Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 556: Thay Quý lão quản quản Quý gia người? (length: 7977)

Quan Tuệ Nga không hiểu biết, Chu Quốc Bân đã giải thích rõ.
Tình huống chi tiết Chu Quốc Bân cũng không rõ tường, cơ bản là hắn có biết.
Quý đại tiểu thư vừa mắt một tiểu cán bộ không có bối cảnh, Quý gia cũng nghĩ gả con gái cho hắn. Thực tế thì tiểu cán bộ rất có năng lực, lại được lãnh đạo cấp trên coi trọng. Đến thời buổi hỗn loạn, tiểu cán bộ bị liên lụy do vị đại lãnh đạo nâng đỡ hắn, bị đưa xuống nông thôn cải tạo, mọi người đều cho rằng Quý đại tiểu thư sẽ không màng đến chuyện này tạo thành một giai thoại, nào ngờ sau khi kiên trì được hai năm, Quý đại tiểu thư lại đưa đơn ly hôn.
Không chỉ ly hôn, còn mang theo con trai rời nước ngoài.
Đương nhiên, việc làm của Quý đại tiểu thư không thể nói là sai, mấy năm đó có rất nhiều chuyện tương tự phát sinh, còn có những người làm còn tuyệt tình hơn cả Quý đại tiểu thư, khi vợ chồng ly hôn còn muốn quay lại đâm một nhát, vì chứng tỏ sự trong sạch của bản thân mà đạp người từng chung chăn gối không thương tiếc. Loại tố cáo từ người thân này không chỉ khiến cho người bị cải tạo đau đớn về thể xác hơn mà còn làm cho tinh thần họ gần như sụp đổ.
Áp lực bên ngoài lớn bao nhiêu cũng có thể chịu đựng, nhưng ngay cả người thân còn làm vậy, thì còn gì để mà kiên trì nữa?
"Người nhà họ Quý đó mà, lúc đó Thang Hoành Ân chức vụ không rõ ràng, lại đúng thời điểm bão táp, Quý gia chọn như thế cũng không sai."
Báo đáp rủi ro cao, nhà họ Quý không muốn đánh cược, không thể nói là người nhà họ Quý không có mắt nhìn.
Chuyện sau đó đã vượt quá dự đoán của nhà họ Quý, vài năm sau khi Quý Nhã và Thang Hoành Ân ly hôn, Thang Hoành Ân không chỉ phục chức, hành động "giữ mình" không tố cáo những việc làm của đại lãnh đạo năm xưa cũng được coi trọng. Người ở trong nghịch cảnh mà vẫn giữ được tín ngưỡng thì bản thân đã là điều đáng khen, Thang Hoành Ân lại có năng lực, sau khi phục chức đã một bước lên mây, chưa đến 10 năm, từ một cán bộ nhỏ ở tỉnh Dự Nam đã leo lên vị trí thị trưởng đặc khu!
Quan Tuệ Nga bỗng ngộ ra:
"Thảo nào ta thấy Quý Nhã không được bình thường."
Chẳng lẽ là bị kích thích nên sinh ra biến thái?
Sau khi ly hôn, chồng trước sống rất tốt, còn nhà họ Quý lại có xu hướng sa sút, so sánh hai bên như vậy, người hẹp hòi rất dễ nghĩ quẩn.
Quan Tuệ Nga nhìn Quý Nhã cảm thấy cô ta không giống người có tâm địa rộng rãi, suốt ngày nghi thần nghi quỷ, cứ thấy nữ sinh nào xinh đẹp thì nghi ngờ có quan hệ với con trai mình, sao không dùng xích mà trói con trai mình lại?
Vốn dĩ, Chu Quốc Bân còn có chút kỳ lạ, Thang Hoành Ân sau khi phục chức không hề có ý kiến gì với nhà họ Quý, làm thị trưởng đặc khu cũng không hề có ý kiến gì, sao cố tình đến lúc Quý lão qua đời mới gây khó dễ cho nhà họ Quý? Điều này không phù hợp với đánh giá về Thang Hoành Ân trước đây.
Giờ xem ra, phần lớn là vì con cái mà đấu đá.
Thang Hoành Ân phục chức đã nhiều năm mà không tái hôn, người đã trung niên sự nghiệp thành công, sao có thể không để ý đến đứa con trai duy nhất của mình?
Nhà họ Quý hoặc là có tật giật mình, hoặc là muốn giữ thể diện, không chịu thừa nhận việc mình đã mắt kém lựa chọn sai lầm, đương nhiên sẽ phát sinh xung đột với Thang Hoành Ân. Những cặp vợ chồng ly hôn có thể tra tấn lẫn nhau, trừng phạt nhau, chính là đem con cái ra để nói.
Chu Quốc Bân cũng không biết phải nói gì, nếu đổi lại là Thang Hoành Ân, có thể ông ấy cũng sẽ làm vậy thôi.
Có những nỗi khổ đàn ông có thể tự mình gánh, nhưng có những việc thì nhất định phải tranh thủ!
Quan Tuệ Nga nghĩ ngợi một hồi, cơn giận lại bốc lên cao:
"Vậy nên, nhà họ Quý bị Thang Hoành Ân đánh cho chạy trối chết, lại chỉ dám bắt nạt Hạ Hiểu Lan? Khoan đã, cô bé đó sao lại bị liên lụy vào, nó quen Thang Hoành Ân sao?"
Quan Tuệ Nga muốn chửi thề luôn, đúng là quá mất tư cách, Quý lão cả đời dạy học trồng người, sao lại không dạy được người trong nhà mình cho tốt?
Chu Quốc Bân thực ra cũng tò mò.
Hạ Hiểu Lan sao lại bị kéo vào chuyện này?
Lần đầu tiên đến nhà họ Chu, có nói là từ Bằng Thành đến mà?
Chu Quốc Bân biết Hạ Hiểu Lan đang làm hộ cá thể, ông cũng không vì thế mà xem thường cô gái này, tự mình kiếm tiền cải thiện điều kiện gia đình, Hạ Hiểu Lan giỏi hơn Chu Di chỉ biết ở nhà ăn rồi chờ chết nhiều. Hơn nữa, Hạ Hiểu Lan làm hộ cá thể cũng không bỏ bê việc học, chẳng phải cũng thi toàn quốc hạng ba sao?
"Đợi đến chủ nhật nó đến ăn cơm, hỏi một chút là được."
Quan Tuệ Nga gật đầu, "Vậy chuyện này chúng ta không quản nữa sao? Thang Hoành Ân là Thang Hoành Ân, chúng ta không thể đợi Thang Hoành Ân giải quyết được."
"Sao có thể thế được, Hiểu Lan là đối tượng của Chu Thành, có phải con dâu của Thang Hoành Ân đâu!"
Chu Quốc Bân cảm thấy thị trưởng Thang này cũng không xử lý ra gì, nếu không thì Quý Nhã sao có thể hai lần tìm đến Hiểu Lan.
Đây không phải là con dâu nhà mình, cũng không thể làm lơ được!
Nếu không thì Chu Quốc Bân và Quan Tuệ Nga sao có thể làm vợ chồng hòa thuận không cãi nhau, hai người rất giống nhau, mới đầu thấy Hạ Hiểu Lan ưu tú không thích hợp làm con dâu nhà họ Chu, đợi có người bắt nạt Hạ Hiểu Lan thì cả hai lại gạt bỏ hết suy nghĩ trước đó, trước hết phải thu thập cái người bắt nạt Hạ Hiểu Lan đã.
Chu Quốc Bân sẽ không đi tìm Quý Nhã gây phiền toái, một người phụ nữ tầm thường, không có thành tựu gì, sao có tư cách đối thoại với ông.
Muốn tìm thì tìm anh trai của Quý Nhã, Quý lão vừa mất, anh cả Quý Nhã chính là người có tiếng nói trong nhà, nếu anh cả Quý Nhã là Quý Lâm nói không quản được em gái mình thì nhà họ Chu sẽ giúp quản cho một chút, coi như là lễ vật dâng tặng Quý lão!
...
Quý Lâm cúp điện thoại, thật là choáng váng cả đầu.
Anh cũng không ngờ, có một ngày lại nhận được loại điện thoại này.
Chủ nhiệm khoa Kiến trúc Hoa Thanh gọi điện thoại cho anh, dùng từ rất uyển chuyển, nhưng ý tứ thì đã biểu đạt rất rõ ràng. Đối phương không hề vòng vo mà kể đi kể lại sự tình, tỏ vẻ nghi hoặc với hành vi của Quý Nhã.
"Đây không phải là việc Quý sư muội nên làm mà, sư muội làm loại chuyện này không phù hợp, truyền ra ngoài rất khó nghe."
Quý Nhã có bệnh, người nhà họ Quý đều biết.
Có lẽ thật sự không nên để Quý Nhã về nước, giờ tật xấu lại càng tăng lên... Quý Lâm người làm anh cả này cũng rất mệt mỏi, anh luôn nhân nhượng Quý Nhã, một là vì Quý Nhã là em gái út trong nhà, người nhà họ Quý từ nhỏ đã quen cưng chiều cô ta, hai là Quý Lâm cảm thấy Quý Nhã trở nên như vậy, cũng có liên quan đến việc nhà họ Quý năm đó để Quý Nhã cân nhắc cẩn thận việc kết hôn với Thang Hoành Ân.
Người nhà họ Quý không muốn Quý Nhã theo Thang Hoành Ân chịu khổ, cũng không biết cuộc náo loạn năm đó bao giờ mới chấm dứt, nên để Quý Nhã tự chọn.
Cuối cùng Quý Nhã đã chọn ly hôn.
Nào ngờ vài năm sau tình thế đảo ngược, mỗi lần Thang Hoành Ân thăng chức thì đều giống như tát vào mặt người nhà họ Quý một cái.
Cứng đối cứng với Thang Hoành Ân, Quý Lâm không hề hối hận, dù có nghiến răng cũng muốn chống đỡ, nếu lúc đó nhà họ Quý chọn con đường đó, mở cung không có mũi tên quay lại, vẫn tốt hơn việc đợi Thang Hoành Ân giàu sang đắc ý lại chạy về xin nối lại tình xưa, nếu mà muốn phục hôn thì người ngoài còn nói khó nghe hơn, sẽ bảo nhà họ Quý là loại cỏ đầu tường.
Nhưng có chuyện với Thang Hoành Ân thì Quý Nhã cứ khăng khăng muốn nắm giữ không tha một nữ sinh Hoa Thanh thì có ý nghĩa gì?
Không bắt được trọng điểm, hành động theo cảm tính, Quý Lâm tức đến đau đầu.
"Quý Nhã đâu, ai thả nó ra ngoài, chẳng phải đã nói là phải trông cho cẩn thận sao? !"
Vợ của Quý Lâm lạnh lùng đáp lại.
Quý Nhã chính là nàng công chúa nhỏ trong nhà, cô ta muốn đi ra ngoài thì ai có thể cứng rắn ngăn cản được?
Muốn kích thích Quý Nhã lên cơn thì không ai có được lợi gì. Bất quá Quý Nhã ra ngoài lâu như vậy rồi sao vẫn chưa trở lại... Quý Nhã thoát khỏi tầm mắt quá lâu, vợ Quý Lâm cũng lo lắng, lo lắng cái sao chổi này lại gây phiền toái cho nhà, nghĩ đến đây thôi, mí mắt của vợ Quý Lâm đã giật liên hồi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận