Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 140: Cuối kỳ thi thành tích (29 tháng 7 phiếu thêm canh) (length: 8969)

Đinh Ái Trân xong rồi.
Nàng, nam nhân Chu Thành Xuân có chịu liên lụy hay không thì chưa nói, phỏng chừng cũng không có gan, lại càng không có tinh lực mà tính toán với Hạ Hiểu Lan.
Chuyện này Hạ Hiểu Lan đã đổ thêm dầu vào lửa, càng mấu chốt là Trịnh Trung Phúc, bị Đinh Ái Trân bắt nạt đến tận đáy cốc, người thật thà tuyệt địa phản công, ở trước chính phủ giơ biểu ngữ chính là ôm quyết tâm không thành công thì thành nhân. Làm không xong Đinh Ái Trân cùng xưởng trưởng, Trịnh Trung Phúc khẳng định không có quả ngọt mà ăn.
Chỉ có thể nói vận khí của Hạ Hiểu Lan không tệ, vận khí của Trịnh Trung Phúc cũng không tệ, hai chuyện vừa vặn đụng tới nhau, một cộng một hiệu quả còn lớn hơn nhiều so với hai!
Đối với Hạ Hiểu Lan mà nói, việc ra sức đánh chó rơi xuống nước không còn là việc nàng phải làm nữa, nàng nhận được phiếu điểm thi cuối kỳ của mình. So với thành tích nhập học ba tháng trước, sự tiến bộ của nàng khiến người ta thấy rõ như ban ngày.
Ngữ văn 79 điểm, toán học 102 điểm, tiếng Anh 100 điểm, chính trị 53 điểm, vật lý 66 điểm, hóa học 80 điểm, sinh vật 34 điểm.
Tổng điểm 514 điểm.
Toàn bộ trường học chỉ có ba người tổng điểm từ 510 điểm trở lên, Hạ Hiểu Lan đứng thứ hai toàn khối. Người thứ nhất được 526 điểm, thứ ba được 508 điểm.
Trong lớp ba, nàng chính là người thi tốt nhất!
Khi nhập học chỉ thi được 446 điểm, cuối kỳ đã được 514 điểm.
Tổng thành tích đã tăng gần 70 điểm, loại tốc độ tăng trưởng kinh khủng này khiến các thầy cô lớp ba đều cao hứng.
Còn có 6 tháng nữa là thi đại học, nửa năm thời gian, Hạ Hiểu Lan có thể thi được 550 điểm trở lên không? Vậy thì không chỉ là đỗ vào một trường đại học bình thường nữa, mà là có thể đánh vào những trường có tiếng trong toàn quốc!
Hiện tại người đứng đầu khối cố nhiên cảm thấy vị trí không ổn định, ai mà trải nghiệm được cảm thụ của hắn, nếu không muốn bị Hạ Hiểu Lan vượt qua, vậy thì hãy ra sức dùi mài, liều mạng mà học đi.
Thầy giáo dạy Ngữ văn Tề lão sư vẫn còn không hài lòng lắm:
"Thành tích ngữ văn của em vẫn có không gian để tăng lên, hãy đọc thuộc lòng nhiều hơn, làm nhiều bài đọc hiểu, lại tăng lên 10 điểm cũng không thành vấn đề!"
Ngữ văn tăng 10 điểm, chính trị tăng 10 điểm, vậy là 20 điểm rồi đó.
Tề lão sư tha thiết kỳ vọng là vì tốt cho Hạ Hiểu Lan; Hạ Hiểu Lan nghĩ đến tờ đề thi toán đại học năm 84 mà mình đã từng làm qua, nếu như nó thật sự là đề thi, nàng có lẽ cũng có thể tăng thêm 10 điểm toán cũng nên.
Tổng điểm môn toán là 120, nàng thi được 102 điểm, đã là thành tích đơn môn cao nhất toàn trường.
Thầy dạy toán tuổi không lớn, khi nhìn Hạ Hiểu Lan ánh mắt thực sự lại vô cùng hiền từ.
Hắn chỉ dạy qua cho Hạ Hiểu Lan vài bài, hiện tại mở miệng ngậm miệng đều là 'Hạ Hiểu Lan học trò thế này thế nọ', khiến người khác nghe mà rụng răng.
Tôn hiệu trưởng cũng xem thành tích thi cuối kỳ, ông cảm thán với vợ mình: "Con bé Hạ gia đúng là rất biết đọc sách, tôi thấy thành tích thi tốt nghiệp cấp ba của Hạ Hiểu Lan có khi còn tốt hơn cả cô cháu gái Hạ Tử Dục. Gia đình nông thôn mà có thể một hơi đỗ hai sinh viên đại học, đúng là không thể xem thường!"
Có hai sinh viên làm gương, những đứa em khác trong nhà có thể sẽ càng thêm nghiêm túc với việc học.
Nếu lại có một hai người nữa thi đậu đại học, bất kể là chính quy hay là trung cấp, đều có thể vững chắc định cư và bám rễ ở trong thành phố. Từ hộ khẩu nông dân biến thành người hưởng lương nhà nước, liên quan đến cả gia đình cũng trải qua những ngày khác biệt, tri thức thay đổi vận mệnh, từ xưa đến nay, đọc sách vẫn là một trong những thủ đoạn quan trọng nhất để thay đổi cuộc đời!
Vợ Tôn hiệu trưởng chỉ cười không nói.
Việc Hạ Hiểu Lan thi đỗ, phần lớn cũng không liên quan gì đến nhà họ Hạ, không phải đều nói bố mẹ ly hôn, Hạ Hiểu Lan theo mẹ chuyển ra ngoài sao?
Chuyện lần trước vợ hiệu trưởng cũng đã dần nhận ra hương vị khác, người nhà họ Hạ đâu phải đang lo lắng việc Hạ Hiểu Lan ở trường học thế nào, rõ ràng là muốn gây khó dễ cho Hạ Hiểu Lan. Chuyện người một nhà đấu đá nhau như thế nào, vợ hiệu trưởng cũng không quản việc bao đồng thay Hạ Hiểu Lan ra mặt. May mà người nhà họ Hạ không dám xem bà và ông Tôn như là kẻ mua bán, hoàn hồn xong bà liền thấy ghê tởm vô cùng.
Tôn hiệu trưởng rất thích Hạ Tử Dục, vợ ông không đến mức nói xấu gia trưởng Hạ Tử Dục trước mặt ông, nhưng cũng không bao giờ đi quán ăn vặt Trương Ký nữa.
"Tôn Điềm hôm nay muốn đến, ông phải đi họp ở cục giáo dục, tôi sẽ mang Tôn Điềm đi ăn cơm ở bên ngoài."
Tôn Điềm chính là cháu gái của Tôn hiệu trưởng.
Ban đầu giấu được rất kín, Tôn Điềm không lẽ nào không đến nhà chú mình, nhà Tôn hiệu trưởng lại ở trong khu ký túc xá của giáo viên, Tôn Điềm đến cửa hai lần, nhân viên cán bộ trường Nhất Trung đã dò hỏi rõ mối quan hệ của cô với Tôn hiệu trưởng. Thì ra cô Tiểu Tôn mới đến làm giáo viên là cháu gái của Tôn hiệu trưởng, đồng nghiệp mai mối cho Tôn Điềm đột nhiên nhiều lên; trước đó thầy Triệu lại càng cả ngày theo đuôi lấy lòng Tôn Điềm.
"Cô xem thầy Triệu thế nào? Ngay cả tôi còn nghe nói hắn theo đuổi cô rất nhiệt tình đó."
Mặt tròn của Tôn Điềm ửng hồng, "Thẩm, sao ngài cũng như vậy?"
Thầy Triệu rất nhiệt tình với nàng, Tôn Điềm lại luôn cảm thấy có chỗ nào đó là lạ.
Tôn phu nhân không nấu cơm ở nhà, mang Tôn Điềm ra ngoài ăn cơm, Tôn Điềm không muốn thím phải tiêu tiền, Tôn phu nhân liền chỉ vào tiệm đồ ăn nhanh của Hoàng tẩu nói:
"Đi, chúng ta đến nhà này thử xem đồ ăn mới."
Thì sao mà tranh giành mối làm ăn của quán ăn vặt Trương Ký, bà đâu có nợ Trương Ký cái gì, chẳng lẽ lại không thể đến nhà khác ăn sao?
"Cơm chan ở nhà đó ngon lắm, tôi thích ăn củ cải nấu với thịt dê."
Các học sinh đều đến quán đồ ăn nhanh của Hoàng tẩu ăn, các sư phụ của trường cũng tự nhiên mà bị ảnh hưởng. Tiền lương của Tôn Điềm chỉ có mình nàng tiêu, thỉnh thoảng nàng cũng sẽ ra các tiệm cơm ở ngoài đánh một bữa ngon, mấy hào tiền cho món cơm chan, mỗi ngày Tôn Điềm đều có thể tới ăn được.
Tiệm của Hoàng tẩu rất nhộn nhịp, hôm nay lấy phiếu điểm, các thầy cô phát phiếu điểm còn muốn phát bài tập cho kỳ nghỉ đông, lại còn tổ chức học sinh tổng vệ sinh, cứ đi đi lại lại đến giữa trưa, tiệm đồ ăn nhanh lúc này kín chỗ, mặt tiền cửa hàng nhỏ bé, cơ bản là bị học sinh lớp 3 nhận hết thầu.
"Thầy Tôn?"
Hạ Hiểu Lan cũng ở đó, thấy cô Tiểu Tôn đến dùng cơm, nhanh chóng nhường chỗ cho cô.
"Bạn học Hạ Hiểu Lan, không cần không cần!"
Tôn Điềm cũng chỉ mới hơn hai mươi, mặt tròn đáng yêu, nhìn giống như những học sinh này. Nàng tuy không dạy lớp 12, nhưng cũng thay Tề lão sư dạy qua mấy tiết, học sinh lớp 3 đều rất thích cô Tiểu Tôn.
Tôn Điềm cùng vợ hiệu trưởng cùng đi, Hạ Hiểu Lan không nhường ghế cũng sẽ có người khác, trong một lúc quán ăn nhanh lại càng thêm náo nhiệt.
Hoàng tẩu chuyển ra hai cái ghế, thu xếp chỗ ngồi cho Tôn Điềm và Tôn phu nhân, lại nhanh tay nhanh chân đi chuẩn bị nấu mì. Việc buôn bán trong tiệm tốt, Hoàng tẩu cũng gọi người nhà ra giúp đỡ, chỉ không hiểu Nhất Trung nghỉ đông thì công việc làm ăn của mình sẽ bị ảnh hưởng bao nhiêu.
Hoàng tẩu cũng không quá lo lắng, học sinh lớp 10 và 11 thì không nói làm gì. Lớp 12 nghỉ đông trên thực tế chỉ là giả, đến mồng ba tết là trở lại trường, bọn họ nào dám thực sự buông thả mà chơi một tháng.
Tôn phu nhân ngồi xuống, đây là lần đầu tiên bà nhìn thấy Hạ Hiểu Lan ở ngoài đời.
Thật là một cô bé xinh đẹp, nếu thi đậu vào một trường đại học tốt, đó mới gọi là tiền đồ vô lượng.
Người nhà họ Hạ đúng là có vấn đề về đầu óc, một đứa con gái ưu tú như vậy không ra sức vun vào, lại còn muốn đẩy ra bên ngoài, Tôn phu nhân không hiểu ý nghĩ của người nhà họ Hạ, bà thấy Hạ Hiểu Lan ăn nói lễ độ, tuy dáng vẻ xinh đẹp nhưng lại không hề lỗ mãng. Nhìn vừa mắt lại vừa khiến người khác thích.
Cũng may mà không có nghe mấy lời quỷ quái của Trương Thúy, mà lại khai trừ mất một học sinh giỏi, đó chẳng phải là hủy hoại tiền đồ của Hạ Hiểu Lan sao?
Cơm chan vẫn chưa dọn lên, Tôn Điềm cũng cùng các học sinh lớp ba chào hỏi.
Hôm nay không chỉ có các bạn học nữ, mà vài nam sinh cũng đến, bao gồm Trần Khánh. Trần Khánh thi cuối kỳ cũng không tệ, tiếng Anh được 51 điểm, khiến cho tổng điểm thi cuối kỳ của hắn đạt đến 460, thầy Uông thúc giục hắn phải cố gắng hơn, năm nay thi đại học có cơ hội rất lớn được trúng tuyển vào trường đại học chính quy.
Có thể đỗ đại học chính quy là Trần Khánh đã hài lòng rồi.
Bất quá thành tích vốn dĩ của hắn cũng không tính là kém, học lại là muốn thi được tốt hơn nữa.
Có thể vào đại học chính quy, ai mà muốn vào trường trung cấp chứ?
Tôn Điềm từng dạy thay vài tiết cho lớp 3, nên cũng rất quan tâm đến kết quả thi của lớp, kết quả của mấy người trong kỳ thi cô đều nhớ cả, lúc này nói đến, tự nhiên làm các bạn học sinh bật cười.
"Thầy Tôn, người lợi hại nhất lớp chúng ta đang ngồi ngay bên cạnh thầy đấy, thầy phải khen Hiểu Lan mới đúng!"
Tôn Điềm tán thành: "Đương nhiên rồi! Bạn học Hạ Hiểu Lan, em nhất định phải cố gắng học tập hơn nữa, cùng các bạn học cùng nhau tiến bộ, cô chúc các em năm sau đều có thể thi đậu đại học!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận