Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 1161: Tấm bảng này sớm muộn gì muốn đóng cửa (length: 8553)

Luna có một ông chủ khác!
Trần Tích Lương đều là người đưa quần áo, sao lại đi kể tỉ mỉ chuyện của công ty cho người ngoài, Uông Minh Minh cũng không cảm thấy hứng thú với việc Luna có mấy ông chủ. Lúc này bỗng dưng nghe nói Hạ Hiểu Lan là một ông chủ khác của Luna, hai má Uông Minh Minh có chút ửng hồng.
Đương nhiên, bên trong khoang máy bay tương đối oi bức, mọi người hai má đều hồng hồng, Uông Minh Minh lại còn trang điểm, chút hồng này lại càng không ai để ý.
Người đại diện còn định nói gì đó, Uông Minh Minh ho một tiếng:
"Không nói chuyện này về Luna, chúng ta đuối lý."
Quý Giang Nguyên nhắm mắt tựa vào ghế.
Hồng Kông nhiều minh tinh như vậy, Uông Minh Minh không phải người nổi nhất, đại bài nhất. Kiều Trị cố tình bỏ ra số tiền lớn mời Uông Minh Minh đến quay quảng cáo, rõ ràng là nhắm vào Hạ Hiểu Lan mà công kích, mà mẹ của hắn bị hủy tiệc cưới cũng miễn cưỡng tập trung tinh thần muốn phát triển sự nghiệp của mình – Quý Giang Nguyên không thể lần nào cũng báo tin cho Hạ Hiểu Lan, chuyện mời Uông Minh Minh, ngay từ đầu hắn đã giấu.
Đợi đến cuối tuần này hắn đến Bằng Thành rồi mới biết, Hạ Hiểu Lan cũng không khác biệt gì, trong khoảng thời gian đó cũng đã biết, còn có gì cần thiết để nói nữa.
Cuộc sống thật sự rối như tơ vò, Uông Minh Minh có phù hợp với dự án sân golf không?
Quý Giang Nguyên đã nghiên cứu qua lý lịch của Uông Minh Minh, hắn cảm thấy còn thiếu kinh nghiệm, lượng người xem của Uông Minh Minh không tệ, nhưng nàng không tính là hạng sao cao cấp, sân golf cũng không phải để thu hút người dân thường đến chơi… Người dân thường vừa không trả nổi hội phí sân golf, cũng không mua nổi bất động sản kèm theo sân golf.
Uông Minh Minh và định vị dự án sân golf không phù hợp!
Harold giữ lại Bill mà không hiểu, xuất phát từ góc độ phụ trách dự án, Quý Giang Nguyên muốn nhắc nhở Bill.
Hành vi này lại không thể nghi ngờ là phản bội Kiều Trị.
Kiều Trị đối với Quý Giang Nguyên thật sự là không có gì để chê, đối đãi hắn khắp nơi như con trai mình, nội tâm Quý Giang Nguyên rất mâu thuẫn!
Khoang cabin lại lớn như vậy, Hạ Hiểu Lan muốn làm lơ động tĩnh phía sau cũng không được.
Nghe Quý Nhã nói chuyện với người đại diện của Uông Minh Minh, Hạ Hiểu Lan cũng không ngạc nhiên. Chu Thành mới là một ông chủ khác của Luna, nhưng thân phận của Chu Thành không thích hợp công khai góp vốn, cổ phần thực chất là do Hạ Hiểu Lan đứng tên, Hạ Hiểu Lan lại lén ký một thỏa thuận với Chu Thành.
Người thực sự tham gia sáng lập nhãn hiệu này là Hạ Hiểu Lan, Quý Nhã tốn không ít tâm tư, lại còn biết Luna muốn mời Uông Minh Minh chụp quảng cáo… Đây đã là kết cục đã định, việc Uông Minh Minh bội ước đương nhiên khiến Hạ Hiểu Lan rất khó chịu, đó là do Trần Tích Lương làm việc không đủ cẩn thận, và do Luna không đủ giàu có. Bây giờ Hạ Hiểu Lan đang nghĩ là, vì sao Uông Minh Minh lại muốn theo Quý Nhã quay về Kinh Thành?
Quý Nhã đã ở Bằng Thành rất lâu, Hạ Hiểu Lan vẫn còn nhớ đối phương có một phòng làm việc ở Vương Phủ Tỉnh.
Đi theo con đường đặt may riêng cao cấp, trong bối cảnh kinh tế hiện tại ở Hoa Quốc không nóng không lạnh, Hạ Hiểu Lan căn bản không xem phòng làm việc của Quý Nhã là đối thủ.
Bây giờ Quý Nhã cuối cùng cũng muốn dành chút tâm sức cho phòng làm việc?
Hạ Hiểu Lan đặt mình vào vị trí của Quý Nhã, nếu nàng là Quý Nhã, thì làm sao có thể lật ngược tình thế, nhanh chóng đè bẹp Luna, hoặc là nói, dẫm chết cả Lam Phượng Hoàng luôn?
Dựa vào tiềm lực tài chính để chiến thắng, nhanh chóng cho ra mắt nhãn hiệu quần áo của mình, cùng với Luna cạnh tranh trên cùng một hướng, chất lượng tốt và giá thấp hơn Luna, đầu tư một lượng lớn tiền quảng cáo!
Số tiền này Quý Nhã không móc ra nổi, Kiều Trị thì không thành vấn đề, tuy tiệc cưới của Quý Nhã bị chính cô ta hủy nhưng người ta vẫn truyền nhau rằng đám cưới tiêu tốn mấy chục vạn đôla… Có thể chi ra mấy chục vạn đôla để tổ chức đám cưới, tài lực của Kiều Trị còn nhiều hơn so với Hạ Hiểu Lan tưởng tượng.
Để cạnh tranh với Luna, Quý Nhã có thể khai trương nhãn hiệu của mình để chèn ép.
Vậy còn Lam Phượng Hoàng thì sao?
Con người của Quý Nhã là loại thấy quan tài cũng không chịu rơi lệ, chỉ cần còn thở thì sẽ không chịu thua.
Đã có thủ đoạn đối phó với Luna, đương nhiên cũng sẽ chèn ép công việc kinh doanh của Lam Phượng Hoàng. Dù sao thì hiện tại Lam Phượng Hoàng toàn bộ là do Lưu Phân quản lý, Quý Nhã có thể mở to mắt nhìn mẹ mình dễ chịu được sao?
"Có lẽ, hai chuyện này, bị Quý Nhã gộp lại cùng nhau để xử lý. Nếu dựa vào đốt tiền để cạnh tranh ác ý, trong thời gian ngắn sẽ ảnh hưởng đến cả Luna và Lam Phượng Hoàng… Vậy phải xem Quý Nhã đốt tiền như thế nào, muốn đốt bao lâu."
Hạ Hiểu Lan còn đang tính tranh thủ lúc mình đi nước ngoài, nâng độ nổi tiếng của Luna lên, đưa chi nhánh của Lam Phượng Hoàng ở Kinh Thành lên quy mô ngũ gia trở lên.
Xem ra bây giờ lại có chút khó khăn.
Nàng có thể làm gì đây, hy vọng Quý Nhã đừng làm cho nàng quá thất vọng?
Cho đến bây giờ, Quý Nhã không thể hiện được bao nhiêu năng lực kinh doanh, không biết có mời quân sư không. Máy bay vừa đáp xuống thì người đại diện của Uông Minh Minh còn cứ thi thoảng liếc mắt trừng nàng, Hạ Hiểu Lan không thể nhịn được nữa:
"Vì kiếm thêm tiền mà tùy tiện bội ước, làm việc thì không coi trọng tinh thần khế ước, sao lại không biết xấu hổ trả đũa? Luna là nhãn hiệu nhỏ, vậy thì chúc cô Uông Minh Minh có thể luôn náo nhiệt, vĩnh viễn không có ngày nào phải mặc nhãn hiệu nhỏ!"
Đắc ý cái gì chứ.
Hạ Hiểu Lan là người nên trừng mắt, lại còn phải làm cho người đại diện của Uông Minh Minh cứ nhất quyết không chịu tha thứ?
Hạ Hiểu Lan không cho Uông Minh Minh và người đại diện có thời gian phản ứng, gọi taxi liền về thẳng nhà.
Người đại diện của Uông Minh Minh là Nhạc Phong chỉ vào bóng lưng Hạ Hiểu Lan, "Ngươi, ngươi, ngươi" mãi nửa ngày không nói ra được một câu hoàn chỉnh.
Quý Giang Nguyên không muốn thấy Nhạc Phong này, nói chuyện với Quý Nhã biểu tình cũng lãnh đạm: "Ta về trường học học thêm!"
Quý Nhã sắc mặt không hề thay đổi, đợi Quý Giang Nguyên đi rồi mới cười nói với hai người Uông Minh Minh: "Đừng chấp nhặt với người trẻ tuổi, bà chủ Luna tên là Hạ Hiểu Lan, là bạn học đại học với con trai ta, mấy chàng trai trẻ không hiểu chuyện làm ăn, cứ tưởng ta đang bắt nạt bạn học của nó."
Uông Minh Minh ngược lại thật sự giật mình khi biết Quý Giang Nguyên là một sinh viên tài năng của đại học Hoa Thanh, lại còn là bạn học của anh, vậy thì bà chủ khác của Luna là Hạ Hiểu Lan chẳng phải cũng là sinh viên đại học Hoa Thanh sao? Ngay khi còn ở trường đã khởi nghiệp theo Uông Minh Minh được biết, có lẽ chỉ có những con cháu của gia đình giàu có mới làm như vậy.
Đám sinh viên ở Hồng Kông cũng chỉ dùng biểu hiện ở trường để phân biệt sự ưu tú và tầm thường.
Có người tự làm kinh doanh thì không thể nói là không có, chỉ là Uông Minh Minh không hề quen biết ai thôi!
Người đại diện Nhạc Phong lại nghĩ theo một góc độ hoàn toàn khác: "May mà cô đẩy quảng cáo của Luna, nhãn hiệu đó chỉ là bọn học sinh lấy tiền của gia đình làm bừa, không quá mấy hôm thì sẽ đóng cửa thôi, cô chụp quảng cáo không lấy được thù lao thì là thứ yếu, chủ yếu là mất mặt thôi!"
Lời Nhạc Phong nói làm cho Quý Nhã không khỏi mỉm cười.
Nàng cũng cảm thấy Luna không chống đỡ được mấy ngày.
Luna đã thành lập lâu như vậy mà không tạo được chút tiếng tăm gì, Quý Nhã coi thường tốc độ phát triển của Hạ Hiểu Lan, cho rằng bản thân chỉ cần chuyên tâm làm nhãn hiệu sẽ mạnh hơn Luna gấp mười lần!
"Đi thôi, đưa các cô đến tham quan phòng làm việc của ta, nơi khơi nguồn cảm hứng, cũng là nơi ta muốn tự tay thiết kế nhãn hiệu!"
Quý Nhã đưa Uông Minh Minh và Nhạc Phong đến Vương Phủ Tỉnh, ở Kinh Thành năm 1985, nơi đây là một địa điểm vô cùng phồn hoa của Kinh Thành, phòng làm việc của Quý Nhã được trang hoàng vô cùng cao cấp, trong phòng còn có hai nhà thiết kế người Mỹ, có trợ lý thiết kế đo kích thước cho Uông Minh Minh, cô đánh giá xung quanh:
"Nơi mà mỗi người phụ nữ đều mơ ước, bà Wilson, tôi thật ngưỡng mộ cô."
Quý Nhã lại đổi một bộ quần áo khác, Uông Minh Minh ngưỡng mộ là phải, nơi này nói là phòng làm việc, chẳng thà nói là nơi chuyên phục vụ việc thiết kế cho một mình Quý Nhã thì đúng hơn. Từ lúc khai trương đến nay, mỗi tháng tiền kiếm được còn chưa đủ để trả lương!
Nhưng bây giờ trong tình huống này, đã đến lúc phải thay đổi, Quý Nhã rụt rè cười với Uông Minh Minh: "Có gì mà ngưỡng mộ, sau này chúng ta là đồng nghiệp rồi, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận