Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 1197: Không thể mất công mất việc một hồi (length: 8220)

Phàn Vũ nằm trong phòng, nghiêng người mặt hướng vách tường cũ nát ngủ, Hạ Đại Quân tay chân nhẹ nhàng không dám đánh thức nàng.
Phụ nữ mang thai nên nhường nhịn vài phần, Hạ Đại Quân trước kia rất tự tin, cho rằng mình có thể chăm sóc tốt mọi người.
A Hoa hất hắn ngã xuống đất, hỏi hắn có tư cách gì ở lại bên cạnh Đỗ Triệu Huy thì Hạ Đại Quân không nói được lời nào để phản bác!
Hắn lại đi tìm việc làm thì khắp nơi trắc trở, liền thật sự triệt để tỉnh ngộ.
Không có Đỗ Triệu Huy dẫn dắt, hắn chẳng là gì cả!
Có khác gì mấy người nông dân từ tỉnh khác đến Bằng thành làm thuê?
Nếu không học được lái xe, Hạ Đại Quân ngay cả công việc lái xe tải cũng không tìm được.
Trước kia còn có thể khuân vác hàng ở bến tàu không sợ đói, nhưng bị thương lưng rồi, mấy việc thuần thể lực này không làm được, lại chẳng có kỹ năng nào khác, Hạ Đại Quân so với những người làm thuê khác cũng chỉ có mỗi ưu thế biết lái xe!
Không phải hắn không muốn chăm sóc tốt cho cả nhà.
Hiện tại kiếm tiền không nuôi nổi cả nhà, gặp may chỉ có một lần này thôi, biết đi đâu tìm một ông chủ người Hồng Kông cho hắn cơ hội lần nữa?
Mặc kệ là Phàn Vũ đang mang thai mà bị đói hay mẹ ruột đã từng trúng gió cũng đều không thể, chỉ còn cách để cho nhà Hạ Hồng Binh tay chân lành lặn dọn đi, vừa đi năm người, gánh nặng trên vai Hạ Đại Quân có thể giảm bớt một nửa!
Đây cũng là việc Phàn Vũ đã thương lượng kỹ với Hạ Đại Quân từ trước, lúc đó Hạ Đại Quân im lặng không nói gì, Phàn Vũ coi như hắn đồng ý.
Chờ Phàn Vũ thật sự ra mặt làm người ác, tâm tình Hạ Đại Quân vẫn rất nặng nề.
Lúc này nghe thấy tiếng nức nở trên giường, Hạ Đại Quân cũng hoảng sợ, hóa ra Phàn Vũ chưa ngủ, trở mình sang hướng này, Phàn Vũ đang khóc.
"Tiểu Vũ, có phải em không khỏe không?"
Hạ Đại Quân luống cuống tay chân, Phàn Vũ rơi nước mắt, càng nghĩ càng khó chịu.
Nàng thật là xui xẻo, theo Phàn Trấn Xuyên thì Phàn Trấn Xuyên mất chức ngồi tù.
Theo Hạ Đại Quân thì cái tên ngốc này lại làm mất việc lương cao.
Sao số mạng nàng lại không tốt thế này, lại nhìn Lưu Dũng bà nương kia, người thì đã không được ưa nhìn lại đứng cạnh Lưu Dũng gầy trơ xương càng lộ ra cao lớn thô kệch, nhưng người ta vẫn cứ đeo vàng bạc đầy người.
"Đại Quân, anh xem có rất nhiều người ở Bằng Thành làm ăn buôn bán, hay là anh cũng đi buôn bán gì đó đi?"
Làm tài xế thì không thể giàu được, một tháng kiếm được hai ba trăm đồng, đến năm tháng nào mới có thể mua được nhà?
Bây giờ Phàn Vũ cũng không dám nhắc lại chuyện báo thù Hạ Hiểu Lan, nhưng nàng không thể sống kém hơn Lưu Dũng bà nương kia, người ta quần áo đẹp đẽ, đeo vàng đeo bạc, Phàn Vũ cũng muốn có cuộc sống như vậy.
Đúng rồi, chỉ có làm ăn mới có thể phát tài!
Lưu Thiên Toàn, Đỗ Triệu Huy... kể cả Lưu Dũng, những người đàn ông có tiền đó, không phải tất cả đều làm buôn bán sao.
Phàn Vũ rưng rưng nước mắt nhìn hắn, Hạ Đại Quân cảm thấy áp lực rất lớn, không dám nhìn thẳng vào mắt Phàn Vũ.
Hắn có thể làm buôn bán gì?
Hắn chưa từng nghĩ đến việc làm ăn buôn bán.
Cái chuyện làm ăn vặt trước kia của nhà anh trai cũng bị Hạ Hiểu Lan phá đổ, Tử Dục nói là lỗ mất nhiều tiền, muốn mở lại quán ăn nhỏ ở kinh thành thì cầm một vạn tệ của hắn cũng không đủ, sau đó thì quán ăn còn chưa kịp mở lại đã gặp chuyện... Hạ Đại Quân rùng mình.
Kha Nhất Hùng đã nói hắn làm vậy là vì Hạ Hiểu Lan.
Còn bảo hắn có thể đi Kim Sa Trì tìm người.
Hạ Đại Quân lén lút đã đi qua đó mấy lần rồi, nơi đó vốn là nơi hắn và Tiểu Vũ muốn mua nhà, nhưng cũng lại liên quan đến Hạ Hiểu Lan.
Cái con nghiệt nữ đó không muốn hắn sống tốt, việc kiếm được nhiều tiền cũng không để cho hắn làm, đừng nói là Hạ Đại Quân không biết làm buôn bán, cho dù có làm thật thì cũng vẫn bị nghiệt nữ đó làm cho sụp đổ thôi, toàn đổ tiền vào đó mà không thu được gì!
Cuộc sống cuối cùng cũng dạy Hạ Đại Quân cách làm người lần nữa nhưng hắn vẫn không có can đảm để làm rõ Hạ Hiểu Lan và Kim Sa Trì rốt cuộc có quan hệ gì.
Tiền bạc là dũng khí của đàn ông, không kiếm được tiền Hạ Đại Quân hoàn toàn sợ hãi!
Nhìn thấy ánh mắt tránh né của Hạ Đại Quân, Phàn Vũ tức giận nghiến răng nghiến lợi —— nàng sao lại chọn phải cái tên phế vật như thế này, nếu không phải đứa bé trong bụng đã lớn thì nàng hận không thể đạp cho Hạ Đại Quân một cú!
Để Hạ Hiểu Lan được làm mẹ kế thoải mái sao?
Nằm mơ thì có vẻ sướng hơn đấy.
Hạ Hiểu Lan ngay cả cha ruột còn không nhận thì làm sao bị mẹ kế chọc tức?
Phàn Vũ tức đến đau cả ruột gan.
Rốt cuộc thì nàng gả cho Hạ Đại Quân để mưu đồ cái gì chứ, không được, nàng không thoải mái, mấy người họ Hạ đừng hòng được sống yên ổn. Phàn Vũ ôm bụng rên rỉ, nói đói bụng muốn ăn cháo, Vương Kim Quế đã muốn bị đuổi đi thì chắc chắn sẽ không nấu cơm, Hạ Đại Quân nấu đồ ăn dán Phàn Vũ cũng không ăn nổi.
Cuối cùng phải để Hạ lão thái nấu, Phàn Vũ còn nói cháo mặn quá rồi hắt hết cả cháo đi.
Nháo nhào làm hai mẹ con nhà Hạ thức trắng một đêm.
Sau một đêm ồn ào đến rạng sáng thì Phàn Vũ lại ngủ được còn Hạ Đại Quân lại phải đi làm. Hạ lão thái đau lưng nhức mỏi mắng Vương Kim Quế, Vương Kim Quế bịt bông vào lỗ tai coi như không nghe thấy.
Chịu khó ư?
Ở trong nhà này, người chịu khó là không sống nổi.
Lưu Phân không phải là người chịu khó nhất đó sao, cuối cùng thì cũng bị cưỡng chế di dời đi rồi đấy.
Từ khi đến Bằng thành, Vương Kim Quế cảm thấy mình cũng rất chịu khó rồi, giặt quần áo nấu cơm cho cả nhà, nhưng bây giờ vẫn muốn bị người khác đuổi ra.
Lời bà bà Hạ lão thái nói thì bà cũng không nghe, Hạ lão thái trong nhà này giờ nói cũng vô dụng rồi!
Vương Kim Quế hướng về phía phòng Phàn Vũ mà nhổ nước bọt:
"Phì, tưởng là cái thứ gì, cũng chỉ là bà nông dân, còn đòi so với ai cao quý hả!"
Ai, nhị tẩu tốt của cô ta, cháu gái Hiểu Lan tốt của cô ta mà quay về thì tốt rồi, Vương Kim Quế thề thốt, nhất định sẽ bái hai người họ lên tận trời xanh.
Đương nhiên, nếu như họ chịu lôi cả chồng cô ta là Hạ Hồng Binh ra theo thì lại càng tốt hơn.
...
Hạ Hiểu Lan cũng thường xuyên bị người "nhớ thương".
Nhà họ Hạ càng sống tệ thì chẳng phải là đúng sao, bây giờ cô đã lâu lắm rồi không còn nhớ đến cái lũ sâu mọt kia nữa.
Nhưng mà Hạ Hiểu Lan lúc này thật sự không ở quá xa người nhà họ Hạ.
Cuối tuần này cô đã đến Dương Thành.
Luna thổi bùng một ngọn lửa lớn rồi thì lũ người muốn tham gia liên minh cũng chỉ biết hò hét ở công sở của Luna lâu như vậy cũng không phải là cách, lại đem người ta ngâm dấm cũng không thích hợp.
Trần Tích Lương ở kinh thành nhận quá nhiều phỏng vấn rồi.
Tiền quảng cáo cũng đã dùng, phỏng vấn để tạo dựng thanh thế cũng nên đến Dương Thành nghiệm thu thành quả thôi. Nếu như không trở lại, mấy người đó chắc sẽ kéo nhau giết tới kinh thành mất.
Trần Tích Lương vừa mới xuất hiện, đã bị một đám người vây lấy.
"8 vạn thì 8 vạn, tiền tôi đã chuẩn bị đủ cả rồi!"
"Tôi đến trước, tôi thuê cửa hàng ở chợ đầu mối xong rồi, cho tôi tham gia liên minh trước!"
"Ông chủ Trần, anh xem..."
Người đều chen nhau chạy vào văn phòng, Hạ Hiểu Lan bớt được một khoản mệt nhọc.
Lưu Dũng cũng đã tới Dương Thành, còn mang theo Cung Dương.
Nếu như những người này đều muốn gia nhập liên minh Luna thì có nghĩa là Viễn Huy cũng sẽ có một mối làm ăn lớn, dù sao việc trang trí nội thất cho Luna vẫn luôn do Viễn Huy làm từ trước đến giờ mà.
Các cửa hàng tham gia liên minh lại có thể không mời Viễn Huy làm trang trí nội thất, nhưng bọn họ đang gấp rút khai trương, mà các công ty trang trí khác làm theo bản vẽ có thể không đạt được hiệu quả như của Viễn Huy.
Đa số mọi người đều muốn mời người quen làm việc, vừa nhanh vừa hiệu quả, giúp cho họ có thể tranh thủ khai trương trong thời gian ngắn nhất.
"Cậu, phòng mẫu của Kim Sa Trì bên chỗ cậu làm xong chưa?"
Lưu Dũng cười ha ha gật đầu, "Gần xong hết rồi, chỉ chờ cháu qua nghiệm thu thôi. Mà phòng ở Kim Sa Trì, cháu có tính bắt đầu bán chưa?"
Hạ Hiểu Lan chỉ tay vào văn phòng đang ồn ào, "Cứ xem tình hình bên Luna thế nào đã, lần này có thể thu được bao nhiêu tiền phí liên minh, ta và Trần Tích Lương đã bận bịu lâu như vậy, không thể trắng tay ra về được."
Một cửa hàng là 8 vạn, Lưu Dũng lẳng lặng tính nhẩm số người đang nháo loạn trong văn phòng, hắn cảm thấy lần này có thể thu được không ít tiền đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận