Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 1072: Hạ sư muội trì độn như vậy (length: 8194)

Thời điểm Viên Hàn ly hôn và thời gian bắt đầu qua lại với Chu Di không khớp nhau, nhà ai sẽ chấp nhận điều này?
Một cô gái có tay có chân, ngoại hình bình thường, cho dù không gả chồng mà ở nhà nuôi, cũng sẽ không gả cho Viên Hàn.
Con gái nhà họ Chu thì càng không lo chuyện cưới gả.
Chu Văn Bang tuy suy nghĩ rất thoáng, việc tìm một thằng con rể ăn bám cũng không có vấn đề gì, ít nhất cũng phải được mọi người thích, dẫn ra ngoài không làm mất mặt nhà họ Chu!
Hạ Hiểu Lan cũng chỉ nói đùa với Chu Thành thôi, không có chuyện gì sao cô ấy lại phải tự đem mình vào vị trí của Viên Hàn, đó là vì cuộc sống quá thoải mái nên muốn cãi nhau đấy à.
Cô và Viên Hàn khác nhau lớn nhất ở chỗ, Viên Hàn muốn dựa vào nhà họ Chu.
Hạ Hiểu Lan lại chỉ tin tưởng vào bản thân.
Trong kinh doanh, cô không dựa vào nhà họ Chu, nếu chia tay với Chu Thành, cô nói đi là đi, tuyệt đối không lưu luyến quyền thế nhà họ Chu.
"Khi nào thì ngươi về học viện?"
"Đưa Chu Di về nhà giam lại, buổi chiều ta liền đi. Chuyện của Chu Di ngươi đừng để ý đến làm gì, sau này rồi người ta mẹ con lại hòa hảo thôi, ngươi có làm nhiều cũng chẳng được gì; ngươi cứ lo chuyện của mình đi."
Chu Thành cẩn thận dặn dò cô, còn bảo cô chú ý an toàn.
Không nên tự ý đến chỗ vắng người, buổi tối phải về nhà, nếu rời khỏi kinh thành thì nhất định phải có Cát Kiếm đi cùng, cho dù chậm trễ chút ít chuyện làm ăn cũng không sao.
"Khương Võ vẫn chưa về Kim Lăng, từ khi chúng ta gặp nhau ở đập nước đến giờ, người này không rõ tung tích."
Vẻ mặt Chu Thành thêm vài phần ngưng trọng, Hạ Hiểu Lan xoa xoa đôi mày đang nhíu chặt của anh: "Đừng nhíu mày, nhíu mày trông sẽ già đấy. Khả năng Khương Võ nhằm vào ta không lớn, hắn có lẽ đã xem Phan Tam ca như tử địch rồi, bất kể làm gì cũng đều hướng vào Phan Tam ca, ngươi phải bảo Phan Tam ca cẩn thận đề phòng mới được."
Tự dưng lại đánh Khương Nghiên đến nửa sống nửa chết làm gì?
Còn cố ý để Chu Thành nhìn thấy.
Kẻ điên làm việc đâu có giống người thường?
Hay hoặc là, việc Khương Võ bỗng nhiên xuất hiện là để Khương Nghiên lấy được sự tin tưởng của Chu Thành?
Những nghi vấn này, vẫn luôn ở trong lòng Hạ Hiểu Lan.
Bất quá Chu Thành cũng đâu phải là kẻ ngốc, Hạ Hiểu Lan nghĩ được thì Chu Thành đương nhiên cũng nghĩ ra. Mấy ngày nay Chu Thành ở kinh thành, không chỉ để giải quyết chút chuyện phiền lòng của Chu Di, chắc là cũng cùng Chu Quốc Bân giải quyết chuyện của Khương Võ.
Phương diện giao đấu này, đúng là Hạ Hiểu Lan không thể nhúng tay vào được.
Chuyện làm ăn thì cô còn có thể nghĩ kế, còn thù hận giữa Khương Võ và Phan Bảo Hoa, phía sau có lẽ không chỉ là cuộc đối đầu giữa nhà họ Chu và nhà họ Khương, việc Phan Bảo Hoa thần bí hoạt động ở khu vực duyên hải có nội tình gì, còn cả vị thủ trưởng trước kia muốn bảo vệ Phan Bảo Hoa... Những chuyện cơ mật này, đâu đến lượt Hạ Hiểu Lan đi quản.
Cô có thể quản tốt những việc của bản thân là được.
Khi Chu Thành đặc biệt bận rộn, cô có thể san sẻ bớt cho Chu Thành.
Hạ Hiểu Lan thở dài, "Ngươi yên tâm về học viện đi, bên Chu Di ta sẽ giúp ngươi để ý xem có tiến triển gì sẽ báo cho ngươi ngay."
Chu Thành cũng không muốn không khí quá nặng nề, cố ý cười hỏi:
"Bên Chu Di có Đại bá mẫu trông chừng rồi, cho dù Đại bá mẫu nằm cứng đờ ở bệnh viện một năm, cũng không đời nào đồng ý chuyện của Chu Di với Viên Hàn, không cần ngươi phải bận tâm đến chuyện này, Bằng Thành bên kia có phải đã khởi công rồi không, việc của ngươi mà còn lo không xuể kia kìa. Hiểu Lan, ngươi không biết ta tự hào về ngươi đến nhường nào đâu, tự hào vì sự thông minh của ngươi, cũng tự hào về tầm nhìn của ngươi. Ta đã nói chuyện với cậu, cậu ta rất hứng thú với chuyện của ngươi, lúc nào đó ngươi cứ nói chuyện trực tiếp với cậu ấy đi, hai người tự khai thông sẽ tốt hơn so với việc ta truyền lời qua lại."
Vợ anh muốn làm toàn là chính sự, không phải Chu Thành xem thường cô em họ, nhưng mà bảo Hiểu Lan đi quản chuyện Chu Di cặp kè với ai thì thật sự là lãng phí thời gian của Hiểu Lan.
Chu Thành thà để Hiểu Lan làm những việc ý nghĩa hơn.
Kiếm tiền chỉ là một con đường, anh và Hiểu Lan cũng không thiếu ăn mặc, nhưng trong quá trình kiếm tiền, Hiểu Lan sẽ cảm thấy vui vẻ, đó mới là điều Chu Thành thích nhất.
Mỗi người đều có việc mình thích, làm quân nhân là bảo vệ đất nước, chẳng lẽ làm kinh doanh lại là sâu mọt xã hội?
Đất nước làm cải cách mở cửa, muốn cả dân tộc đều có đời sống kinh tế tốt hơn; Chu Thành rất tự hào, vợ anh là người đi tiên phong hưởng ứng chính sách của quốc gia!
Hạ Hiểu Lan cũng cảm thấy việc nói chuyện làm ăn với Cố Chính Thanh có ý nghĩa hơn.
Chu Di có cha có mẹ, còn có Đại bá Chu Văn Bang ở đó gánh, bà thím Tưởng Hồng kia có đáng tin cậy đâu.
Chu Thành nắm tay cô, "Cũng sắp đến trưa rồi, đi, đi ăn cơm với anh đi."
Có người đang theo dõi anh cũng không sao, họ sẽ cho rằng anh trở lại kinh thành chỉ là để giải quyết chuyện yêu đương trong nhà, như vậy đối phương sẽ thả lỏng cảnh giác một chút. Về những việc chính sự thì Chu Thành đều đã âm thầm làm xong cả rồi, cũng nên chuyên tâm hẹn hò thôi.
Hạ Hiểu Lan xem giờ: "Buổi chiều ta còn có lớp, giờ phải chạy về trường, ngươi chỉ có một lựa chọn thôi, đó là đi ăn cơm cùng ta ở nhà ăn Hoa Thanh."
Khóe miệng Chu Thành nhếch lên.
Ăn cơm thì ở đâu cũng ăn được, vợ anh cứ phải kéo anh đến nhà ăn, đây là muốn cho anh ra mắt đây mà.
Bảo là Hiểu Lan không hiểu chuyện sao?
Chu Thành mà đi tìm người ta, nói mình là 'anh trai' Hiểu Lan chắc đã chờ ngày này lâu lắm rồi, muốn đường đường chính chính dẫn anh đi trường học cho thiên hạ trầm trồ.
"Những tên sư đệ sư ca hâm mộ vợ anh kia, chắc chắn là sẽ khóc thét cho xem."
Hạ Hiểu Lan nghĩ nghĩ, có lẽ vì cô quá bận nên thật sự không để ý có sư đệ sư ca nào mon men đến trước mặt cô sao?
Như vậy tốt nhất là không làm chậm trễ cô làm chính sự.
Mị lực của phụ nữ sao có thể dùng số người theo đuổi mà đánh giá?
Gái thẳng thép cho rằng mấy cái đó không quan trọng, cô có Chu Thành là được rồi, yêu đương với một người thôi đã chẳng dễ dàng gì rồi, lại phải đi xử lý một đống những kẻ theo đuổi nhàm chán... ha ha, có thời gian đó, cô thà nghĩ xem làm sao để kiếm được nhiều tiền hơn!
Trong đại học Hoa Thanh, một đám các sư huynh ngưỡng mộ Hạ sư muội nhưng không dám tiến lên, bọn họ đều biết suy nghĩ của Hạ sư muội, thật muốn đồng loạt khóc ngất ở nhà vệ sinh—Hạ sư muội trước giờ không phát hiện, mỗi khi cô đến nhà ăn ăn cơm, dù có chen lấn đến đâu, cũng luôn có người nhường chỗ cho cô. Người khác thì ngồi xổm dưới đất mà ăn, Hạ sư muội mang cặp lồng thì cuối cùng sẽ khó hiểu có thêm ra một chỗ trống.
Hạ sư muội cũng chưa bao giờ phát hiện, mỗi lần cô đến thư viện thì, để tranh giành vị trí gần cô nhất, các sư huynh ngấm ngầm là phải trải qua quyết đấu đấy.
Các sư huynh bên hệ Kiến trúc có lợi thế hơn một chút, đây là hoa khôi của hệ Kiến trúc, đến lượt người bên hệ khác dòm ngó chắc?
Ha ha, các cậu ở gần Hạ sư muội như thế có ích gì, lỡ Hạ sư muội mở miệng hỏi các cậu kiến thức chuyên ngành kiến trúc thì các cậu có trả lời được không!
Tuy rằng đã sớm có tin đồn Hạ sư muội có người yêu rồi, nhưng vẫn chưa từng thấy mặt.
Giả hết thôi, chắc chắn là do Hạ sư muội muốn chuyên tâm vào học hành nên mới tung tin giả đó!
Cả năm nhất Hạ sư muội đều nhận học bổng, làm gì có chuyện bồ bịch gì ở đây chứ.
Nàng Hạ tổng chậm tiêu cứ cho rằng mình không ai theo đuổi, đâu biết mình là nguồn tài nguyên khan hiếm trong trường Hoa Thanh này, ai muốn xông lên theo đuổi cô, thì thật sự là phải trải qua muôn trùng thử thách từ các sư huynh đó.
Thay vì để người nào đó cuỗm được Hạ sư muội, chi bằng mọi người liên thủ ngăn địch, đem hết những kẻ có ý đồ dòm ngó Hạ sư muội đều bóp chết từ trong trứng.
Nói như vậy thì, Hạ sư muội vẫn thuộc về đại gia, cảm giác như mỗi người đều có cơ hội như nhau, nghĩ một chút thì cũng tự an ủi được mình.
—— Ơ, người kia lạ hoắc vậy, sao lại cười nói vui vẻ cùng Hạ sư muội trong nhà ăn thế kia?
Chu Thành cảm nhận được vô số ánh mắt như muốn đâm thủng cả người anh, từ bốn phương tám hướng trong nhà ăn chiếu đến, tựa hồ muốn đục khoét cả người anh thành cái lỗ thủng, còn vợ anh thì lại không hề hay biết, chưa bao giờ cảm thấy trong trường học có ai ngưỡng mộ nàng sao?..
Bạn cần đăng nhập để bình luận