Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 1157: Bị bệnh nan y! (length: 8349)

Kha Nhất Hùng bên này cũng thật là xui xẻo.
Tào Lục tự tiện quyết định, liên lụy khiến một chút người bị bắt vào đồn mười mấy người.
Mười mấy người này may mắn đều kín miệng, không ai khai ra Kha Nhất Hùng.
Việc Hạ Hiểu Lan làm đã triệt để đánh tan những ý nghĩ phong hoa tuyết nguyệt trong đầu Kha Nhất Hùng.
Hắn ra mặt ở Kim Sa Trì, lại bị một tiểu bảo an theo dõi, Kha Nhất Hùng ban đầu còn tưởng rằng là Hạ Hiểu Lan phái đến, không ngờ tiểu bảo an thật có ý đồ, là con trai thôn trưởng thôn Cam Tuyền.
Kha Nhất Hùng cho người ta chuốc La Diệu Tông say khướt, La Diệu Tông loại người không biết giữ mồm giữ miệng, liền đem tính toán của nhà họ La bô bô nói hết.
Lúc đó Kha Nhất Hùng cảm thấy đặc biệt buồn cười.
Hạ Hiểu Lan ngay cả hắn còn không lọt mắt, mà La Diệu Tông loại hàng kém cỏi này cũng dám mơ ước?
Cũng không tự soi gương nhìn lại bản thân xem sao!
La Diệu Tông tìm Kha Nhất Hùng, là vì hắn không có cơ hội tiếp cận Hạ Hiểu Lan, hắn cảm thấy Kha Nhất Hùng có thể giúp hắn.
Kha Nhất Hùng làm sao giúp được?
Lập tức liền muốn cột La Diệu Tông mang đến trước mặt Hạ Hiểu Lan để nịnh bợ.
Chưa kịp làm, Tào Lục cho người ta chém Bạch Trân Châu, mọi chuyện sau đó toàn bộ rối tinh rối mù, La Diệu Tông hai ngày nay đang nghỉ ngơi, công trường Kim Sa Trì hẳn là vẫn chưa phát hiện hắn mất tích.
Kha Nhất Hùng hiện tại đương nhiên không muốn dùng La Diệu Tông để lấy lòng Hạ Hiểu Lan, hắn vừa mới bị Hạ Hiểu Lan đâm cho một nhát dao đau mới tỉnh lại từ mộng cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, còn đi lấy lòng Hạ Hiểu Lan chẳng phải là tiện đến phát hoảng sao!
"Bỏ qua hắn đi, phái người hảo hảo bắt chuyện với hắn, người này có thể dùng được!"
Kha Nhất Hùng nói xong liền nhắm mắt dưỡng thần.
Chuyện hắn bị công an bắt đi, ở trên công trường cũng đã lan ra, lúc này trở về đương nhiên thu hút sự dòm ngó của công nhân.
Kha Nhất Hùng chỉ vào Hạ Đại Quân, "Đuổi cả ba người bọn họ đi, bây giờ đuổi ngay."
Tào Lục muốn ở lại khuyên vài câu, có phải nên tìm lý do gì đó không, nhưng hiện tại Tào Lục cũng không có ở đây, những người khác đều không dám khuyên Kha Nhất Hùng.
Hạ Đại Quân phảng phất như sét đánh ngang tai, đến làm việc dưới tay Kha Nhất Hùng, hắn cũng mơ hồ cảm thấy không thích hợp, theo lý thuyết hắn là người Đỗ thiếu phái đến giám sát, Kha Nhất Hùng hẳn là đối với hắn phải khách khách khí khí mới đúng, nhưng đối phương căn bản không coi Hạ Đại Quân ra gì.
Hơn nữa Kha Nhất Hùng còn không hề nhắc đến chuyện tiền lương.
Hạ Đại Quân sớm đã muốn hỏi cho rõ, lúc này Kha Nhất Hùng cho người ta đuổi hắn cùng cha con Hạ Hồng Binh rời đi, Hạ Đại Quân chắc chắn không thể chấp nhận được:
"Ta muốn gặp Kha lão bản!"
"Nhị thúc, thôi đi vẫn hơn —"
Hạ Hồng Hà mong còn không được rời khỏi cái nơi quỷ quái này, Hạ Hồng Binh cũng cảm thấy mệt mỏi, cả hai đều cảm thấy bị đuổi đi vừa hay, chỉ là lúc này Hạ Đại Quân lại muốn tìm cho bọn họ một chỗ thoải mái thể diện để sinh sống.
Hạ Đại Quân bản thân không có năng lực, hắn mà bị đuổi đi thì sao trở về ăn nói với đại thiếu gia?
Kha Nhất Hùng lại căn bản không thèm gặp hắn.
Ăn nói với Đỗ Triệu Huy?
Đỗ Triệu Huy căn bản sẽ không quản loại chuyện nhỏ này, thật sự có hỏi thì Kha Nhất Hùng cũng có lời qua loa cho xong chuyện.
Ba người nhà họ Hạ mặt mày xám xịt bị đuổi ra khỏi công trường, số tiền lương còn lại đương nhiên một xu cũng không được thanh toán, đó đều là tiền hai cha con Hạ Hồng Binh đổ mồ hôi sôi nước mắt kiếm được trên công trường, cả hai cha con vốn dĩ cũng không muốn làm công việc này, nhưng tiền lương vẫn nên phải thanh toán chứ!
Thế là, cả ba đều làm ầm ĩ lên đòi gặp Kha Nhất Hùng, tay chân của Kha Nhất Hùng thì hung thần ác sát:
"Hạ Đại Quân, con gái ông đắc tội lão đại chúng ta, không đem ông buộc vào tảng đá cho vào bao tải ném xuống biển cho cá ăn đã là lão đại chúng ta nể mặt Đỗ lão bản rồi, ông còn dám đòi tiền công!"
Đứa em trai cùng đứa cháu gái đều nhìn qua, Hạ Đại Quân đỏ mặt: "Nói bậy, ta và nó đã đoạn tuyệt quan hệ cha con rồi!"
Hạ Hiểu Lan đúng là đầu sỏ gây họa.
Hạ Đại Quân hiện tại đã có con, vạn sự đầy đủ, đứa con trai vẫn còn trong bụng Tiểu Vũ, đã không quan tâm đến con gái Hạ Hiểu Lan nữa rồi.
Thậm chí hắn cảm thấy trước đó muốn hòa hảo chẳng khác nào bị ma quỷ ám ảnh!
Hạ Hiểu Lan đắc tội Kha Nhất Hùng thì liên quan gì đến hắn, cái nghiệt nữ đó còn không nhận hắn là cha, vì sao hắn phải chịu liên lụy bởi Hạ Hiểu Lan?
Trong đầu Hạ Đại Quân toàn nghĩ đến chuyện hoàn thành công việc đại thiếu gia giao phó, sau đó quay trở lại làm việc bên cạnh đại thiếu gia, lại mượn thêm của đại thiếu gia một khoản tiền, cộng thêm tiền lương của mình, mua một căn nhà mà Tiểu Vũ đã nói tới, cho cả gia đình ba người có hộ khẩu Bằng Thành, để cho con trai của mình làm người thành phố — bây giờ Kha Nhất Hùng không cần hắn, hắn phải làm sao về ăn nói với đại thiếu gia?
Tay chân của Kha Nhất Hùng đương nhiên sẽ không để cho Hạ Đại Quân đi tìm Kha Nhất Hùng nói chuyện phải trái.
Cái gì mà đoạn tuyệt quan hệ cha con, lão đại muốn tìm người nhà họ Hạ để trút giận, người nhà họ Hạ có mà nhận hết!
"Ông đi tìm con gái mình đi, nếu ông có thể kêu nó đến dập đầu xin lỗi Kha lão đại, Kha lão đại nói không chừng còn thưởng cho các ông một miếng cơm ăn. Ông có biết nó ở đâu không, ông đi Kim Sa Trì tìm, chắc chắn sẽ tìm được người."
Đám tay chân của Kha Nhất Hùng hung thần ác sát, ba người nhà họ Hạ không phải là đối thủ, một xu tiền lương cũng không được thanh toán đã bị đuổi đi.
Hạ Đại Quân là phẫn nộ khác thường, Hạ Hồng Binh thở dài thở ngắn:
"Nhị ca, sao thế này? Cháu gái đây là muốn chặn đường sống của chúng ta rồi."
Kim Sa Trì hắn nghe quá quen tai, nơi mà Tiểu Vũ đêm ngày mong nhớ đến chuyện mua nhà cũng chính là Kim Sa Trì.
Nơi khai thác vàng, mua nhà là có thể ở lại được Bằng Thành.
Hạ Đại Quân không còn muốn nghĩ vì sao có thể tìm được Hạ Hiểu Lan ở Kim Sa Trì nữa, hắn chỉ muốn đi hỏi Hạ Hiểu Lan, vì sao không thể buông tha cho hắn có một cuộc sống tốt đẹp? Nhưng đi được hai bước, Hạ Đại Quân lại có chút sợ, hắn nhớ tới lời cảnh cáo của Quan Tuệ Nga, nhớ tới chuyện gian nan vất vả để thay một nhà người em họ tìm được giấy giới thiệu công việc.
"Chờ ta đi hỏi thử đại thiếu gia, họ Kha đừng tưởng dễ dàng bắt nạt người, hắn còn phải xem sắc mặt của đại thiếu gia mà ăn cơm!"
Hạ Đại Quân hiếm khi có chút thông minh lanh lợi.
Hắn nghĩ ngược lại cũng không sai, Kha Nhất Hùng có xem mặt Đỗ Triệu Huy mà ăn cơm, nhưng chính là bởi vì Đỗ Triệu Huy muốn đá Hạ Đại Quân ra thật xa, Kha Nhất Hùng mới dám thu thập nhà họ Hạ như vậy.
Hạ Đại Quân chỉ nghĩ được nửa đầu, phần sau hắn không thể nào nghĩ tới, hoặc là có chút nghi ngờ cũng không dám tin tưởng.
Nếu đúng là như vậy, giấc mộng có cuộc sống tốt đẹp của hắn có quá nửa sẽ tan thành bọt nước, một tháng 3000 đồng tiền lương, ngoài Đỗ Triệu Huy ra còn ai sẽ trả cho hắn?
Những người như hắn chỉ có thể bán sức, nhiều nhất kiếm được hai ba trăm đồng ở trên công trường một tháng.
Hai ba trăm đồng đối với Hạ Đại Quân trước kia là rất nhiều, có thể bằng thu nhập một năm.
Nhưng bây giờ Hạ Đại Quân, đột ngột từ 3000 đồng xuống còn 300 đồng, hắn không thích ứng nổi! Một năm mấy vạn, hai ba năm có thể kiếm được tiền mua được nhà chung cư để ở, một năm mấy ngàn đồng thì bao giờ mới đủ?
Con hắn sao chờ nổi... Cha con Hạ Hồng Binh mỗi người một câu đều đang trách mắng Hạ Hiểu Lan, Hạ Đại Quân lại im lặng không nói. Đợi đến khi hai cha con kia nói cạn nước miếng rồi thì hắn mới bật ra một câu, "Các người về trước đi, đừng nói là bị mất việc, ta đi gặp đại thiếu gia một chuyến."
Lời này tạm thời làm cha con Hạ Hồng Binh an lòng, Hạ Đại Quân vội đi tìm Đỗ Triệu Huy.
Đỗ Triệu Huy vừa nghe đến chữ "Hạ" này liền tim đập nhanh, hắn mới từ Hồng Kông trở về chưa được hai ngày, ở Hồng Kông chỉ nằm viện đã mất cả tuần, làm không biết bao nhiêu kiểm tra cũng không tra ra tim hắn có vấn đề.
Bác sĩ cũng bị ép đến mức không còn cách nào, đành chịu áp lực khuyên Đỗ thiếu gia có muốn đi tìm bác sĩ tâm lý xem không.
Đỗ Triệu Huy biết đầu óc mình không có tật xấu gì, hắn ở Hồng Kông không nhìn thấy Hạ Hiểu Lan, lại bận tranh sủng với Đỗ Triệu Cơ, cũng không có thời gian nhớ tới Hạ Hiểu Lan, nên bệnh tim cũng không phát tác, chỉ có thể quay về Bằng Thành.
Lúc này vừa nghe đến tên Hạ Đại Quân, lập tức liền làm cho Đỗ Triệu Huy nhớ đến Hạ Hiểu Lan, sau đó tim lại bắt đầu đập không bình thường —— con mẹ nó, thật là muốn xong đời rồi! Bệnh nan y, hắn là mắc bệnh nan y rồi!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận