Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 1040: Am hiểu hấp dẫn địch nhân hỏa lực (length: 8162)

Hạ Hiểu Lan suy nghĩ nhảy số nhanh hơn.
Thang Hoành Ân cũng bật cười:
"Được rồi, không nói những đề tài nặng nề không được yêu thích kia, vì sao ngươi lại cho rằng mẹ ngươi không có cách ứng phó? Hiểu Lan, con xem nhẹ mẹ con có một tấm lòng son, con làm việc phải tính toán được mất, mẹ con làm việc lại chỉ vì người khác suy nghĩ, chỉ bằng bản tâm, ngược lại đó mới là điều đáng quý. Không cần nghĩ phức tạp quá, tâm tính chân thật của bà sẽ không khiến ai ghét bỏ, ít nhất ta mang bà ấy đi gặp vị trưởng bối kia, lão tiên sinh vô cùng thích bà ấy!"
Hạ Hiểu Lan có một trái tim lung linh.
Thang Hoành Ân không hiểu tại sao Lưu Phân lại sinh ra một người con gái như vậy, nhưng Lưu Phân có những ưu điểm của riêng mình.
Người đơn giản thì sẽ dùng những phương pháp đơn giản để xử lý sự tình, toàn dựa vào bản tâm để làm việc cũng có chỗ tốt, không giống Hạ Hiểu Lan suy nghĩ quá nhiều, sống cũng không mệt mỏi như vậy!
Thang Hoành Ân nhìn nhận rất đẹp về cuộc sống tương lai của hắn và Lưu Phân, Hạ Hiểu Lan nghe xong nổi cả da gà.
Vu nãi nãi nói mẹ nàng không thể chống đỡ được mức độ theo đuổi của Thang thị trưởng, Hạ Hiểu Lan cho rằng rất có lý.
Trong mắt Thang thị trưởng, mẹ nàng thật sự là chỗ nào cũng có ưu điểm, Thang thị trưởng không chỉ nghĩ như vậy, còn không hề keo kiệt nói với người khác.
Ngay cả Hạ Hiểu Lan cũng thường xuyên bị cưỡng chế nhét cho một vốc thức ăn cho cẩu.
Thật là quá đủ rồi!
Nàng vừa mới ăn cơm xong, căn bản không muốn ăn thức ăn cho cẩu.
"Nếu ngài sớm nói cho ta biết, ta nhất định sẽ cùng Hoắc Trầm Chu Đại ca hảo hảo thân cận một phen, ta nhớ hắn là người phụ trách phân bộ kinh thành của cổ phần Đông Phong đúng không, vậy chúng ta có cơ hội tiếp xúc rồi."
Chẳng phải là muốn làm Hoắc Trầm Chu biết khó mà lui sao, để cho người đứng sau Hoắc Trầm Chu cũng thấy, Thang Hoành Ân không phải là người mà họ cứ phái một tên nhãi ranh tới là có thể chỉ điểm đối tượng được.
Những chuyện như thu hút hỏa lực của địch nhân, Hạ Hiểu Lan đảm bảo có thể làm vừa tốt vừa ổn.
Thang Hoành Ân có chút đau đầu: "Con không cần làm quá mức, Hoắc Trầm Chu rất kiêu ngạo, ta sợ con làm hắn mất mặt quá mức thì cũng là phiền phức đấy."
"Vậy sao có thể… Để ta nghĩ xem nên sắm vai một người nghèo kiết xác trở nên giàu có một cách kiêu căng thế nào, một bước lên trời không biết nặng nhẹ, dám đoạt đồ ăn trong bát của Hoắc Trầm Chu như thế nào. Thang thúc thúc, đây chẳng phải là để con thể hiện bản chất sao? Sau này nếu Hoắc Trầm Chu muốn làm gì ở Bằng Thành, mà nếu cần ngài hỗ trợ thì nhất định phải mang con theo đó!"
Hạ Hiểu Lan lẩm bẩm, tự sắp xếp xong xuôi vai diễn của mình.
Thang Hoành Ân mơ hồ hối hận, hình như hắn nói cho Hạ Hiểu Lan quá nhiều rồi!
Người nhà của lãnh đạo cũ cho rằng có thể tùy tiện sai khiến hắn, mấy năm nay thấy hắn một thân một mình, thậm chí còn muốn thao túng cả hôn nhân của hắn, luôn nhiệt tình giới thiệu đối tượng cho hắn.
Thang Hoành Ân không muốn bị người ta bài bố, dứt khoát không gặp ai, người nhà của lãnh đạo cũ liền cho rằng hắn khó quên tình cũ với Quý Nhã.
Thang Hoành Ân cũng lười giải thích, mặc kệ bọn họ hiểu lầm thế nào cũng được, chính hắn cũng được thoải mái.
Lần này đã quyết hắn muốn cùng A Phân ở bên nhau, vậy thì phải phá tan những ảo tưởng của đối phương, Thang Hoành Ân mang Lưu Phân đi Hương Sơn gặp lãnh đạo cũ, lãnh đạo cũ đều đồng ý rồi thì những người khác không thể gây rối được nữa.
Bọn họ thấy hắn cô đơn lẻ bóng, không có người thân thích đáng tin, liền xem hắn như một kẻ phải phục tùng họ.
Quý Giang Nguyên về nước, Thang Hoành Ân rất muốn dốc hết tâm huyết của mình cho con trai, làm cha mẹ ai lại không nghĩ sẽ trải đường cho con cái chứ?
Nhưng từ đầu đến cuối, Quý Giang Nguyên và hắn không hề thân cận, hai cha con xa lạ và cách biệt trong một thời gian ngắn cũng không thể hòa giải được, năm nay nghỉ hè Quý Giang Nguyên ở Bằng Thành hai tháng, không một lần lén gặp Thang Hoành Ân, Thang Hoành Ân cũng rất bất đắc dĩ.
Có thể hiểu được là Quý Giang Nguyên sợ làm Quý Nhã lo lắng, suy cho cùng lòng người ai cũng là thịt da cả, hắn và Quý Giang Nguyên nếu muốn thân thiết thì phải tốn bao nhiêu thời gian để xóa đi xa lạ, còn ngược lại với Hạ Hiểu Lan, lần đầu gặp mặt đã có ấn tượng sâu sắc.
Vốn coi Hạ Hiểu Lan là cháu gái, không ngờ Hạ Hiểu Lan lại biến thành con gái riêng của hắn.
Con gái riêng đủ hiểu chuyện, còn không kém gì con gái ruột ... Nếu Quý Giang Nguyên không cần tài nguyên, thì Thang Hoành Ân cũng không tiếc dành cho Hạ Hiểu Lan, hắn thật sự rất thích nha đầu này. Nhưng tài nguyên của hắn lại bị những người như Hoắc Trầm Chu rình mò, Thang Hoành Ân nhất định phải thẳng thắn với Hạ Hiểu Lan.
Hạ Hiểu Lan quả nhiên là người thông minh như Thang Hoành Ân đã nghĩ, chỉ cần nói gì là nàng đều hiểu rõ ngay, thấy Hạ Hiểu Lan chiến đấu hừng hực rời đi, Thang Hoành Ân cũng không biết mình làm vậy có đúng hay không.
"Đã giương cung thì không thể rút lại, hy vọng A Phân sẽ không trách ta nếu biết."
Thang Hoành Ân lẩm bẩm mà Hạ Hiểu Lan không nghe thấy.
Hạ Hiểu Lan không biết ngoại công của Hoắc Trầm Chu là ai, nhưng nàng quay về kinh thành tùy tiện hỏi thăm Quan Tuệ Nga chắc là có thể biết, cũng vừa lúc nàng lâu rồi không đi thăm, cả một mùa hè đều bận kiếm tiền ở Bằng Thành.
Thứ bảy đến, cuối tuần cũng đến, Hạ Hiểu Lan rời Bằng Thành vội vã.
Nàng vừa đến sân bay thì Đường Nguyên Việt đã ở đó tiễn đưa.
Nhìn Đường tổng bưng hoa tươi, tựa vào nắp động cơ xe, Hạ Hiểu Lan nổi cả da gà: Đường Nguyên Việt quả nhiên là uống nhầm thuốc, bệnh tình còn rất nghiêm trọng!
"Đường tổng, thật đúng là trùng hợp nha!"
Đường Nguyên Việt không chớp mắt nhìn nàng: "Trên đời có rất nhiều sự trùng hợp đều là do người tạo ra, vì gặp được Hạ tiểu thư một lần, tôi rất thích tự tạo ra một chút trùng hợp."
Hắn đưa bó hoa trong tay cho Hạ Hiểu Lan, Hạ Hiểu Lan cười gượng:
"Đường tổng, hành vi như vậy của anh rất dễ khiến người ta hiểu lầm."
"Đó không phải là hiểu lầm, tôi biết Hạ tiểu thư có bạn trai rồi nhưng một người phụ nữ như cô, muốn kết đôi với tuýp đàn ông thế nào thì quyền chủ động ở trong tay cô đúng không?"
Đám con cháu cán bộ cao cấp ở nội địa, có thể che chở cho Hạ Hiểu Lan một thời, liệu có thể che chở cả đời được không?
Hạ Hiểu Lan dã tâm bừng bừng, trong việc theo đuổi sự nghiệp cũng không chỉ dừng lại ở mấy trò nhỏ, cô ấy nên tìm một người có cùng chí hướng trên thương trường, có thể hiểu, ủng hộ, thậm chí giúp đỡ cô ấy, Đường Nguyên Việt tự thấy mình rất phù hợp.
Lái xe phóng tới sân bay, còn tặng hoa cho người mình theo đuổi, những cảnh tượng như vậy thật chỉ có thể thấy trong phim nước ngoài.
Sân bay ai cũng phải ngây người nhìn, Hạ Hiểu Lan nhận lấy hoa trong tay Đường Nguyên Việt, tiện tay đưa nó cho một nữ nhân viên: "Cảm ơn chị đã vất vả, bạn Hồng Kông của tôi làm việc có chút bá đạo, có gây khó dễ gì cho các chị không?"
Không phải ai cũng có thể lái xe vào sân bay được.
Hiện tại máy bay quản lý còn lỏng lẻo, Hạ Hiểu Lan vẫn xin lỗi nhân viên sân bay, dù sao cũng là nàng gây ra phiền phức.
Nữ nhân viên mặt đỏ bừng, chẳng hiểu sao lại được Hạ Hiểu Lan nhét cho hoa.
Vị Hạ tiểu thư này thường xuyên đi đi lại lại chuyến bay "Dương Thành - Kinh Thành", nhân viên sân bay cũng có ấn tượng sâu sắc với nàng.
Những chuyện như chỉ xuất hiện trong phim nước ngoài hoặc trên báo chí Hồng Kông mô tả chuyện con nhà giàu theo đuổi phụ nữ, xảy ra với Hạ tiểu thư cũng không có gì kỳ lạ, Hạ tiểu thư thật sự rất xinh đẹp, lại rất lễ phép.
Chờ Hạ Hiểu Lan lên máy bay, Đường Nguyên Việt dựa vào xe cười.
Hắn không hề nhụt chí.
Nếu Hạ Hiểu Lan dễ theo đuổi như vậy thì đâu đến lượt Đường Nguyên Việt ra tay.
...
"Đường Nguyên Việt theo đuổi người còn đuổi tới tận sân bay Dương Thành?"
Đỗ Triệu Huy lẩm bẩm, đây đúng là trúng độc Hạ Hiểu Lan rồi.
Hạ Hiểu Lan giỏi thật, rồi Đường Nguyên Việt có chết thế nào cũng không biết, Đỗ đại thiếu gia có chút đắc ý vì sự tỉnh táo của mình, không hề bị yêu tinh Hạ Hiểu Lan mê hoặc, quay sang hỏi A Hoa:
"Chuyện Hạ Tử Dục chỉnh dung thế nào rồi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận