cục diện. Tôi nghĩ Hiểu Lan cũng chẳng sợ ai đào tường chân, nếu như cô ấy và Chu huấn luyện viên không ở bên nhau thì nhất định là lỗi của chính cô ấy."
Đan Du Quân không phải là ghen tị, do Khang Vĩ quá lo lắng, rõ ràng là xem thường Hạ Hiểu Lan.
Cả cái cô Khương Nghiên kia, bình thường Đan Du Quân sẽ không coi thường người khác, nhưng cô ấy thật sự cảm thấy, đến cả Tiểu Vưu ăn mặc kiểu tiểu thái muội cũng đáng yêu hơn Khương Nghiên... thiên chi kiêu nữ thì cũng có ngạo khí riêng, quân nhân đáng để tôn kính, chẳng lẽ những ngành nghề khác không phải quân nhân đều là rác rưởi sao?
Nhập ngũ vất vả, nhưng đại học Hoa Thanh cũng thật sự không dễ đỗ.
Mỗi năm có mấy triệu thí sinh, số người trúng tuyển mỗi khóa cũng không đến 2000 người.
Đan Du Quân đối đãi với người thân thiết không có nghĩa là không có tính khí, nàng thông minh, cho nên vô cùng nhạy bén cảm nhận được thái độ của Khương Nghiên.
Khang Vĩ nhìn Đan Du Quân mấy lần, kéo dài giọng nói:
"Tiểu Đan đồng chí, em làm anh thật bất ngờ đấy!"
Đan Du Quân ném hạt ngô trong tay xuống nước, "Về sau có nhiều điều khiến anh bất ngờ nữa, chúng em là sinh viên nữ Hoa Thanh, cũng không phải là mọt sách."
Khang Vĩ trong lòng ngứa ngáy, Đan sư tỷ và Tiểu Đan đều là một người, hóa ra bạn gái của mình có nhiều điều chưa được khai quật, Đan Du Quân vỗ vỗ tay đi vào phòng, Khang Vĩ vội vàng đuổi theo. Ấn tượng trước đây của Khang Vĩ về Đan Du Quân là không màng thế sự, đến khi tới Ký Bắc tỉnh, Khang Vĩ mới phát hiện Đan Du Quân thực ra rất hoạt bát, không hề xa rời cuộc sống như anh nghĩ.
Hình tượng nữ thần của bạn gái tan vỡ ư?
Không không không, điều này càng khiến anh thích cô ấy hơn.
Đan Du Quân đi đến ghế lô, "Hiểu Lan, cậu không phải nói đưa bọn mình đi săn thú sao, khi nào thì vào núi?"
"Chu Thành nói là phải làm quen với súng săn trước đã, Khương Nghiên muốn phụ trách dạy bọn mình những người là nữ, sư tỷ cô thấy được không?"
Đan Du Quân suy nghĩ một chút: "Vậy làm phiền Khương Nghiên dạy cho tôi và Tiểu Vưu đi, Hiểu Lan cậu cứ theo Chu huấn luyện viên học, tuy rằng tôi chưa từng thấy qua thương pháp của Chu huấn luyện viên, nhưng anh ấy có thể làm tổng huấn luyện viên quân sự cho đợt huấn luyện lần này, chắc chắn cũng rất lợi hại."
Tiểu Vưu ngoan ngoãn ngồi đó.
Hóa ra Đan Du Quân cũng không phải dạng dễ đối phó, mình chỉ là đến ghép chỗ tạm thời, Thiệu Quang Vinh bảo sao thì mình làm vậy... ba nam bốn nữ, tổ săn thú nhỏ này vốn không dễ phân chia, nữ sĩ quan quân nhân họ Khương đó quá xinh đẹp, sao cứ muốn xen ngang vào làm gì, chẳng lẽ không thấy có ai thực lòng hoan nghênh cô ta sao?
Không ngờ lại có nhiều người bảo vệ Hạ Hiểu Lan như vậy, Khương Nghiên cười ẩn ý:
"Hạ Hiểu Lan, chính cậu thì sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận