Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 454: Chuẩn bị quốc khánh khai trương (thêm 28) (length: 8753)

Nếu Hạ Hiểu Lan nghe được Khang Vĩ nổ khoác mà không biết xấu hổ nghi ngờ nàng xúi giục Chu Thành mua nhà, nhất định sẽ cười ha hả ngồi chờ Khang Vĩ về sau bị giá nhà vả mặt.
Năm 84 ở kinh thành mua mấy cái tiểu viện, sao lại không thể dưỡng lão?
Đừng có mà vứt bỏ trên đường, đến lúc đó không chỉ có thể dưỡng lão, còn có thể trải qua cuộc sống dưỡng lão rất cao cấp đó. Đương nhiên, tính ra 30 năm nữa, Chu Thành cũng mới ngoài 50 tuổi, còn lâu mới gọi là già, nếu như vẫn luôn ở trong quân đội, tuổi này chính là thời điểm sự nghiệp của Chu Thành đạt đỉnh cao.
"Ta nghe lời chị dâu của ngươi, ta khuyên trước ngươi cũng mua hai căn, dù không tốt thì chờ ngươi sau này kết hôn cũng không cần chờ đơn vị phân nhà. Việc kinh doanh thuốc lá của ta không làm nữa, vốn dĩ đã muốn kết thúc từ lâu, chỗ này muốn nói với ngươi tiếng xin lỗi, biết nhóc con như ngươi làm cái việc này đang lúc cao hứng... Nhưng mà nói thật, Tiểu Vĩ à, ngươi đừng có quá tham, tiền đủ tiêu là được, việc làm ăn này ngươi làm thêm hai tháng nữa thôi, đến lúc nên buông thì cứ buông. Đến lúc đó ai nhặt được thì ngươi không cần quản, dù sao cũng chẳng liên quan gì đến chúng ta."
Buôn lậu thuốc lá bây giờ còn kiếm được tiền, rốt cuộc có thể kiếm được bao lâu nữa?
Trước đây ở nhà đều không ai quan tâm, hiện tại ba của hắn đột nhiên nói không được làm nữa, Chu Thành trong lòng cũng phải suy nghĩ lại.
Nếu việc này không được tiếp tục nữa, hắn cũng không thể để mình Khang Vĩ mắc kẹt bên trong, như vậy chẳng phải để hắn Chu Thành gánh tội sao?
Khang Vĩ khẽ cắn môi, "Tôi nghe anh, cho tôi một tháng nữa để kết thúc!"
Hắn không có thông minh bằng Chu Thành, nhưng hắn có một ưu điểm là không sợ mất mặt, sẵn sàng nghe lời người thông minh. Chu Thành không thể nào hại hắn, nếu không căn bản đã không dẫn hắn cùng nhau buôn lậu thuốc lá. Tiền kiếm được không ít, Bằng Thành bên này lại có mối làm ăn mới, Khang Vĩ bị mặt trời Bằng Thành phơi đen không ít, hắn cảm thấy cửa hàng vật liệu xây dựng kia cũng có thể kiếm được tiền.
Chu Thành muốn rút lui, Khang Vĩ cũng quyết đoán định kết thúc việc buôn thuốc lá.
Làm ăn đàng hoàng cũng kiếm được nhiều tiền lắm, dù sao Khang Vĩ thấy Hạ Hiểu Lan từ việc buôn trứng gà cho đến bây giờ, thế nào cũng có tài sản nho nhỏ vài chục vạn rồi. Hiểu Lan chị dâu chẳng có đồng vốn nào mà còn không chịu để anh Thành giúp đỡ, hắn Khang Vĩ không giống, không chỉ có vốn liếng, mặt dày còn dày hơn.
Ai "giúp" hắn, hắn đều bằng lòng tiếp nhận!
An Tâm vật liệu xây dựng, từ tháng 7 Hạ Hiểu Lan xuống phía Nam trù bị, mấy đại cổ đông đều bận rộn tối tăm mặt mũi, cũng phải đến giờ mới coi như xong xuôi, mới có thể có tư bản khai trương.
Mấy người bàn bạc một chút, quyết định ngày Quốc Khánh chính thức khai trương.
Muốn cùng quốc gia vui chung, liền phải làm cho náo nhiệt lên một chút, pháo phải đốt nhiều một chút, múa sư tử cũng mời đến, bên Bằng Thành này còn tìm được mấy đội như này, mấy người Hồng Kông đầu tư xưởng cũng thích kiểu này.
Lúc này, Lưu Phân cũng đang ở Bằng Thành.
Có giấy thông hành biên phòng, nàng từ Dương Thành đến đặc khu cũng rất thuận tiện, Lưu Dũng liền khuyên mọi người cùng nhau trở về vào ngày lễ.
Cửa hàng vật liệu xây dựng có lắp điện thoại, công việc cần thiết, cú điện thoại này không thể không có. Lưu Dũng ở đây lăn lộn mấy tháng, chút chuyện nhỏ nhặt này không cần nhờ Thang Hoành Ân, đương nhiên cũng không có khả năng tìm kiếm thiên thần lão bản Lưu Thiên Toàn giúp đỡ —— Lưu Thiên Toàn cũng thăm dò Lưu Dũng không sai biệt lắm rồi, biết Lưu Dũng trừ một công ty trang trí Viễn Huy gần như là xác rỗng, việc làm ăn thật sự là ở cửa hàng vật liệu xây dựng này mở tại chợ hàng tiêu dùng Nhân Dân Kiều.
Gia tài của Lưu Dũng thật là so với Lưu Thiên Toàn tưởng tượng còn kém.
Bởi vì cửa hàng vật liệu xây dựng kia, xem ra cũng là vài người góp vốn làm chung. Lưu Thiên Toàn cũng lười mà tìm hiểu đám cổ đông lộn xộn này, hắn không cần hiểu rõ, chỉ cần biết Lưu Dũng là thật sự nghèo... sau này có bản lĩnh thì làm lớn là được.
Hạ Hiểu Lan vừa rời khỏi Bằng Thành, không có ai giám sát nàng, Lưu Dũng với Lưu Thiên Toàn lại thân thiết với nhau, kỳ thật cũng rất có điểm chung.
Cũng không phải kiểu ăn chơi đàng điếm gì, ở khoản ăn uống thì Lưu Dũng xem như bị Lưu Thiên Toàn dẫn dắt, hiểu biết rất nhiều về xã hội. Lưu Dũng cảm thấy Lưu Thiên Toàn vì một công trình "Khách sạn Nam Hải" chính là quá xông pha, đường đường là ông chủ lớn của cảng thương, cả ngày cùng Lưu Dũng một ông đốc công đi lại lộn xộn, cũng không để ý đến mất thể diện.
Nhưng "Khách sạn Nam Hải", cháu gái nói không thể nhúng vào, ân tình dùng riết càng mỏng, công trình kia vượt quá năng lực của Viễn Huy, đừng nghĩ là có thể từ trong tay Lưu Thiên Toàn kiếm được tiền, tổng kết lại là mất nhiều hơn được.
Cái "hữu nghị" của Thang Hoành Ân, có giá trị hơn nhiều so với công trình Khách sạn Nam Hải!
Thang Hoành Ân chỉ cần không dời Bằng Thành trong ba năm rưỡi, Lưu Dũng với Hạ Hiểu Lan ở trong này thành thành thật thật làm ăn, còn sợ không kiếm được tiền sao?
Cơ hội nhiều như vậy, làm gì mà vì cái lợi trước mắt, mà bỏ qua một chỗ dựa vững chắc lâu dài. Căn bản không cần Thang Hoành Ân phải giúp đỡ gì, chỉ cần có người này ở đó, đối với Lưu Dũng mà nói chính là trợ giúp lớn rồi.
Khang Vĩ đặc biệt nghe lời Chu Thành, bởi vì Chu Thành không có hại hắn.
Lưu Dũng cũng đặc biệt nghe lời cháu gái, bởi vì Hạ Hiểu Lan không thể nào hại hắn.
Lưu Thiên Toàn nói tào lao xì xằng, Lưu Dũng cũng cắn răng không hé răng. Nhậu nhẹt ăn uống thì có thể, còn chuyện hợp tác, thật sự là không được. Có mấy lần, Lưu Dũng đều động lòng, Lưu Thiên Toàn không hề nhắc đến "Khách sạn Nam Hải", ngược lại giới thiệu cho Lưu Dũng mối làm ăn khác, cũng có thể kiếm tiền, thanh toán tiền cũng chắc chắn. Lưu Dũng ra sức kìm hãm dục vọng của mình, hiện tại hắn không thể nóng vội, nóng vội một chút là có khi rơi xuống hố.
Lưu Dũng liền lấy cớ là mình bận rộn lo việc ở cửa hàng vật liệu xây dựng, cảm ơn Lưu Thiên Toàn đã nâng đỡ, nhưng nhận thêm công trình khác, thì thật sự là không có khả năng.
"Tôi chỉ có chút người này, đều không thể tự đảm đương một bên được, thật sự không dám phụ lòng tin tưởng của đại ca Lưu, chỉ có thể lần sau hợp tác vậy."
Lưu Dũng bây giờ trong tay cũng đang có mối làm ăn.
Tuy rằng đều là mấy việc nhỏ, chính phủ thành phố mở cửa bán nhà khách xong, cũng kiếm cho "Viễn Huy" chút danh tiếng. Phòng khách thì chưa nói, phòng ăn trang trí rất đẹp mắt, đại sảnh tiệc lộng lẫy, phòng ăn nhỏ cũng có phong cách riêng của nó. Thế là có người của khách sạn kia giới thiệu, cũng lục tục, Lưu Dũng cũng nhận được thêm vài đơn nhỏ lẻ.
Cung Dương vừa mới trông coi xong nhà ở nông thôn Hạ Hiểu Lan đang sửa lại, liền bị gọi đến Bằng Thành để vẽ... Tháng 9 là khai giảng, Cung Dương đã là sinh viên năm tư rồi, thời gian của hắn càng thoải mái chút, dù sao năm nay bỏ tiền túi riêng, sinh viên mỹ thuật đi khắp nơi nam bắc phác họa thật sự không có nhiều, Cung Dương lần trước đi kinh thành thật sự vẽ được không ít tác phẩm về, lần này Cung Dương muốn vẽ một bức tranh phác họa về khu đặc khu đổi mới tràn trề sinh khí, trong khoa mấy lão sư thì biết nói sao đây?
Đến cuối cùng vẫn là cho hắn nghỉ phép.
Cung Dương vừa đến Bằng Thành, nào còn có thời gian mà đi biển gì, hoàn toàn vùi đầu vào trong công việc, "Viễn Huy" của Lưu Dũng bây giờ cùng lúc làm ba mối.
May có Lý Đống Lương với Cát Kiếm giúp gánh vác, bên Lưu Dũng mới xem như có thể chống đỡ được.
Dù sao phương án thiết kế của Cung Dương, những vật liệu xây dựng cần dùng đến, hầu như đều có tại cửa hàng vật liệu xây dựng An Tâm kia, cửa tiệm này còn chưa chính thức kinh doanh, mà thực ra thì đã bán đồ rồi.
Hạ Hiểu Lan gọi điện thoại về tiệm, cũng có người nghe máy thật.
"Ngày Quốc Khánh khai trương sao? Được, mọi người nhớ coi lễ Quốc Khánh, tôi tham gia đội hình vuông nghi thức của trường, cũng không biết có thể thấy tôi trên tivi không nữa."
Đừng nói là có thể thấy hay không, Lưu Dũng với Lưu Phân đều chỉ coi như nhất định sẽ thấy.
Nghe nói cửa hàng vật liệu xây dựng khai trương ngày 1 tháng 10, tài xế Tiểu Vương còn đại diện cho lãnh đạo đến hỏi qua, Thang Hoành Ân không thể nào có mặt ở buổi khai trương của một cửa hàng vật liệu xây dựng nhỏ nhoi này, ngày 1 tháng 10 thành phố nào cũng có hoạt động mừng lễ của mình, Thang Hoành Ân còn phải cùng lãnh đạo khác tham dự các hoạt động mừng lễ ở Bằng Thành chứ!
Bất quá Tiểu Vương nghe nói Hạ Hiểu Lan được chọn vào đội hình vuông nghi thức của Hoa Thanh, trước mặt lãnh đạo đã khoe ra, Thang Hoành Ân liền bật cười:
"Đúng là phong cách của cô ấy, có thể bày trò! Cậu lúc đó quay chương trình lại nhé, tôi coi thử xem có thấy cô ấy ở trong đám đông kia không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận