Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 910: Ngoại thương ăn thịt ta ăn canh (length: 8125)

Harold Wilson.
Làm việc nửa ngày, Đỗ Triệu Huy cùng đám người Đường Nguyên Việt cũng chỉ biết được một chút thông tin đó.
Đỗ gia, một gia đình giàu có, xem ra vẫn chưa học được một chút phong cách, giới nhà giàu Hồng Kông hiện tại thích dùng người Phi Luật Tân, vẫn chưa kết hợp với quản gia người Anh. Wilson tiên sinh có lai lịch thế nào không quan trọng, sau lưng hắn đi theo Ellen, một quản gia người Anh, tuyệt đối không hề khiêm tốn.
Dù sao, Đỗ Triệu Huy cảm thấy rất khó chịu.
Đường Nguyên Việt chỉ uống rượu, không nói gì.
Hạ Hiểu Lan chỉ cảm thấy ớn lạnh, đây không phải duyên phận, mà giống như một kịch bản tiểu thuyết ngôn tình sứt mẻ.
Loại sách này, Hạ Hiểu Lan cũng không thích đọc, xảy ra trên người mình thì càng lúng túng hơn!
Hạ Hiểu Lan nói với Bành bí thư một tiếng, thực sự cùng Lưu Dũng sớm rời khỏi bữa tiệc.
Lưu Dũng không hiểu: "Hiểu Lan, cô quen người ngoại thương đó sao?"
Hạ Hiểu Lan lắc đầu, "Hắn không phải hướng đến tôi, mà là muốn đầu tư ở Bằng Thành, Quý Giang Nguyên đều bị người này đùa bỡn, là một ngoại thương rất thông minh, lanh lợi... Chúng ta với hắn không cùng đường."
Những người như vậy đều có chủ ý của mình, sẽ không trở thành con rối cho ai.
Nếu như đối phương thực sự muốn gây khó dễ cho Hạ Hiểu Lan, tuyệt đối không phải bởi vì sự kiêu ngạo của Quý Nhã, mà là chính hắn muốn làm như vậy.
Nhưng là tại sao?
Người làm ăn buôn bán nếu không có xung đột lợi ích, chưa từng thấy ai giống như oán hận, kết thù với mọi người.
Lưu Dũng cũng nghĩ như vậy.
Quy mô làm ăn của anh ta quá nhỏ, cho dù chen vào một trường hợp như vậy, cũng không thể nói được gì.
Ngoài trừ Đỗ Triệu Huy có ý đồ khó lường chủ động muốn hợp tác, những người chủ động đưa danh thiếp tối nay đều muốn làm quen với Hạ Hiểu Lan. Nếu Hạ Hiểu Lan mềm giọng nịnh nọt vài câu, cũng có thể nhận được mấy hạng mục hợp tác, Lưu Dũng là người thế nào, cho dù là được mấy hợp đồng nhỏ lẻ, cũng sẽ không lấy con gái người khác đi thế chỗ!
Hạ Hiểu Lan và Lưu Dũng đi sớm, đứng một hồi lâu ở ven đường mới bắt được xe taxi.
Những người chú ý đến hành động của nàng đều âm thầm suy nghĩ: Người phụ nữ xinh đẹp như vậy, nên đi xe tốt để đi lại, vậy mà đến một chiếc xe chuyên dụng cũng không có, muốn lấy lòng thì có phải suy nghĩ từ phương diện này mà tiếp cận?
Hạ Hiểu Lan kỳ thật có xe.
Chiếc xe Tuyết Thiết Long không tính là siêu xe, nhưng đó cũng là do chính mình dùng năng lực kiếm được mà mua.
Chỉ là đặt ở Kinh Thành, không dùng đến.
Cô còn chưa đạt đến mức độ đi đến đâu cũng có trợ lý chuẩn bị xe trước, bắt taxi thì sao, xe taxi ở Bằng Thành 1km cũng hết một tệ đấy, vào những năm 85 ở Hoa Quốc thì ở đâu cũng đều là chi tiêu cao, nếu không phải tiền lương ở Bằng Thành được kéo lên nhờ các nhà máy đầu tư bên ngoài, thì có mấy người nỡ ngồi taxi!
Hạ Hiểu Lan rửa mặt xong nằm trên giường, vẫn đang nghĩ đến lời của Bành bí thư, Harold để ý đến những mảnh đất bỏ không quanh khu du lịch Hương Mật Hồ, không biết hắn muốn làm gì.
Hạ Hiểu Lan đời trước ở Bằng Thành phát triển nhiều năm, đương nhiên biết bây giờ Hương Mật Hồ vô cùng náo nhiệt, đến cuối những năm 90, khi các thiết bị trong khu đã cũ, Hương Mật Hồ cũng dần suy thoái. Để hồi sinh lại Hương Mật Hồ là khai thác khu chung cư cao cấp trên những mảnh đất bị bỏ không.
"Lẽ nào Harold cũng muốn khai phá bất động sản ở đó sao? Vậy cũng quá sớm..."
Bất động sản cũng phải có người mua.
Hạ Hiểu Lan hiện tại không động tay vào, là do tài chính hạn chế, cũng là do thời đại đang hạn chế.
Hiện tại xây nhà, bán cho ai đây?
Khu Hương Mật Hồ đặc biệt thích hợp xây biệt thự, có thể nói là náo nhiệt trong yên tĩnh, vị trí địa lý đặc biệt tốt. Nhưng vào năm 85, ai có tiền mà mua biệt thự? Có tiền mua biệt thự cũng sẽ không đến Bằng Thành mua, chỗ nào cũng đang xây dựng, ồn ào không yên tĩnh, không phù hợp với yêu cầu về môi trường sống của những người giàu.
Nếu không phải biệt thự, thì là chung cư bình thường sao?
Giống như kiểu Lưu Thiên Toàn trước kia xây ở Bằng Thành, chủ yếu nhắm vào bán cho người Hương Cảng? Cũng không nhất định phải bán hết cho người Hương Cảng, những người nước ngoài đến Bằng Thành làm ăn cũng cần mua nhà. Vào năm 85, ở Bằng Thành đừng nói là chung cư cao cấp, ngay cả chung cư ở mức độ khá một chút cũng không có.
Những người nước ngoài đến Bằng Thành kinh doanh đầu tư, về cơ bản đều ở khách sạn.
Nếu giá cả không quá đắt, có lẽ họ sẽ bằng lòng mua một căn nhà riêng để ở lại Bằng Thành, khi muốn kết thúc việc kinh doanh ở Hoa Quốc, chỉ cần sang tay bán đi là được.
Hạ Hiểu Lan nằm trên giường lăn qua lộn lại không ngủ được, ghen tị đến đỏ cả mắt: "Thậm chí không cần bán, trực tiếp có thể cho thuê những căn hộ thô mới xây xong, cho những người đó thuê cũng không tồi!"
Đáng tiếc, cô có đỏ mắt cũng vô dụng, cho dù cô có thể kiếm được đất, cũng không kiếm đâu ra tiền để khai thác dự án.
Cô chỉ có thể tự nhủ mình không nên vội vàng, trước mắt mới là năm 85, không cần nóng vội nhảy vào cuộc.
"Hay là, người giàu có cách chơi của người giàu, mình thì cứ tập trung vào đầu tư nhỏ trước, có khoảng 2 triệu tệ, cũng có thể nhảy vào làm quen chút đỉnh."
2 triệu có lẽ vừa đủ mua một mảnh đất nhỏ.
Nhưng có tiền xây nhà nữa không?
Hiện tại, người mua nhà trả góp theo từng giai đoạn, khi xây xong móng thì trả một khoản, xây được một nửa thì trả một khoản, phần tiền còn lại khi bàn giao nhà thì thanh toán. Đây chính là hình thức "trả góp theo tiến độ" đặc trưng của những năm 80.
Người trong nước có thể chấp nhận hình thức trả góp này, khiến họ thiếu nợ ngân hàng 10, 20 năm, nghĩ đến số lãi suất đó đã không thể nào ngủ được rồi!
Hiện tại mà bảo mọi người, mức thu nhập sẽ tăng lên nhiều, bây giờ mỗi tháng có mấy trăm tệ là khó sống rồi, qua 10 năm nữa thì sẽ dễ dàng hơn, thì chắc chắn sẽ không có ai tin.
Hạ Hiểu Lan không muốn làm chim đầu đàn, vì bản thân cô mà gây áp lực lớn cho Thang Hoành Ân. Nhưng nếu gã phú thương người Mỹ Harold kia muốn làm về xây nhà, Hạ Hiểu Lan cho rằng mình có thể đi theo phía sau mà kiếm lợi.
Cô đã sai rồi, hành động của Harold không phải là không liên quan gì đến cô.
Cho dù không có Quý Nhã hay sự kiêu ngạo nào cả, người này đến Bằng Thành đầu tư, vẫn sẽ ảnh hưởng đến Hạ Hiểu Lan!
Nhưng cô không thể chủ động tìm đến cửa nhờ người khác dẫn mình vào cuộc, cô nên đợi Harold thu xếp xong xuôi với chính phủ Bằng Thành, rồi mới hành động.
Khi thay đổi góc độ để suy nghĩ chuyện này, Hạ Hiểu Lan lập tức có thể ngủ được, còn ngủ rất ngon giấc!
...
Hạ Hiểu Lan ngủ ngon giấc.
Tối nay không biết có bao nhiêu người ngủ không ngon.
Người đầu tiên phải chịu đựng chính là người nhà họ Hạ.
Sau khi tiệc rượu kết thúc, Đỗ Triệu Huy chợt hứng thú gọi Hạ Đại Quân đến hỏi chuyện, đối với Đỗ đại thiếu gia mà nói, đây chỉ là một hành động ngẫu hứng, đối với Hạ Đại Quân mà nói, đây là lần đầu tiên anh được 'triệu kiến' kể từ khi rời khỏi Đỗ đại thiếu gia.
Cả nhà họ Hạ đều vui mừng.
Chỉ có Hạ lão thái là lẩm bẩm một câu: "Lão bản Hồng Kông này cũng quá không chu đáo, nửa đêm lại gọi người đi!"
Tiểu Vũ vui vẻ nói:
"Mẹ, mẹ không hiểu đâu, lão bản muốn gặp Đại Quân lúc nào thì đó là việc của lão bản. Huống chi buổi tối khuya đột nhiên nhớ đến Đại Quân, mới là việc Đỗ lão bản xem trọng, thân cận với Đại Quân!"
Tiểu Vũ là người có kinh nghiệm.
Trước đây, Phàn Trấn Xuyên cũng gặp tâm phúc vào buổi tối.
Những người tâm phúc thật sự quan trọng mới được gọi vào nhà lúc nửa đêm, nếu không được coi trọng thì ban ngày làm việc ở cơ quan chưa đủ hay sao?
Hạ lão thái không phục.
Mọi người đều là từ nông thôn lên mà Tiểu Vũ lại nói vậy, chẳng phải là đang nói bà ta chưa thấy qua sự đời hay sao.
Tiểu Vũ thì đã thấy sự đời gì chứ, muốn có chút gia thế thì đã chẳng theo con trai bà không danh không phận như vậy!
Hạ Đại Quân đương nhiên thích nghe lời của Tiểu Vũ.
Anh vẫn muốn trở lại làm việc bên cạnh đại thiếu gia, được người ta tôn kính, anh cũng hiểu mình cần phải làm gì. Chứ không phải như hiện tại, ở trong một công ty tẻ nhạt, mỗi ngày đều nhàn rỗi, đến lúc nhận lương thì lương của anh lại còn nhiều hơn những người khác, điều đó làm cho Hạ Đại Quân áp lực vô cùng lớn —- những người khác không nói lời nào ra, nhưng ánh mắt nghi ngờ cùng không phục kia, cũng khiến Hạ Đại Quân không thể nào chịu được!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận