Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 1232: Cái này muốn nhào phố đây! (length: 8075)

"Có làm hay không cái cục, bây giờ là thứ yếu, ta chỉ là muốn cho ngươi biết đêm nay sẽ rất náo nhiệt, một số người sẽ bị mời đến làm chứng!"
Gậy ông đập lưng ông, đêm xét hỏi Kha Nhất Hùng.
Hạ Hiểu Lan thẳng lưng, "Để ta nghĩ xem, có Đỗ Triệu Huy, còn có người nhà họ Hạ... Rất náo nhiệt, Kha Nhất Hùng khi nào đến?"
Nàng vừa dứt lời, liền thấy có mấy chiếc xe từ đầu đường lái tới.
"Trước đừng xuống xe, đợi bọn họ đều đi vào ngươi lại vào xem náo nhiệt."
Chu Thành khuyên Hạ Hiểu Lan nhẫn nại.
Nàng và Chu Thành hiện tại đang đứng trên xe Jeep, ngay trong đại viện của c·ô·ng an thành phố. Đã tắt đèn, những người khác có thể thấy ở đây có một chiếc xe dừng, nhưng cũng sẽ không để ý đến có người.
Người khác nhìn không thấy, Hạ Hiểu Lan lại có thể nhìn không sót một ai.
Chiếc xe đầu tiên dừng lại, vài c·ô·ng an chạy tới bao vây xe, cửa xe mở ra, bên trong chính là Kha Nhất Hùng.
Kha Nhất Hùng dường như có chút nôn nóng, vẻ hòa khí trên mặt không thấy mà thay vào đó là vẻ phách lối.
Hòa khí vốn là sự ngụy trang của Kha Nhất Hùng, một người trẻ tuổi có thể bẻ gãy nhiều tên c·ô·n đồ thành một dây thừng, tự nhiên không thể nhân từ nương tay được.
Bị đầu lĩnh c·ô·n đồ t·h·í·c·h là lãng mạn?
Hạ Hiểu Lan chỉ có thể nói là đã xem quá nhiều tiểu thuyết ngôn tình não t·à·n, đầu óc có b·ệ·n·h rồi!
Một kẻ l·ừ·a đảo không việc gì không làm, hắn làm chuyện x·ấ·u k·i·ế·m tiền, trong lòng không hề hoảng sợ?
Trong khi nói với ngươi những lời ướt át, hắn cũng đang l·ừ·a bán phụ nữ và trẻ em... Nghĩ thôi đã thấy ghê t·ở·m, lấy đâu ra nhiều lãng mạn, đầu óc đúng là nên rửa một chút đi!
Kha Nhất Hùng hẳn là đã nh·ậ·n ra không t·h·í·c·h hợp, khó trách nôn nóng bất an.
Hắn cũng không dừng lại lâu trong sân, rất nhanh bị đưa vào cục c·ô·ng an, đợi Kha Nhất Hùng vào đến cổng cục c·ô·ng an, người của thị cục dường như cũng thở phào nhẹ nhõm. Những tên đàn em cùng được mời đến điều tra kia không được khách sáo như vậy, bất kể có muốn hay không, đều bị đưa vào trong cục.
Làm xã hội đen thì có tiền đồ?
Chân chính gây nguy h·ạ·i cho xã hội, đất nước cho rằng những khối u ác tính này nên bị trừ khử, khi c·ô·ng an thậm chí võ cảnh, quân đội xuất động, thì cho dù là xã hội đen kiêu ngạo đến đâu cũng tr·ố·n không thoát.
Đừng nói nữa, cuối cùng trên một chiếc xe bước xuống là Đỗ Triệu Huy, tận mắt thấy cảnh tượng này, liền không khỏi rụt cổ lại.
Gió đêm thổi khiến cổ của Đỗ đại t·h·iếu gia p·h·át lạnh.
Đất liền và Hồng Kông thật sự quá khác nhau, ở Hồng Kông, sở cảnh s·á·t cũng không dám nửa đêm đem Đỗ đại t·h·iếu gia từ trong ổ chăn k·é·o ra phối hợp điều tra.
Dù thật sự g·i·ế·t người, cũng có luật sư lo liệu cho con nhà giàu.
Xã đoàn ngang n·g·ư·ợ·c, đánh nhau chém giết trên đường là chuyện thường ở Hồng Kông.
Còn ở bên trong đất liền?
Không cần suy nghĩ, lần trước phục kích hắn đã là t·ộ·i p·h·ạ·m rồi.
Di, vì sao phải chột dạ, mình ở Bằng Thành có làm chuyện x·ấ·u gì đâu. Suy cho cùng thì cũng không có đích thân buộc đá trầm người xuống biển, mời hắn đến cũng chỉ là để phối hợp điều tra, kinh sợ cái gì mà kinh sợ?
Đỗ Triệu Huy dựng cổ áo bành tô lên, "Đêm nay sao mà lạnh thế!"
A Hoa gật đầu, "Đại t·h·iếu gia, nhanh chóng phối hợp với cục c·ô·ng an thẩm vấn xong là ngài có thể về nhà ."
A Hoa vẫn không biết chuyện xảy ra ở Kim Sa Trì đêm qua, hắn chỉ là thấy trận thế lớn như vậy cảm thấy không ổn, chẳng lẽ vị Đại t·h·iếu gia nhà mình đang dính líu đến Kha Nhất Hùng kia?
Nghĩ thôi đã thấy sợ!
Càng muốn làm c·ô·n đồ, có Tranh Vinh tập đoàn mà không nhân cơ hội lên bờ, đến Bằng Thành ngược lại càng kiêu ngạo làm việc hơn, thế này là muốn nhào ra đường đây!
Đợi Đỗ Triệu Huy dẫn theo bảo tiêu đi vào thì Hạ Hiểu Lan mới nhìn rõ người cuối cùng.
Trong gió đêm run rẩy, người đó hóa ra lại là Hạ Hồng Hà!
Hạ Hiểu Lan rất hoảng hốt, "Đúng là rất lâu không gặp nàng."
Sau khi t·h·i đậu đại học, chuyển đi khỏi An Khánh, Hạ Hiểu Lan và Hạ Hồng Hà thật sự như hai người xa lạ, căn bản không có cơ hội nhìn thấy nhau.
Hạ Hồng Hà không x·ấ·u xa như Hạ t·ử Dục, kẻ đó thì ngu xuẩn, bị Hạ t·ử Dục l·ừ·a xoay quanh, đứng về phía Hạ t·ử Dục, bị xúi giục ra mặt chèn ép Hạ Hiểu Lan.
Sau lưng đ·á·n·h lén, nói xấu, ngu xuẩn đến độ không đủ tư cách để làm người xấu, so với Hạ t·ử Dục, sức p·h·á hoại thật sự quá nhỏ.
"Nàng cũng là một nhân vật điển hình của việc bị bắt bán, nên mới mời đến."
Chỉ ra Kha Nhất Hùng?
Hạ Hồng Hà không có khả năng tận mắt chứng kiến Kha Nhất Hùng tham gia vào các vụ l·ừ·a bán.
Nhưng mà thay vì mời Hạ Hồng Binh và Vương Kim Quế đến gây rối, chi bằng mời Hạ Hồng Hà đến.
Trong thoáng chốc, đối phương không khác gì Hạ Hiểu Lan nhớ, vẫn là một người hơi mập mạp, có lẽ đã đến Bằng Thành sinh hoạt một thời gian, trông cũng đỡ quê mùa hơn hồi còn ở Dự Nam thì phải?
Đợi những người này đều vào hết trong cục, Chu Thành mới mở cửa xe.
"Đi thôi, ta dẫn cô vào trong, cô cũng được coi là khổ chủ."
Nhà họ La cũng là khổ chủ, nhưng người nhà họ La quá khó chơi, Chu Thành rõ ràng không có ý định cho họ biết hết mọi chuyện.
Hai người cùng nhau đi vào.
Kha Nhất Hùng và những người khác đã bị đưa đi phòng thẩm vấn, còn Đỗ Triệu Huy và Hạ Hồng Hà thì vẫn còn ở bên ngoài, thấy Hạ Hiểu Lan tiến vào, Đỗ Triệu Huy đôi mắt liền sáng lên.
Ngay sau đó lại nhìn thấy Chu Thành đứng bên cạnh Hạ Hiểu Lan.
Trong lòng Đỗ Triệu Huy khó chịu, "Hạ tổng, chúc mừng nha, nghe nói nhà ở Kim Sa Trì hôm nay bán hết một phần ba rồi, với cái đà này, chị không muốn k·i·ế·m tiền cũng khó! Mà Hạ tổng hôm nay chẳng phải là đang rất bận sao, sao lại đến cục c·ô·ng an làm gì?"
"Đỗ t·h·iếu tới làm gì, ta đến làm đó."
Hạ Hiểu Lan không muốn nhiều lời, đầu óc Đỗ Triệu Huy lại xoay chuyển rất nhanh.
Hắn nghĩ lẽ ra lúc này phải là bạn trai của Hạ Hiểu Lan đang ôm cô ấy ngủ chứ, nửa đêm chạy đến cục c·ô·ng an... Vì Kha Nhất Hùng mà đến sao?
Cái tên tàn tạ kia, quan trọng đến vậy sao?
Một ánh mắt dừng lại trên người Đỗ Triệu Huy, là Chu Thành liếc nhìn hắn một cái.
Đỗ Triệu Huy có chút chột dạ mất tự tin, sợ Chu Thành chỉ liếc mắt một cái liền nhìn ra "b·ệ·n·h t·ậ·t" của hắn.
Không đúng, b·ệ·n·h viện ở Hồng Kông còn không kiểm tra được b·ệ·n·h t·ậ·t qua chụp X quang, vậy mà có người nhìn thấy bằng mắt sao?
Hắn có gì phải tự ti trước mặt cái người được cho là bạn trai của Hạ Hiểu Lan này chứ, chẳng qua là người này cao hơn chút, mặt đẹp trai hơn hắn đôi phần, lại không nói năng gì nên trông có vẻ đáng sợ... Ha ha, đây là con cháu cán bộ cao cấp nội địa thì sao chứ, chẳng lẽ nhà họ Đỗ kém cỏi lắm sao, có bản lĩnh thì so tiền gửi ngân hàng đi!
Tiền có thể làm cho người ta có tự tin, Đỗ Triệu Huy còn quan sát Chu Thành thêm vài lần nữa.
Đương nhiên là hắn không hề chạm mắt với Chu Thành, hắn chỉ âm thầm thỏa mãn k·h·o·ái cảm khi tìm thấy sự áp đảo Chu Thành ở phương diện quần áo.
Hạ Hồng Hà thì hoàn toàn ngây người.
Ngay từ đầu nàng cũng không nh·ậ·n ra người đi vào là Hạ Hiểu Lan.
Mặt thì vẫn là gương mặt đó, nhưng cách ăn mặc hoàn toàn khiến người ta không dám nhận ra.
Hạ Hiểu Lan mặc chiếc áo bành tô bằng len lông cừu dài đến mắt cá chân, trông có vẻ như không trang điểm, da dẻ thì trắng trẻo sạch sẽ, trắng nõn nà, mùa hè có bắt nắng chút cũng đã sớm trắng trở lại.
Đây, người này thật sự là Hạ Hiểu Lan sao?
Hạ Hồng Hà cũng đã lâu không gặp Hạ Hiểu Lan, không ngờ hai người sẽ gặp lại nhau trong hoàn cảnh này.
Hạ Hiểu Lan và Chu Thành sóng vai đứng, đủ để khiến Hạ Hồng Hà cảm thấy xấu hổ.
Hạ Hồng Hà đột nhiên nhớ lại, ở trước cổng trường huyện Nhất Tr·u·ng, hình như Hạ Hiểu Lan từng nói với Hạ t·ử Dục một câu kiểu "Không lạ gì cái loại đàn ông như Vương Kiến Hoa, cướp được thì cứ cướp, ta sẽ tìm người tốt hơn"... Nói như vậy, Hạ Hiểu Lan quả thật từng nói vậy?
Đây chính là người mà Hạ Hiểu Lan đã tìm được, là người tốt hơn kia sao?
Hạ Hồng Hà chỉ biết là gia thế của đối phương rất lợi h·ạ·i, khiến cho Nhị thúc của nàng sợ hãi không dám đến tìm Hạ Hiểu Lan và tiền Nhị thẩm nữa.
Nhưng gia thế tốt mà còn có vẻ ngoài xuất chúng như vậy, Hạ Hồng Hà hoàn toàn không thể ngờ đến!
—— Việc tốt trên đời này, đều bị Hạ Hiểu Lan chiếm hết cả rồi sao? Mắt Hạ Hồng Hà đỏ hoe, thật muốn k·h·ó·c lớn một hồi! #### Buổi trưa tốt lành ~.
Bạn cần đăng nhập để bình luận