Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 545: Tới cho ngươi chống lưng (length: 8125)

"Thang thúc thúc?"
Thang Hoành Ân cũng cho người gọi Hạ Hiểu Lan, Hạ Hiểu Lan đến sân vận động phía tây muốn so với Quý Giang Nguyên muộn hơn, lúc nàng đến thì hai người nói chuyện đã đi được một nửa.
Thang Hoành Ân bảo Hạ Hiểu Lan cùng ngồi xuống:
"Ta đang cùng Giang Nguyên nói một vài chuyện, ta thấy ngươi có thể nghe cùng."
Hạ Hiểu Lan mới không có ý nghĩ kiêu căng như vậy, cái gì cán bộ Hoa Quốc là đại biểu cho ngu muội ngoan cố, nghe Thang Hoành Ân nói chuyện một chút thôi, đôi khi lại là những lời vàng ngọc — trọng sinh mà tự cao tự đại, Hạ tổng đây là người từng bị vả mặt rồi, giờ rất khiêm tốn. Cho dù trước khi trọng sinh lên làm quản lý cấp cao của đại công ty, làm thị trưởng đặc khu thì có thể cho nàng chút ưu đãi khi giảng bài sao?
Kinh nghiệm cuộc đời của Thang Hoành Ân, tầm nhìn của ông, so với những người lăn lộn ở công sở như Hạ Hiểu Lan lại không giống nhau.
Hạ Hiểu Lan ngoan ngoãn ngồi xuống nghe giảng bài, Thang Hoành Ân lại tiếp tục chủ đề vừa bị gián đoạn, thẳng thắn thừa nhận suy đoán của Quý Giang Nguyên:
"Ta đích xác không muốn ngươi về Mỹ, ngoài xuất phát từ tư tâm, ta cũng muốn nói cho ngươi, gốc rễ của ngươi ở Hoa Quốc, quốc gia này đang trên đà phát triển, sự lạc hậu mà ngươi thấy bây giờ chỉ là nhất thời, nó biến đổi chắc chắn sẽ khác đi từng ngày! Có thể ở nơi đây, tạm thời ngươi chưa thể có được mức lương cao tương đương với ở Mỹ, nhưng ngươi sẽ thấy đất nước này, nhờ những người như ngươi, như Hiểu Lan, nhờ sự nỗ lực của các bạn sinh viên trẻ, từng chút từng chút thay đổi... Tin ta đi, cảm giác thành tựu như vậy, so với chỉ đơn thuần kiếm tiền còn khiến người ta say mê hơn."
Nếu Quý Giang Nguyên theo học một ngành gì đó tuyến đầu, nền tảng học vấn hiện tại của hắn chắc chắn là không đủ, Thang Hoành Ân nguyện ý tạo điều kiện cho hắn tiếp tục ra nước ngoài học tập chuyên sâu.
Quý Giang Nguyên học về xây dựng, Thang Hoành Ân cảm thấy đúng vào lúc Hoa Quốc cải cách mở cửa, chẳng lẽ còn có nơi thực tiễn nào tốt hơn Hoa Quốc sao?
Đương nhiên, còn phải xem ý của bản thân Quý Giang Nguyên, nhỡ đâu Quý Giang Nguyên lại thích hưởng thụ vật chất, vậy trong nước chắc chắn là không tiện lợi bằng Mỹ rồi.
Hạ Hiểu Lan tán thành phần lớn quan điểm của Thang Hoành Ân, Thang Hoành Ân là người ủng hộ mạnh mẽ cải cách mở cửa. Đến cuối năm 84, cải cách mở cửa vẫn trong giai đoạn dò dẫm đá qua sông, đến cuối cùng sẽ thành ra cái dạng gì, phần lớn mọi người trong lòng đều không chắc chắn. Không có khả năng biết trước, không nhìn ra được Hoa Quốc sẽ nhờ chính sách này mà phát triển nhanh chóng, Thang Hoành Ân thật sự có kết cấu rất cao.
Điểm duy nhất Hạ Hiểu Lan không đồng ý đó là Thang Hoành Ân nói điều kiện vật chất ở trong nước sẽ kém.
Đối với những người có chút tài năng mà nói, tiền tài ngược lại là thứ không đáng lo nhất.
Nàng không dám lên tiếng, lo Thang Hoành Ân lại nói nàng mang cả kiểu làm ăn kinh doanh để làm ô nhiễm Quý Giang Nguyên.
Quý Giang Nguyên rơi vào trầm tư.
Mình muốn cái gì?
Quý Nhã rất dễ bị cảm xúc chi phối, Quý Giang Nguyên không muốn làm bà kích động, trên cơ bản đều là nghe theo Quý Nhã.
Ông ngoại của Quý đang yếu, Quý Nhã mang theo ông về nước, Quý Giang Nguyên liền từ bỏ cơ hội trúng tuyển bên Mỹ. Hiện tại hắn đang học ở Hoa Thanh, một học kỳ sắp kết thúc, cũng đã hòa nhập với trường, Quý Nhã lại muốn vội vàng dẫn hắn về Mỹ. Quý Giang Nguyên cũng không phải người máy, không thể nào lại không có chút ý kiến nào.
"Mẹ tôi quá cố chấp, hiện tại bà ấy cho rằng Hiểu Lan học sinh ——"
Hạ Hiểu Lan xui xẻo nhất và vô tội nhất, Quý Giang Nguyên không muốn gây phiền toái cho Hạ Hiểu Lan, bị mẹ hắn quấn lấy, có thể bức một người bình thường phát điên.
"Ngươi nghĩ nhiều rồi, Hoa Quốc lớn như vậy, không phải mẹ ngươi muốn làm gì thì làm. Tính cả toàn bộ Quý gia, ông ngoại ngươi đã nhập thổ vi an, cậu ngươi vẫn đang đắm chìm trong hào quang quá khứ... Quý gia không lợi hại như bọn họ tưởng, Hoa Quốc là giảng pháp luật, nói quy tắc, không ai có thể tùy ý phá vỡ điều này!"
Người khác cực khổ thi đại học, còn như tình huống của Hạ Hiểu Lan, thật vất vả mới thoát khỏi n·ô·ng thôn, từ Dự Nam ở n·ô·ng thôn lên kinh thành, đã bỏ ra bao nhiêu mồ hôi?
Một cô nương hơn mười tuổi, vì làm ăn mà một mình đi tàu về phương nam.
Không phải bị ép đến đường cùng, ai mà không muốn an an ổn ổn ở trường mà đọc sách chứ.
Nỗ lực như vậy, cuối cùng cũng đạt được thành công bước đầu, nếu ai muốn tùy ý phá hoại, có thể chặn đường tương lai của Hạ Hiểu Lan, Hoa Quốc còn có chỗ giảng đạo lý sao? Chẳng lẽ chỉ vì xuất thân của Hạ Hiểu Lan không tốt, mà đáng bị bắt nạt?
Đừng nói là Hạ Hiểu Lan, hôm nay Quý Nhã muốn nổi điên với một học sinh xa lạ khác, Thang Hoành Ân biết cũng sẽ quản!
Lời này của ông, là để cho Quý Giang Nguyên thấy rõ Quý gia hiện tại là cái bộ dạng gì, Quý Giang Nguyên hẳn là hiểu rõ trong lòng.
Cũng là cố ý nói cho Hạ Hiểu Lan nghe, để Hạ Hiểu Lan cứ yên ổn học hành ở trường, Thang Hoành Ân chưa bao giờ muốn dùng thế đè người, nhưng không có nghĩa là ông sẽ không dùng đến chiêu này!
"Quý gia đã sớm xuống dốc rồi, nếu không nhờ ông ngoại ngươi chống đỡ, cậu của ngươi ở Bộ Ngoại giao ngày cũng sẽ không tốt như vậy, hiện tại ông ngoại ngươi không chống đỡ được nữa, người Quý gia nuôi lớn ngươi, tốn công cho ngươi điều kiện tốt nhất, quan điểm của bọn họ ta không ủng hộ, nhưng bọn họ đích xác rất tận tâm với ngươi. Ta nhớ ngươi cũng không phải loại người có thể dứt bỏ Quý gia, cái gánh nặng này sớm muộn gì ngươi cũng phải gánh lấy, ngươi bây giờ có thể cân nhắc thật kỹ, làm thế nào để lôi kéo những người nhà Quý gia không tiếp tục đi xuống nữa."
Thang Hoành Ân nếu như đến "xúi giục" Quý Giang Nguyên, thì Quý Giang Nguyên chắc chắn sẽ quay đầu bỏ đi.
Nhưng Thang Hoành Ân nói câu nào câu nấy đều trúng trọng điểm, thừa nhận sự trả giá của Quý gia, cũng cho rằng Quý Giang Nguyên nên quan tâm đến Quý gia, cho Quý Giang Nguyên biết nên phấn đấu theo hướng nào - Quý gia chắc chắn sẽ không di cư cả nhà đi, gốc rễ vốn cắm sâu vào Hoa Quốc, nhưng Quý gia quả thật đang trên đà trượt dốc, Thang Hoành Ân thấy rằng năng lực của cậu cả Quý cũng chỉ có vậy, lại không có lớp trẻ nào xuất sắc chống đỡ, thì Quý gia chỉ không cần mấy năm sẽ rớt xuống vòng ngoài thôi.
Có tư lịch, lại bị gạt ra khỏi trung tâm quyền lực, đây là chuyện khiến người ta đau khổ.
Trong lòng Hạ Hiểu Lan có từng đợt ấm áp, Thang Hoành Ân là một người rất kín đáo, nói chuyện cũng theo truyền thống tốt đẹp của cán bộ tổ chức, càng là chức vụ cao, càng cẩn thận, rất nhiều lời sẽ không hứa hẹn, sẽ không đưa ra khẳng định... Như bây giờ nói rõ cho Hạ Hiểu Lan, không cần kinh sợ, Quý gia có ông ở đây, muốn gây sự cũng không làm nên trò trống gì! Lời này, căn bản không phải là Thị trưởng Thang sẽ nói a.
Hạ Hiểu Lan hiện tại duy nhất hối hận là, trong thư viết cho Chu Thành, nàng đã nói chuyện của Quý Nhã.
Bây giờ đoạt lại thư thì có kịp không?
Nếu không nói thì thôi, nhưng nếu Chu Thành nhận được tin tức từ chỗ khác, Hạ Hiểu Lan cũng sợ Chu Thành sẽ nghĩ nhiều, yêu đương thì cần cho đối phương cảm giác an toàn đầy đủ, rõ ràng có thể sớm gạt bỏ hiểu lầm, lại cố tình giấu giếm, không phải cố tình gây ra mâu thuẫn sao!
Chuyện khác thì còn chưa tính, nhưng vẫn là chuyện nhạy cảm nam nữ như thế, Hạ Hiểu Lan không nói rõ ràng với Chu Thành là không được.
Sớm biết thế nên nhịn một chút chờ tình thế rõ ràng, Thang Hoành Ân đã tỏ thái độ rồi, Hạ Hiểu Lan còn lo gì Quý gia nữa. Thang Hoành Ân đều nói Quý gia như nước sông ngày càng rút cạn, Hạ Hiểu Lan còn lo lắng gì nữa chứ — Quý Nhã có điên đến đâu, cũng không làm gì được Thang Hoành Ân, thế là quá uổng công!
Thang Hoành Ân còn quay lại hỏi nàng:
"Ngươi nghe rõ rồi chứ?"
Hạ Hiểu Lan dùng sức gật đầu, Thang Hoành Ân có chút bất đắc dĩ, ông thấy Hạ Hiểu Lan mới nên đi học kinh tế, quân tử ái tài thủ chi hữu đạo, dựa vào con đường chính đáng kiếm tiền, mới là phù hợp đại thế cải cách mở cửa...
Bạn cần đăng nhập để bình luận