Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 516: Giá trị 9 vạn học phí (length: 8183)

Hạ Hiểu Lan đi gặp Thang Hoành Ân, trong lòng mới nắm chắc được.
Thang đại lão như người vậy, nói gì cũng sẽ không quá thẳng thắn, đặc biệt là một số quyết định của chính phủ, làm sao có thể nói tỉ mỉ với Hạ Hiểu Lan. Nhưng hai người nói cũng không phải hoàn toàn vô dụng, Hạ Hiểu Lan cũng không phải thật sự chỉ có 19 tuổi, vẫn có thể nghe hiểu được một số ý ngầm.
Chờ nàng về đến nhà trọ, Lưu Dũng vẫn chưa ngủ.
"Hiểu Lan, chuyện hợp đồng..."
Lưu Dũng vừa muốn bồi vợ con, còn muốn chiêu đãi Lưu Phân. Buổi tối cửa hàng vật liệu xây dựng một đám người đi ăn hải sản khiến Lưu Dũng trên mặt vui vẻ, trong lòng vẫn không yên lòng về việc ký hợp đồng với Lưu Thiên Toàn.
Kết quả vừa hỏi Cát Kiếm, Hạ Hiểu Lan đã mang hợp đồng đi, Lưu Dũng lại không thấy hợp đồng rốt cuộc có vấn đề gì, hỏi Cát Kiếm cùng Khang Vĩ cũng nói không biết. Hạ Hiểu Lan không quay về, Lưu Dũng như ngồi trên đống lửa.
Hắn hiện tại cảm giác, giống như là một kẻ buôn lậu bị trọng thương trên đường, muốn rút vốn đổi nghề, lại sợ người khác không đồng ý vậy. Nghĩ đến nhiều, thấp thỏm, hy vọng đều đặt vào người khác, bản thân vô cùng bị động!
Rõ ràng là cậu ruột của mình, Hạ Hiểu Lan cố ý làm khó hắn làm gì.
Nhưng cậu ruột uống rượu chạy đến ký hợp đồng, Hạ Hiểu Lan thật là rất đau đầu.
Lưu Dũng gầy gò nhỏ bé, vốn dĩ dáng người không cao, lại luôn vất vả làm lụng cũng không thể mập lên chút nào như mẹ nàng Lưu Phân. Thêm nữa ở Bằng Thành tia cực tím đặc biệt mạnh, làn da Lưu Dũng vốn không trắng lại càng đen hơn. Nói là ông chủ, nếu ăn mặc xuề xòa chút, thì đúng là một nông dân làm thuê từ quê lên thành phố.
Hạ Hiểu Lan lại có chút mềm lòng.
Cậu nàng nửa đời trước đều sống ở nông thôn, kinh nghiệm ra ngoài làm ăn cũng là cùng người ta buôn lậu. Làm buôn bán nhất định phải mò đá qua sông, cho dù nàng có nhắc nhở một vài hạng mục cần chú ý, rất nhiều chuyện cũng phải thực sự trải qua mới có kinh nghiệm.
"Hợp đồng có chút vấn đề, cậu cùng Lưu Thiên Toàn ký hợp đồng hai nơi dự toán 50 vạn phải không, ứng trước 9 vạn đồng, có thể sẽ mất trắng."
Hạ Hiểu Lan đã mềm lòng, thì sẽ không treo cổ họng Lưu Dũng nữa. Chuyện sớm muộn gì cũng phải nói, hà tất để cậu nàng lo lắng cả đêm không ngủ được, nàng lật hợp đồng ra, chỉ rõ sự khác biệt giữa 'Thiên Thần' và 'thiên thần'.
Lưu Dũng cầm hợp đồng in dấu ấn đỏ, không thể tin mình lại phạm phải sai lầm kiểu này.
Đầu óc hắn dạo này có thể thật sự bị cồn làm hư rồi.
9 vạn đồng?
Con số này gần bằng số tiền mà Lưu Dũng kiếm được trong một năm.
Trong tay hắn có tiền vốn, có tiền vay ngân hàng, có hoa hồng Lý Phượng Mai chia từ cửa hàng quần áo, lần kiếm được nhiều tiền nhất là công trình ở nhà trọ của thị chính phủ, lãi hơn mười vạn. Bất quá Lưu Dũng không lấy hết tiền kia, chia một nửa lợi nhuận cho Hạ Hiểu Lan.
Tiền hắn kiếm được cũng không lưu lại trong tay bao nhiêu, đều đầu tư vào làm ăn, có thể rút ra mấy vạn đồng đã dùng để mua Tứ Hợp Viện ở Kinh Thành rồi.
Nếu mất 9 vạn đồng, bản thân Lưu Dũng cũng sẽ rất đau lòng. Hắn còn muốn trả nợ ngân hàng, lãi suất thấp thì là tương đối thấp thôi chứ không phải là không có, Lưu Dũng trong nhất thời bị đả kích rất lớn. Tiếp tục ném tiền vào, chờ Lưu Thiên Toàn lương tâm phát hiện? Hay là dứt khoát chấm dứt hợp đồng, xem như 9 vạn kia đã trôi theo dòng nước?
"Còn có phí bồi thường vi phạm hợp đồng..."
Lưu Dũng giờ đang hối hận muốn chết.
Kỳ thực cũng là do hắn tham lam, nhà trọ của thị chính phủ giúp hắn kiếm được mười mấy vạn, người kiếm được tiền lớn rồi lại không thích kiếm tiền nhỏ nữa. Hắn trang hoàng nhà cho Khang Vĩ cùng Thiệu Quang Vinh, cộng lại mới lời được ba bốn nghìn đồng, lúc đó toàn thân đều nhiệt tình, không nghĩ đến vấn đề kiếm tiền, chỉ cảm thấy có thể học hỏi được điều mới mẻ.
Khi đó cũng không ai giúp hắn để mắt đến việc trang hoàng, mỗi ngày hắn đều không thể lơ là.
Bây giờ có Lý Đống Lương và Cát Kiếm hai trợ lý, một vài công trình nhỏ hắn liền ném cho bọn họ, để trống thời gian đi nhậu nhẹt với Lưu Thiên Toàn.
Ở lâu với Lưu Thiên Toàn thì khó tránh khỏi bị gài bẫy.
Nghĩ kỹ lại thì thư mà hắn mang từ Bằng Thành tới, đã bao lâu không bay được rồi?
Lưu Dũng lúc này nhớ lại những gì mình đã làm trong một hai tháng qua, mồ hôi lạnh như chảy ra.
"Hiểu Lan, một vố này của cậu, ngã thật sự... cũng được, coi như làm cho cậu tỉnh lại!"
Ít nhất cũng thiệt hại 9 vạn, 9 vạn đồng Lý Phượng Mai phải bán bao nhiêu quần áo mới kiếm được, 9 vạn đồng ở Kinh Thành có thể mua một căn sân mà vẫn không hết. Thế mà hắn lại ký nhầm hợp đồng vì uống rượu, bài học này không thể không nói là thê thảm.
Hạ Hiểu Lan nhìn cậu mình thật sự rất ảo não, nhưng ánh mắt vẫn tinh anh, không bị cú vấp này đánh bại.
"9 vạn đồng không nhiều, còn hơn việc cậu bỏ vào công trình mấy chục vạn lại không tìm được người trả tiền, coi như chúng ta một nhà lại trở về vạch xuất phát, công sức cả năm nay đổ sông đổ biển."
Nợ mấy chục vạn cũng có thể trả được.
Không còn cách nào khác phải thanh lý hai căn nhà, góp lại cũng được khoảng 40 vạn. Rồi bán đi 'Lam Phượng Hoàng' ở Thương Đô, cũng có thể kiếm thêm hơn mười vạn. Đừng thấy 'Lam Phượng Hoàng' mới trang trí có hơn một vạn, tiền thuê nhà một năm mới 2000 đồng, kinh doanh gần một năm, hiện tại cửa hàng quần áo đã nổi tiếng, nếu Hạ Hiểu Lan cùng Lý Phượng Mai muốn sang nhượng, nhất định sẽ có người ôm tiền đến giành mua.
Quảng trường Nhị Thất, nhưng không có chỗ nào kinh doanh mặt tiền đắc địa như 'Lam Phượng Hoàng' mà công việc cũng ổn định, bất kể ai mua lại cũng sẽ kiếm lời, phí chuyển nhượng có cao hơn cũng có người chịu trả.
Nhưng như vậy, thì thật sự phải làm lại từ đầu.
Tối hôm qua, Lưu Dũng căn bản là không ngủ được. Còn không dám trở mình quá nhiều, sợ làm phiền đến Lý Phượng Mai, cứ nằm thẳng trên giường cả đêm, sáng hôm sau lưng đau nhức. Chuyện này Lý Phượng Mai và Lưu Phân đều không biết, hai người tới Bằng Thành du lịch, mà biết Lưu Dũng bị người lừa mất 9 vạn thì ai còn tâm trạng đi du lịch nữa.
Hạ Hiểu Lan trong lòng đã tính toán, kết quả tệ nhất chính là cậu nàng đóng học phí 9 vạn.
So với việc sau này phải giao 90 vạn, thậm chí 900 vạn thì vẫn còn hơn. Làm ăn thì phải có lời có lỗ, Hạ Hiểu Lan đã nghĩ thông rồi.
Lưu Dũng giả bộ không có chuyện gì, ở Bằng Thành chơi một ngày, đến tối cơm tối hắn có chút sốt ruột: "Hiểu Lan, Lưu Thiên Toàn giở trò trong hợp đồng, nghĩ tới nghĩ lui, cậu không muốn trả cái phí bồi thường hợp đồng kia!"
"Ai nói chúng ta phải trả phí bồi thường hợp đồng? Thực ra công trình cũng không phải là không thể tiếp tục, có điều chúng ta muốn tìm Lưu Thiên Toàn ký một hợp đồng mới."
Lúc này đang ăn cơm tối, vừa hay nói chuyện chính sự với Lưu Thiên Toàn luôn, vừa hay để tiêu cơm.
Lưu Dũng không hiểu, nhưng hắn tin Hạ Hiểu Lan.
Hắn cũng cảm thấy xấu hổ, tự mình gây ra chuyện, lại còn để Hạ Hiểu Lan đến thu dọn cục diện rối rắm này.
...
"Lưu Dũng và cháu gái của hắn muốn gặp ta?"
Căn bản không cần suy nghĩ có gặp hay không, chắc chắn phải nhanh chóng mời thôi.
Phàn Vũ vốn là dựa vào Lưu Thiên Toàn để thăng tiến: "Lão bản..."
Lưu Thiên Toàn phất tay: "Cô tránh mặt đi, bây giờ cô chưa thích hợp để gặp Hạ Hiểu Lan."
Nếu như Hạ Hiểu Lan thấy Phàn Vũ, mặc kệ Phàn Vũ có thủ đoạn nào, Lưu Dũng cũng sẽ không tin tưởng nàng nữa. Phàn Vũ như được đại xá, nàng thật sự không dám đối mặt trực tiếp với Hạ Hiểu Lan.
Hạ Hiểu Lan vào cũng không buồn khách sáo, trực tiếp đặt hợp đồng lên trước mặt Lưu Thiên Toàn:
"Lưu lão bản, nhân viên của công ty các ông làm việc quá tắc trách, tôi xem cái hợp đồng này hình như có chút sai sót!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận