Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 1212: Ngươi tại giáo ta cáo trạng? (length: 8502)

Con gái đều học đại học rồi mà vẫn hễ tí lại đỏ mặt, một số người có thể cảm thấy là làm bộ làm tịch.
Thang Hoành Ân hoàn toàn không nghĩ như vậy.
Do tính cách Lưu Phân quá thật thà, trước đây nàng chưa từng gặp những điều này, Thang Hoành Ân chưa từng nghe ai nói với nàng như vậy!
Đây đều là những phản ứng tự nhiên nhất, không có dối trá, không có mặt nạ, Thang Hoành Ân chỉ cảm thấy điều đó vô cùng trân quý. Nguyên lai nói hai người hợp nhau là thế, Lưu Phân rất điềm tĩnh, biết quan tâm người khác, phù hợp với cuộc sống... Những ý nghĩ tương tự đã sớm bị vứt ra sau đầu, nàng đích xác là hình mẫu hiền thê lương mẫu truyền thống của Hoa quốc, nhưng không chỉ dừng lại ở đó.
Bị gán cho cái mác hiền thê lương mẫu, Lưu Phân trước hết vẫn là một cá thể có tư tưởng của riêng mình.
Thang Hoành Ân không nghĩ tương lai chỉ là trở về nhà, hắn đưa quần áo cho nàng, nàng dọn cơm tối cho hắn... Dạng gia đình ấm áp như vậy rất đáng quý, là điều mà trước kia hắn cầu mà không được.
Con người vốn lòng tham, Thang Hoành Ân hiện tại còn theo đuổi sự giao lưu về mặt tư tưởng giữa hai người.
Hắn muốn hiểu rõ những suy nghĩ của Lưu Phân, và cũng hy vọng nói cho Lưu Phân biết ý nghĩ của hắn!
Thấy Lưu Phân đỏ mặt, Thang Hoành Ân hỏi:
"A Phân, em thật sự không ghen sao? Hay là lại hờn dỗi, không nói cho ta biết?"
Lưu Phân chần chừ, "Em không được không vui sao?"
Không có người phụ nữ nào gặp phải tình huống này mà không hề để ý chút nào.
Thịnh Huyên vừa xinh đẹp lại có địa vị cao như vậy, còn có tình ý sâu đậm với Thang Hoành Ân.
Nhưng người ta cũng không đến mắng nàng, khách khí giao tiếp vài câu, rồi nói tái kiến. Lưu Phân không nói được là không đúng chỗ nào, nàng muốn ghét Thịnh Huyên mà lại không tìm được lý do để ghét.
Dù sao Thịnh Huyên từ đầu đến cuối đều rất lễ phép khách khí, nàng mà tính toán thì lại thành ra nàng không phải.
Hạ Hiểu Lan nói muốn nói với Thang Hoành Ân, Lưu Phân còn ngăn lại.
Nội tâm của nàng rất mâu thuẫn.
Một mặt rất tin tưởng Thang Hoành Ân, mặt khác cũng không muốn để Thang Hoành Ân xem thường.
Cứ như nàng ngay cả chuyện nhỏ này cũng không xử lý được!
Lúc này gọi Thang Hoành Ân một tiếng, sự không vui này liền trào lên, ép cũng không nổi.
Thang Hoành Ân thầm nghĩ quả đúng là vậy, "Em đương nhiên có thể không vui, chẳng phải ta đã nói sao, muốn để ý ai hay không đều do tâm trạng của em, ai chọc em không vui thì có thể không để ý đến hắn, em phải cho người khác biết bọn họ đã làm sai chuyện chọc đến em, vậy thì để tránh lần sau chọc giận em, bọn họ sẽ không làm chuyện ngu xuẩn chọc giận em nữa. Trong số những người này, đương nhiên bao gồm cả ta! Đương nhiên, ta hy vọng mình có thể có chút đặc quyền ưu đãi, không cần chờ lần sau lại để ta sửa, chúng ta cứ trao đổi, tại chỗ nói hết lời, không để vướng mắc có được không?"
Thang Hoành Ân giống như đang lên lớp cho người khác.
Đạo lý nói rất sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, ai mà không hiểu được chứ?
Lưu Phân rời khỏi nông thôn kỳ thực là một tờ giấy trắng, Hạ Hiểu Lan dạy nàng làm ăn, Vu nãi nãi dạy nàng đối nhân xử thế, Lý Phượng Mai nói cho nàng biết phụ nữ phải đanh đá, thậm chí là những khách hàng trong cửa hàng quần áo, mỗi người nàng gặp đều dạy nàng một điều gì đó... Nàng hấp thụ và trộn lẫn những thứ này lại, có thể trưởng thành rất nhanh chóng.
Những điều người khác dạy Lưu Phân đều là những mặt tốt.
Cho đến khi gặp được Thang Hoành Ân.
Thang Hoành Ân ngay từ đầu thích nàng thật thà lương thiện, hiện giờ dường như lại ngại nàng quá thật thà, sợ nàng vì vậy mà bị người bắt nạt, nên vẫn luôn dạy nàng phải phúc hắc, dạy nàng tùy hứng!
Lưu Phân suy nghĩ một chút: "Anh đang dạy em mách lẻo sao?"
Không, không phải như vậy, là đang dạy nàng có chuyện nên nói ra, đừng giấu nỗi ấm ức trong lòng, một ngày nào đó bùng nổ lại thành chuyện trả thù về sau, mâu thuẫn chút xíu tích lũy lại, tức giận quá mức rồi lại đạp hắn... Người khác chắc chắn sẽ không nỡ đạp hắn, mặc kệ có thích hay không, kết hôn rồi chính là phu nhân thị trưởng.
Lưu Phân chắc chắn sẽ dám đạp, nếu hắn không phải là "Thị trưởng" thì trước đây Lưu Phân đã không do dự lâu như vậy mới đồng ý hắn rồi!
Bất quá Lưu Phân nói "Mách lẻo" cũng có vài phần ý tứ, nữ đồng chí về nhà, có ai mà không thích mách lẻo?
Hôm nay bị mẹ chồng làm khó dễ.
Bị đồng nghiệp ở cơ quan nói nhảm.
Giữa bạn bè thì so sánh nhau.
Nữ đồng chí ở bên ngoài chịu đủ mọi ấm ức, không được về nhà làm nũng sao?
Cũng không nhất định là mong chờ đàn ông trong nhà ra mặt đòi lại công bằng cho mình, chỉ cần cùng nàng đứng về một phía, bày ra thái độ đồng tâm đối địch là được.
Thang Hoành Ân chắc nịch gật đầu: "Đúng, ta chính là đang dạy em mách lẻo đấy! Ai chọc em không vui nếu em không nói thì ta cũng không chắc mỗi lần đều đoán đúng, em nói cho ta biết chẳng phải là giúp chúng ta tiết kiệm thời gian, bớt tốn sức sao?"
Đạo lý là như vậy.
Nhưng lại mâu thuẫn với những gì Vu nãi nãi dạy, Vu nãi nãi nói phụ nữ đối diện với những lời ngọt ngào của đàn ông phải biết giữ chừng mực.
Khi hợp ý với phụ nữ thì nói thao thao bất tuyệt mỗi chuyện nhỏ đều nghe rất thích thú, nói chuyện làm việc đều vui vẻ.
Đến khi tình cảm nhạt dần thì chuyện nhỏ nói nhiều lại sẽ khiến phụ nữ bị ghét vì lải nhải!
Rốt cuộc ai nói mới đúng, Lưu Phân hiện tại còn chưa biện pháp phán đoán, Thang Hoành Ân có thành ý như vậy, cứ thử nghe theo hắn trước đã. Chờ đến khi hắn cảm thấy phiền thì nàng sẽ không nói nữa.
"Em là không quá vui, anh không hề nhắc tới Thịnh Huyên với em, mà chính cô ta đã tìm đến tận cửa, còn phải Mẫn Tiểu Cúc nhắc nhở thì em mới biết cô ta là ai. Nhưng nếu anh cố ý nhắc đến người này, có lẽ em vẫn sẽ không vui, sẽ cảm thấy anh để ý cô ta, sẽ nghi ngờ vì sao anh không chọn Thịnh Huyên, người ta xinh đẹp, học vấn cao, công việc cũng tốt, vẫn còn là một cô gái độc thân... Điều kiện của Thịnh Huyên tốt quá, có người như vậy ở ngay trước mặt, sao anh lại để ý đến em?"
Đây chính là ghen?
Vậy là mình thật sự ghen tị rồi.
Lưu Phân không hề hay biết, nàng không cảm thấy nhờ không ngừng học hỏi và trau dồi bản thân, mà cách nói chuyện của nàng càng ngày càng mạch lạc hơn.
Trước đây cảm giác này không phải là không có, nhà họ Hạ gây ra uất ức cho nàng rất nhiều, nhưng nàng không nói nên lời!
Nói ra cũng sẽ không có ai xem trọng, chịu đựng nhẫn nhục quen rồi, tức giận hay ấm ức không biết phải biểu lộ như thế nào.
"Đúng vậy, sao ta lại để ý đến em nhỉ? Một đại mỹ nhân như Thịnh Huyên ở ngay trước mắt, tuyên bố với bên ngoài là nhất quyết không lấy ta thì không gả, tuổi lại nhỏ hơn ta mười mấy tuổi, vẫn còn là gái độc thân. Số lần ta nói chuyện với cô ta còn chưa nhiều bằng một cuộc điện thoại ta nói với em, đa phần vẫn là nhắc chuyện khi cô ta còn nhỏ, thường xuyên đến nhà họ Tống chơi. Em nói xem, rốt cuộc cô ta coi trọng ta ở điểm nào, nếu ta không phải là thị trưởng mà chỉ là một công nhân bình thường, thì liệu cô ta còn coi trọng một lão già từng ly hôn, lớn hơn cô ta mười mấy tuổi này sao?"
Lưu Phân cẩn thận suy nghĩ lại lời Thang Hoành Ân nói, cũng cảm thấy không thể nào.
"Nếu anh là một công nhân bình thường thì ai mà giới thiệu Thịnh Huyên cho anh, người đó đúng là đang làm mai mối bậy bạ."
Lưu Phân nói thẳng, Thang Hoành Ân nhìn nàng cười: "Cho nên em vẫn chưa hiểu sao? Ta chọn em là vì ta có sự chắc chắn, dù ta không làm cái chức thị trưởng này, chỉ cần hai ta thấy hợp nhau thì A Phân em vẫn sẽ lấy ta. Ta không nói là em kém hơn Thịnh Huyên, mà là em dễ hài lòng hơn cô ấy."
Quyền lực giống như rượu mạnh, sẽ khiến đàn ông say mê.
Thang Hoành Ân đương nhiên biết lời mình nói có tác dụng, không phải do hắn có thể lấy lòng được mọi người mà là vì hắn đang ở vị trí này.
Phần lớn những người xung quanh hắn đều đang cố gắng lấy lòng hắn, Thang Hoành Ân không muốn tối đến người nằm cạnh gối lại quay lưng về phía mình, vẫn còn đang tính kế hắn!
Đây chính là điều đáng quý nhất ở Lưu Phân, nếu nói nàng không hiểu chuyện đời thì cô con gái nàng đã học đại học rồi, trước kia nàng cũng từng trải qua không ít chuyện phiền lòng, từng thấy mặt đen tối của thế tục nhân tình.
Nàng có thể trở nên xấu xa một cách dễ dàng, là do thế giới này đã phụ lòng nàng trước.
Nhưng nàng đã thay đổi chưa?
Thang Hoành Ân cảm thấy sự thay đổi của Lưu Phân là theo hướng tốt lên, nàng vẫn có thể giữ vững bản tâm, đó mới là điều đáng quý...
Bạn cần đăng nhập để bình luận