Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 679: Đôi bên cùng có lợi? (length: 7723)

"Ngươi có thể giúp ta sao?"
Hạ Hiểu Lan nhìn Đỗ Triệu Huy, những lời này nếu nói với Hạ Tử Dục, Hạ Tử Dục chắc chắn sẽ vui mừng phát điên.
"Ta đương nhiên có thể, tài chính cá nhân ta có thể chi phối, ở Hồng Kông thì không đáng kể, nhưng ở trong nước tuyệt đối tính là một người có tiền. Ngươi có thể tìm một bạn trai có gia thế, nhưng ngươi có đảm bảo mình có thể thuận lợi gả cho hắn không? Gia đình của hắn, vòng tròn quan hệ của hắn, ngươi có hòa nhập được không? Đương nhiên, với sự thông minh xinh đẹp của ngươi, nếu hạ thấp tư thế để lấy lòng người khác thì vẫn có thể làm được."
Vấn đề là, Hạ Hiểu Lan thật sự không giống một người có thể hạ thấp mình.
Nàng không chỉ thông minh xinh đẹp, theo Đỗ Triệu Huy quan sát và phán đoán, nàng còn rất kiêu ngạo!
Thông minh và xinh đẹp là hai điều đặc biệt, một người chỉ cần có một trong hai thôi, đã đủ kiêu ngạo rồi vì dựa vào một điều đó, đã có thể nổi bật hơn người thường. Huống chi Hạ Hiểu Lan có cả hai, đương nhiên sẽ kiêu ngạo.
Hạ Hiểu Lan đổi một tư thế ngồi thoải mái hơn, "Anh nói tiếp đi."
"Với một mỹ nhân như cô, chắc chắn có một điểm không đủ, đó chính là gia thế. Người như Hạ Đại Quân, là cha ruột của cô, nhắc tới thật là mất mặt, nếu ông ta cứ dây dưa hết lần này đến lần khác, xuất hiện trước mặt cô, làm xáo trộn cuộc sống bình thường của cô, chỉ sợ sẽ khiến những gì cô khổ tâm gầy dựng đều bị ảnh hưởng phải không? Nói đi nói lại thì, vì sao phú hào Hồng Kông có thể mua xe, mua nhà cho nữ minh tinh xinh đẹp, nhưng khi nhắc đến cưới thì lại trở mặt vô tình... Bởi vì bọn họ không đáng cưới, trong mắt phú hào, gia thế của họ không xứng, vẻ đẹp thì phú hào thích, so với việc cưới về nhà, bọn họ hoàn toàn có thể đổi người trẻ hơn, xinh đẹp hơn sau một thời gian."
Hạ Hiểu Lan đã hiểu ý của Đỗ Triệu Huy.
Đỗ đại thiếu gia thật sự lo lắng cho "giấc mộng hào môn" của nàng, cho rằng nàng tìm Chu Thành là trèo cao, không chịu ngoan ngoãn lấy lòng người khác nên muốn bù đắp khuyết điểm của mình.
Khuyết điểm của Hạ Hiểu Lan không chỉ vì nàng từng nghèo khó, mà nghèo khó mang đến vô số hệ lụy, Hạ Đại Quân là một trong số đó.
Ngoài Hạ Đại Quân, những người khác trong Hạ gia cũng vậy.
Những người này thường xuyên sẽ nhảy ra quấy rầy, phá hỏng cuộc sống yên tĩnh của Hạ Hiểu Lan, đồng thời khiến Hạ Hiểu Lan không thể thật sự được người nhà Chu gia chấp nhận — ít nhất Đỗ Triệu Huy cho là như vậy. Hắn không hoàn toàn sai, hắn chỉ sai ở chỗ so sánh nhà Chu với đám người có tiền ở Hồng Kông.
Tình hình xã hội ở Hồng Kông và nội địa khác nhau, Đỗ Triệu Huy hiểu biết về nội địa chưa đủ sâu.
Cũng không hiểu rõ về Hạ Hiểu Lan.
"Việc anh giúp tôi, bao gồm việc giúp tôi tránh xa những người nhà họ Hạ quấy rối, thậm chí có thể giúp tôi, khiến tôi không còn là bèo dạt mây trôi, dù sao anh là Đỗ đại thiếu gia, nhổ tùy tiện một cọng lông cũng to bằng eo người thường, có thể ném mấy trăm vạn ra đấu đá với vương cục trưởng, cũng có thể vung tay chi mấy trăm vạn vào người tôi, ở nội địa năm 85, với mấy trăm vạn vốn khởi nghiệp, chỉ cần không phải kẻ đần, nhất định sẽ làm nên sự nghiệp. Anh trả giá bằng tiền bạc thật sự để giúp tôi, tôi chỉ cần giúp anh giải quyết êm thấm chuyện của Khang Vĩ! Đỗ đại thiếu gia, trước đây tôi đã hiểu lầm anh, tôi không ngờ anh không phải là một tên khốn, mà là một nhà từ thiện có lòng tốt!"
Cái từ khốn kiếp gì đó Đỗ Triệu Huy căn bản không thèm để ý, hắn xem đó như là một lời khen.
"Tôi đã nói cô là một cô gái thông minh mà, sự hợp tác này là đôi bên cùng có lợi ——"
"Xin lỗi, tôi không đồng ý."
Bình cũ rượu mới, chỉ đổi cách nói mà không thay đổi nội dung, mục đích của Đỗ Triệu Huy, khiến Hạ Hiểu Lan thấy rất nhàm chán.
Đầu óc nàng có bệnh, mới chấp nhận cái gọi là hợp tác đôi bên cùng có lợi của Đỗ Triệu Huy.
Đỗ Triệu Huy nói không sai, Hạ Hiểu Lan muốn một cuộc sống tốt đẹp hơn, muốn thoát khỏi hoàn cảnh gia đình tồi tệ, nhưng nàng có tay có chân, hoàn toàn có thể dựa vào bản lĩnh của mình để có được những thứ mình muốn.
Đỗ Triệu Huy không chỉ hiểu lầm nàng, mà còn hiểu lầm cả nhà họ Chu.
Nếu nàng không thể gả cho Chu Thành, tuyệt đối không phải vì nhà Chu cho rằng nàng không xứng, mà là vì tình cảm của nàng và Chu Thành có vấn đề!
Không đồng ý ư?
"Tôi có thể cung cấp cho cô không chỉ là sự giúp đỡ về tiền bạc, mà còn rất nhiều tài nguyên khác nữa!"
Hạ Hiểu Lan đã đứng dậy khỏi chỗ ngồi, "Tôi không hứng thú, nếu anh muốn dùng Hạ Đại Quân để uy hiếp tôi, tôi cũng không ngại nói thật, ông ta sống chết ra sao tôi cũng không để ý lắm, nhưng một con ruồi cứ xuất hiện trước mặt thì rất phiền phức, anh cũng đã nói tôi thông minh rồi đấy thôi, tôi luôn có cách giải quyết những phiền phức này!"
Hạ Hiểu Lan bỏ đi mà Đỗ Triệu Huy vẫn chưa hoàn hồn.
Tại sao Hạ Hiểu Lan lại cự tuyệt?
Phán đoán của hắn không thể sai được, Hạ Hiểu Lan đầy dã tâm, chẳng lẽ cô không muốn liều mạng trèo lên trên?
Chẳng lẽ Hạ Hiểu Lan cho rằng, mọi thành công đều đơn giản như việc học?
Thi đại học thành công, thi đua thành công… Ha ha, có phải cô bị những điều này làm mờ mắt nên nghĩ rằng mình không cần sự giúp đỡ?
Đương nhiên, cũng có một khả năng khác, đó là Hạ Hiểu Lan cảm thấy cô đã xây dựng được vòng quan hệ riêng của mình, Thang Hoành Ân, nhà họ Khang, còn cả người bạn trai không tra ra được lai lịch kia, những người đó có thể mang đến cho cô sự giúp đỡ, hấp dẫn hơn so với những gì hắn đã vẽ ra!
Khả năng sau này khiến Đỗ Triệu Huy nổi cơn thịnh nộ.
Những tên quan chức đáng ghét ở nội địa!
Bất kể là Thang Hoành Ân hay Khang Liêm Minh, bọn họ ỷ vào quyền lực trong tay, nên muốn quyết định vận mệnh của tập đoàn Tranh Vinh và của Đỗ Triệu Huy hắn sao?
Tập đoàn tài phiệt sẽ ngày càng lớn mạnh, những người này rồi cũng sẽ có ngày phải từ chức!
Đỗ Triệu Huy nghĩ đến việc Hạ Hiểu Lan không chút do dự đứng về phía đối phương, đập tan phòng bệnh thành đống vụn.
… "Hắn đã nói những gì?"
"Hắn cảm thấy em đang đùa giỡn tình cảm của anh, yêu đương thì được, nhưng nếu muốn gả vào nhà Chu thì quá khó, còn em thì đầy tham vọng, muốn thành công thì tốt nhất nên hợp tác với hắn."
Chu Thành thật muốn bóp chết Đỗ Triệu Huy.
Giọng hắn buồn bực, "Em không phải là người như vậy."
"Anh đương nhiên không phải, nếu giữa hai chúng ta có người đang đùa giỡn tình cảm, thì chắc chắn đó là em. Chu Thành, lúc đầu khi hai ta quen nhau, thật ra em…"
Chu Thành bịt miệng Hạ Hiểu Lan lại:
"Suỵt, anh đều biết cả."
Lúc đầu quen nhau, Hạ Hiểu Lan không hề nghiêm túc. Chu Thành là đàn ông, sao có thể để ý những điều đó, là hắn theo đuổi Hiểu Lan không buông, hiện tại hai người đã ngày càng tốt hơn, còn nhắc đến những chuyện quá khứ làm gì. Nàng là cô gái đẹp như hoa như ngọc, hắn chỉ cần vẫy tay là nàng sẽ chạy đến bên, nếu vậy thì không phải là cô vợ mà hắn coi trọng!
"Người này làm việc vì tiền tài là trên hết, ý hắn muốn giúp em, chắc chắn cũng không rời xa đồng tiền."
Chu Thành lơ đãng vạch ra điểm xấu của Đỗ Triệu Huy.
Đồng thời lại cảm thấy buồn cười, nếu Đỗ Triệu Huy không nhắc đến tiền thì thôi, nhắc đến nhiều tiền mà xem, chắc Hiểu Lan phun cho hắn một mặt đầy nước miếng. Nếu Hiểu Lan muốn bung ra làm ăn, thì cần gì tài chính của Đỗ Triệu Huy giúp đỡ, nơi đây đâu phải Hồng Kông.
Quan Tuệ Nga vội vã bước vào cắt ngang hai người:
"Có chuyện gì vậy, ta vừa về liền nghe nói ba của Hiểu Lan tìm đến tận cửa?"
Ngay trước mặt Hạ Hiểu Lan, Quan Tuệ Nga kìm nén lời nói của mình, ấn tượng của Quan Tuệ Nga về Hạ Đại Quân không hề tốt, người này bây giờ chạy đến đây, chắc chắn không có chuyện gì tốt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận