Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 827: Phạm tội động cơ (length: 8392)

"Hạ Hiểu Lan thật sự sẽ tìm người ngược lại đ·á·n·h gãy tay Hạ Trường Chinh sao?"
"Vớ vẩn, tìm Hạ đồng học xác minh tình hình, là để nói cho nàng biết hung thủ đã bị bắt và sẽ bị đưa ra xét xử."
Thật sự muốn điều tra theo hướng mà Hạ Trường Chinh nói, chẳng phải là có bệnh sao?
Hạ Trường Chinh thuê người gây án, kẻ gây án đã tự thú, người trung gian trước đó giới thiệu người cho Hạ Trường Chinh cũng là một tay có số má, tiền thuê mướn cũng không dùng hết, chứng cứ liên quan đầy đủ.
Hạ Trường Chinh đổ thừa Hạ Hiểu Lan t·r·ả thù.
Hạ Trường Chinh nói dối không được, dứt khoát chơi tới cùng, hắn đã phải chịu hình phạt, thì cũng không để cho Hạ Hiểu Lan dễ chịu. Hắn nói buổi tối đến con hẻm đi giao số tiền thuê còn lại thì bị người đ·á·n·h gãy tay, chính là Hạ Hiểu Lan thuê người làm.
Nhưng vì trời tối và chỗ đó hoang vu, Hạ Trường Chinh cũng không thấy rõ người đã đ·á·n·h gãy tay hắn là ai.
Thời điểm đó, Hạ Hiểu Lan đang chuẩn bị t·h·i đại học, một cô gái trẻ tuổi chưa tới 20, tố chất tâm lý có thể tốt như vậy sao, ngược lại thuê hung thủ đi t·r·ả thù, còn thi được thành tích hạng nhất toàn tỉnh.
"Việc này không thể nào xảy ra nha, p·h·á án cần phải mạnh dạn suy đoán, lập luận hợp lý! Bây giờ Hạ đồng học là sinh viên của đại học Hoa Thanh, chúng ta đâu thể bắt cô ấy đang yên lành phải quay về Dự Nam, lại còn phải xin phép nhà trường, xin nghỉ một cái sẽ kinh động đến nhà trường, ảnh hưởng rất lớn! Hay là để cục cảnh sát thành phố cử người đến kinh thành tìm hiểu tình hình, nhất định phải kín đáo một chút."
Người có thể lên làm lãnh đạo, làm việc thật là chu đáo mọi mặt.
Đương nhiên, điều này còn phải xem người, xem lãnh đạo nguyện ý đối đãi tốt với ai.
Cho dù có điểm đáng ngờ, vụ án này điều tra đến đây đã gần như có thể kết án. Hạ Hiểu Lan là Trạng Nguyên t·h·i đại học năm ngoái, bây giờ trên TV còn phát chương trình cô ấy tham gia cuộc thi tiếng Anh của sinh viên toàn quốc, học trò giỏi xuất thân từ Dự Nam, sao có thể vướng vào những chuyện này chứ.
Tìm Hạ Hiểu Lan tìm hiểu tình hình, không thể mặc cảnh phục mang còng tay đi được, phải mặc thường phục mà đi.
Hạ Trường Chinh và Hạ Hiểu Lan, lãnh đạo sẽ tin tưởng ai?
Ở trường Nhất Trung tìm hiểu tình hình, cả thầy lẫn trò đều một lòng khẳng định, đến cả những người bán hàng tạp hóa ở cổng trường đều nói Hạ Hiểu Lan rất thích giúp đỡ người khác.
Hiệu trưởng Tôn biết chuyện tay Hạ Hiểu Lan bị người cố ý làm hỏng thì hận không thể liều m·ạ·n·g với Hạ Trường Chinh. Chỉ thiếu 4 điểm thôi, Hạ Hiểu Lan đã có thể cùng với Trạng Nguyên t·h·i đại học toàn quốc, chỉ thiếu một chút xíu, trong sơ yếu lý lịch của hiệu trưởng Tôn, đã có thể ghi rằng trong thời gian làm hiệu trưởng của trường Nhất Trung huyện An Khánh, ông từng đào tạo ra Trạng Nguyên t·h·i đại học toàn quốc Hạ Hiểu Lan... Bây giờ, tất cả đều bị Hạ Trường Chinh phá hỏng!
Sau này liệu có còn mầm non nào như vậy không?
Hiệu trưởng Tôn sờ lương tâm nói, muốn dạy ra một người đứng đầu tỉnh đã rất khó, đừng nói là Trạng Nguyên toàn quốc. Hạ Hiểu Lan là người có hy vọng nhất lại chỉ thiếu 4 điểm. Không, vốn dĩ ông đã có thể đào tạo ra một Trạng Nguyên toàn quốc, tất cả là do Hạ Trường Chinh gây ra!
Hiệu trưởng Tôn vẫn rất tích cực, đích thân chạy tới cục c·ô·ng an cung cấp rất nhiều tình hình. Chuyện tranh chấp trong nhà họ Hạ, ông biết không ít, Hạ Hiểu Lan khi còn chưa t·h·i đại học, người nhà họ Hạ đã có đủ loại ý đồ x·ấ·u, cản trở việc học hành của cô ấy.
Đây đâu phải là người nhà, rõ ràng là kẻ t·h·ù của mười đời.
"Học sinh Hiểu Lan, đó là người có nhân phẩm và học vấn đều thực sự ưu tú, bởi vì bị người nhà họ Hạ cản trở, cô ấy chỉ có thể vừa học vừa làm để có tiền đi học, làm những người bán hàng cá thể chẳng lẽ m·ấ·t mặt sao? Không m·ấ·t mặt chút nào! Cô ấy k·i·ế·m được tiền, ngoài chi trả cho việc đi học, còn lại đều quyên góp cho thư viện của trường, dùng hơn một vạn đồng tiền mua sách, học sinh Hiểu Lan thực sự không dễ dàng gì a!"
Đúng là rất không dễ dàng.
Học sinh bình thường, chăm sóc tốt việc học của bản thân đã là rất tốt rồi. Hạ Hiểu Lan thì có thể vừa học, vừa chăm lo cho người khác.
Cô đem phương pháp học tập mình biết dạy cho các bạn học, tiền buôn bán có lời cũng không giữ lại hưởng thụ, lại mua sách tặng thư viện, đúng là có chút ý "Nghèo thì chỉ lo thân mình, đạt tắc kiêm tể t·h·i·ê·n hạ", dù kiêm tể t·h·i·ê·n hạ hơi quá lời một chút, nhưng ít nhất cô thực sự là một người có cả nhân phẩm và học vấn đều ưu tú.
Nếu không phải chuyện người Đại bá mướn người h·à·n·h h·u·n·g bị lan ra ngoài khiến dân chúng xôn xao bàn tán, thì chắc đã đề nghị làm phóng sự chuyên đề về học sinh Hạ Hiểu Lan, tuyên truyền về thành quả giáo dục của Dự Nam rồi, đạt danh hiệu học sinh 3 tốt toàn quốc chắc chắn không có vấn đề gì.
Chính vì vậy, các c·ô·ng an đi kinh thành để tìm hiểu tình hình càng thêm chú ý cẩn thận.
Người xấu thì phải bị trừng phạt còn học trò tốt lẽ nào không đáng được mọi người yêu mến?
Hạ Đại Quân ở Thương Đô đang lo lắng như ngồi trên đống lửa, lại không thể đến kinh thành tìm Hạ Hiểu Lan. Ở trong b·ệ·n·h viện Bằng Thành, Quan Tuệ Nga đã cảnh cáo anh ta phải cách xa Hạ Hiểu Lan một chút, anh ta biết Hạ Hiểu Lan đang qua lại với người có gia thế tốt, nhưng lại không cảm thấy mình sẽ làm chọc giận đối phương.
Nhưng khi nhìn thấy Lưu Phân ở trên đường tại Dương Thành, Hạ Đại Quân liền không khống chế được bản thân.
Hạ Hồng Binh ba người bị giữ trong trại tạm giam, quay về quê xin thư giới t·h·iệu chỗ nào cũng gặp cản trở, giờ lại thêm Hạ Trường Chinh bị bắt... Hạ Đại Quân liền nghi ngờ tất cả việc này đều do nhà họ Chu ở phía sau thao túng.
Anh ta đã coi nhà họ Chu như đại ác nhân, bây giờ thật sự không dám hành động khinh suất.
Nếu còn đi tìm Hạ Hiểu Lan nữa, chẳng lẽ người nhà họ Hạ sẽ th·ê th·ả·m hơn?
Sau khi Hạ Trường Chinh bị bắt 5 ngày, đồng chí c·ô·ng an thành phố Thương Đô cuối cùng đã đến kinh thành. Đúng như sự chỉ đạo của lãnh đạo, bọn họ mặc thường phục tìm đến Hạ Hiểu Lan.
Ở khuôn viên đại học Hoa Thanh, trường học đứng đầu cả nước, các đồng chí c·ô·ng an có chút luống cuống chân tay, sợ mình nói chuyện lớn tiếng sẽ làm phiền đến những "thiên chi kiêu tử" ở trong tháp ngà voi này.
Khi nhìn thấy Hạ Hiểu Lan bằng xương bằng thịt, ai cũng cảm thán quả đúng là Trạng Nguyên t·h·i đại học.
Chuyện cô ấy xinh đẹp thì bọn họ sớm đã biết.
Nhưng khi nói chuyện trực tiếp với Hạ Hiểu Lan, họ cảm nhận được tố chất đặc biệt của một học sinh xuất sắc. Nghe nói về mục đích của họ, Hạ Hiểu Lan rất ngạc nhiên nhưng không hề hoảng hốt, nói chuyện rất trật tự, họ hỏi gì, Hạ Hiểu Lan đều rất phối hợp t·r·ả lời.
Việc tìm hiểu tình hình, dễ dàng hơn so với trong tưởng tượng của c·ô·ng an.
Cô còn thông cảm cho sự vất vả đi lại của bọn họ, mời bọn họ dùng cơm ở nhà ăn của Hoa Thanh. Đương nhiên, họ không có mặt dày để học sinh phải mời kh·á·c·h.
Khi đang ăn cơm, Hạ Hiểu Lan muốn nói gì đó nhưng lại thôi, đồng chí c·ô·ng an liền khuyên cô:
"Hạ đồng học, vụ án này bên thành phố rất coi trọng, cô không cần phải có gánh nặng gì trong lòng, sẽ p·h·á·n xét theo pháp luật, cô cũng không cần về Dự Nam, không cần lo lắng có ai đó sẽ dùng đạo đức để bắt ép."
Hạ Hiểu Lan lắc đầu:
"Tôi không lo lắng về chuyện đó, mà là tôi không nghĩ ra, tôi chuyển đến lớp ở trường Nhất Trung huyện An Khánh đều là chuyện sau khi cha mẹ tôi ly hôn, đã đoạn tuyệt với nhà họ Hạ rồi. Tôi có học hành hay không, liên quan gì đến bác tôi chứ, cũng đâu phải ông ta bỏ tiền cho tôi ăn học, ông ta không muốn tôi tham gia t·h·i đại học, rốt cuộc là vì nguyên nhân gì?"
Các c·ô·ng an trong lòng khẽ động, sự thật phạm tội thì không cần phải che giấu, vậy còn động cơ phạm tội thì sao?
Điểm này Hạ Hiểu Lan nói, Hạ Trường Chinh vẫn luôn không khai báo.
Cha mẹ ly hôn, một người cháu gái đã rời khỏi nhà họ Hạ theo mẹ, vậy rốt cuộc giữa cô và người Đại bá có thù oán gì, tại sao lại không cho cô tham gia t·h·i đại học?
"Ý của Hạ đồng học là..."
Hạ Hiểu Lan tỏ vẻ vô tội, "Tôi không có ý gì cả, tôi chỉ tò mò thôi, chuyện này giao cho các đồng chí c·ô·ng an đi điều tra."
Hạ Trường Chinh đã khai báo, Cát k·i·ế·m không cần ở lại Dự Nam nữa để tránh gây nghi ngờ.
Đám côn đồ đương nhiên không có chuyện tự dưng lương tâm thức tỉnh mà đi tự thú, phía sau còn có Cát k·i·ế·m ra tay, cũng may thời đại này chưa có thiết bị theo dõi, nếu không Hạ Hiểu Lan đã không dễ dàng chối tội được.
Giữa Hạ Trường Chinh và Hạ Hiểu Lan, c·ô·ng an đương nhiên sẽ nghiêng về phía cô.
Hạ Tử Dục đã dùng thân phận "học trò tốt" để lật tay thành mây trở tay thành mưa thao túng vận m·ệ·n·h của cô ta như thế nào? Hạ Hiểu Lan chẳng qua chỉ là đem bộ đó của Hạ Tử Dục, phóng đại và tận dụng đến cực hạn mà thôi.
Trong đó nhất định sẽ có sơ hở, Hạ Hiểu Lan cũng sợ có mấy anh c·ô·ng an cơ bắp lực lưỡng lại cứ muốn bới lông tìm vết, hay cứ muốn tìm hiểu cho ra việc tay của Hạ Trường Chinh đã bị gãy như thế nào, thế nên Hạ Hiểu Lan tự chỉ ra cho bọn họ một hướng khác —— hãy điều tra kỹ hơn về động cơ phạm tội của Hạ Trường Chinh đi!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận