Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 1186: Lưu huynh đệ, ngươi là ai thuỷ quân? (length: 8527)

Hạ Hiểu Lan đưa Vưu Lệ đến chỗ đón xe.
Cô ấy nói làm một tháng 200 tệ thật không gạt người, không đến mức vì chút đó mà lừa Vưu Lệ.
Vưu Lệ vóc người không thấp, dáng dấp cũng được, ngũ quan lại không xấu.
Trừ còn trẻ ra, dường như không có khuyết điểm nào.
Chưa đến 17 tuổi, tìm đối tượng thì hơi nhỏ, nhưng công việc lại không hề nhỏ. Mấy người đổi ca lên chức cũng chừng tuổi này, mấy năm trước đám thanh niên trí thức lên núi xuống nông thôn, chẳng phải có rất nhiều người hơn mười tuổi sao?
Mỗi nhà mỗi cảnh, Hạ Hiểu Lan lười hỏi nhiều chuyện của Vưu Lệ, chỉ là Lưu Phân sắp mở chi nhánh thứ tư, thứ năm, đang lúc thiếu người. Huấn luyện người khác làm nhân viên cửa hàng, thêm Vưu Lệ cũng không vướng bận, dù sao Vưu Lệ nhìn khá ngoan ngoãn, bán quần áo còn rất phù hợp.
Dương Vĩnh Hồng muốn đi làm thêm ở cửa hàng quần áo, Hạ Hiểu Lan còn ngăn cản, cho rằng Dương Vĩnh Hồng đi làm như thế là lãng phí kiến thức đã học.
Vưu Lệ muốn đi, Hạ Hiểu Lan lại không lo lắng chuyện này.
Không kỹ thuật, không bằng cấp, chỉ còn lại nét thanh xuân bừng bừng, Vưu Lệ chỉ có thể kiếm chén cơm tuổi trẻ này.
Có thể kiếm được một công việc ổn định đã tốt rồi, 200 tệ/tháng Hạ Hiểu Lan không hề nói quá, mấy nhân viên cửa hàng giỏi nhất còn có thể lấy được nhiều hơn thế. Hạ Hiểu Lan chỉ nói mức lương chờ đợi cho Vưu Lệ, có lấy được hay không còn phải xem năng lực làm việc của Vưu Lệ thế nào, phần lương này không xem xét thâm niên, lương nhân viên bình thường đều như nhau, ai làm tốt thì lấy nhiều, rất công bằng!
"Ta đây là làm người tốt việc tốt còn không màng báo đáp à?"
Hạ Hiểu Lan thậm chí không nói chuyện này với Thiệu Quang Vinh, bởi vì Thiệu Quang Vinh cũng đang giúp chạy vặt mà, trước khi Chu Thành đi dường như đã giao cho anh ta đi liên hệ phỏng vấn Trần Tích Lương.
Buổi tối, Hạ Hiểu Lan thấy được báo chiều Kinh Thành.
Người ký tên "Phóng viên Lưu Hiên" lại viết một hơi hai bài báo, một bài là « Trời trở lạnh, show thời trang đường phố Vương Phủ Tỉnh », một bài khác là « Diễn viên Trương Hiểu quyên tiền quảng cáo hơn vạn tệ? ». Hạ Hiểu Lan nhanh chóng đọc lướt qua bài đầu tiên.
Bài này lên trang không tệ, chỉ là Lưu Hiên viết hơi nhạt.
"Quý Nhã trả nhuận bút ít quá à?"
Hạ Hiểu Lan nghĩ mãi không thông, phóng viên báo chiều Lưu Hiên viết đưa tin lại khô khan thế. Hạ Hiểu Lan khó tin, báo phát hành nhiều như vậy mà trình độ của phóng viên lại đến mức này.
Ngược lại bài thứ hai nói về việc quyên tiền của Trương Hiểu viết diễn cảm lưu loát, vô cùng lay động lòng người.
"Chẳng lẽ Lưu Hiên này là fan của Trương Hiểu? Cái kính lọc này dày quá đi!"
Hạ Hiểu Lan tự nhiên không đoán được tâm lý thay đổi của phóng viên Lưu Hiên, nhưng đây là chuyện tốt cho Luna, Quý Nhã mà đọc báo này chắc sẽ bực bội lắm. Hạ Hiểu Lan còn tưởng rằng phóng viên sẽ gộp hai chuyện viết trong một bài, nhất là sau khi Quý Nhã chi tiền chạy quan hệ, thậm chí còn muốn bỏ qua chuyện Trương Hiểu và Trần Tích Lương nói, báo chiều quả thực là một bất ngờ lớn, không chỉ đăng bài riêng mà chất lượng bài viết còn rất tốt.
Hạ Hiểu Lan còn nghi ngờ Quý Nhã trả nhuận bút ít quá, trên phong thư có phải viết sai tên không!
Lưu Hiên còn viết chuyện Trần Tích Lương nói muốn quyên tiền, nhưng Trần Tích Lương không phải người của công chúng, nhỡ đâu chỉ là nói đùa thôi thì sao?
Lưu Hiên không nói quá sâu, nói việc Trần Tích Lương "Bán một bộ quần áo liền quyên một đồng" với thái độ nghi ngờ.
Rõ ràng Lưu Ký muốn làm rõ chuyện rồi mới đăng tin, Chu Thành bảo Trần Tích Lương trước đừng nhận phỏng vấn, sau khi Trần Tích Lương về nhà liền trốn đi không xuất hiện nữa.
Đúng như Hạ Hiểu Lan suy đoán.
Với báo chiều có lượng phát hành lớn ở Kinh Thành, Quý Nhã bên kia không thể không thấy!
Mất tiền mua trang, chất lượng bài viết lại không bằng một bài viết về Trương Hiểu, Quý Nhã tự nhiên tức giận:
"Lưu Ký của báo chiều này là làm sao vậy?"
Miệng thì đồng ý nhưng thực chất lại bị bên Hạ Hiểu Lan mua chuộc sao?
Uông Minh Minh cùng người đại diện Nhạc Phong cũng bất mãn.
Báo chí Hồng Kông là chữ phồn thể, báo chí đại lục lại là chữ giản thể, đọc thấy rất tra tấn người.
Khó khăn lắm mới xem xong nội dung hai bài, trong lòng Uông Minh Minh cũng không thoải mái.
"Đây là cố tình nhắm vào ta đây mà!"
Hai bài báo đặt cạnh nhau, người ta chẳng thể so sánh được sao?
Trương Hiểu cầm hơn vạn tiền cát-xê toàn bộ quyên đi, còn Luna Trần Tích Lương lại nói cái gì "Mời ngôi sao Hồng Kông hết 10 vạn cát-xê", Lưu Hiên ngược lại không nói gì về việc Ele gance nói xấu, lại cố ý nhấn mạnh Ele gance mời "Nữ ngôi sao Hồng Kông Uông Minh Minh đến hát và chụp ảnh quảng cáo" — hai bài báo đặt cùng nhau xem, chỉ cần không phải người ngốc, đều biết ngôi sao Hồng Kông nhận 10 vạn tiền cát-xê là Uông Minh Minh!
Bình thường thì Uông Minh Minh còn muốn cảm ơn Lưu Hiên đã giúp mình quảng bá giá trị bản thân.
Chỉ là lúc này lại không được rồi!
Uông Minh Minh nhìn Nhạc Phong, trông cậy người đại diện có thể đưa ra cách giải quyết.
Nhạc Phong cắn răng: "Cát-xê diễn viên đại lục thấp lắm, ta không tin Trương Hiểu lại bỏ ra một vạn tệ để mua đồng phục cho học sinh tiểu học!"
Một vạn tệ, dân lao động trí thức ở Tr·u·ng Hoàn cũng phải tích cóp mấy tháng, thu nhập bình quân của người đại lục thấp thế kia, Trương Hiểu đóng một bộ phim được 1000 tệ sao? Nhạc Phong không tin đối phương bỏ ra một khoản tiền lớn như vậy.
Nhạc Phong lại hiến kế với Quý Nhã: "Chúng ta có thể phái người đi phỏng vấn Trương Hiểu, xác nhận cô ta lừa đảo là xong."
Không đạp đối phương xuống, hình tượng của Uông Minh Minh sẽ bị ảnh hưởng.
Thấy Quý Nhã không có hứng thú, Nhạc Phong xoay chuyển ý nghĩ rất nhanh: "Việc Trương Hiểu quyên tiền là giả, tên họ Trần của Luna kia cũng là thương nhân lừa đảo thôi, ai chẳng muốn kiếm nhiều tiền, đâu dễ dàng bỏ tiền ra cho người khác!"
Những người giàu làm từ thiện ở Hồng Kông là loại người thế nào?
Người giàu chỉ quyên bao nhiêu tiền để có tiếng thơm, ngay cả người giàu nhất cũng không nói bán một tòa nhà sẽ quyên bao nhiêu tiền, ai có thể lường trước được chuyện sau này, một khi đã nói ra thì nếu thương hiệu không sụp đổ, tiền là phải tiếp tục quyên.
Quý Nhã ném tờ báo xuống bàn:
"Nhạc tiên sinh, ông không cần quan tâm chuyện nhỏ nhặt này, có lẽ ông chưa hiểu rõ về Hạ Hiểu Lan, cô ta sẽ không để lại nhược điểm cho chúng ta nắm đâu."
Quý Nhã khinh bỉ Hạ Hiểu Lan và Lưu Phân là hai mẹ con mặt dày vô liêm sỉ, chỉ chuyên dựa vào đàn ông để thăng tiến, chỉ mong leo lên cành cao.
Nhưng Hạ Hiểu Lan làm ăn quả thực có chút bản lĩnh.
Nhạc Phong muốn đi điều tra chuyện quyên tiền, Quý Nhã nghi ngờ đây là cái bẫy, cố tình để lộ cho cô ta nhảy vào.
Nếu quả thật dẫn phóng viên đi điều tra Trương Hiểu rồi cô ta thật sự quyên đồng phục học sinh thì chẳng phải là gián tiếp tuyên truyền cho Luna thêm một lần nữa sao? Quý Nhã sẽ không làm chuyện này.
Bây giờ việc cô ta phải làm là không được để báo chí nhắc đến Trương Hiểu và Luna nữa.
Nhất định phải để show thời trang của Ele gance chiếm thế thượng phong.
Phóng viên Lưu Hiên của báo chiều đã là sai lầm rồi, ngày mai các báo khác không được xảy ra chuyện tương tự!
Đúng rồi, xem ra Trương Hiểu chụp quảng cáo cho Luna từ sớm rồi?
Quý Nhã phát hiện vấn đề nghiêm trọng nhất hiện tại: Quảng cáo của Luna sẽ được chiếu ở đâu!
Chân Văn Tú giúp Quý Nhã nhiều như vậy, chỉ còn một con đường tiến đến chỗ tối mà thôi.
Buổi trình diễn thời trang tuy không hoàn hảo nhưng ít nhất cũng kết thúc tốt đẹp, trừ việc Trương Hiểu và Trần Tích Lương ầm ĩ ra, những khách quen đã đặt may đồ trước ở phòng làm việc của Quý Nhã vẫn xem rất hài lòng.
Bọn họ thích phong cách của Ele gance, nếu sản xuất hàng loạt thì giá quần áo chắc chắn sẽ giảm.
Chân Văn Tú cũng xem trọng chuyện này:
"Động tác của bọn họ không nhanh như thế đâu nhỉ? Lẽ nào mang quảng cáo đến đài trung ương để phát sóng sao! Ta nhờ người đi hỏi thăm cho cô."
Bạn cần đăng nhập để bình luận