Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 528: Che kín tiểu chăn đi thi vòng hai (length: 8662)

Chu Thành khi rời đi thì quyến luyến không rời.
Vì đi theo xe của quân đội đến học viện lục quân, ngày Chu Thành xuất phát Hạ Hiểu Lan cũng không có cơ hội đi tiễn, đến trường quân đội cũng không thể lập tức gặp mặt, cho nên lần chia tay này, hai người lại phải một thời gian dài nữa không thể gặp mặt.
Khi Hạ Hiểu Lan xách đồ vật trở về phòng ngủ thì đã hơn chín giờ tối, Chu Thành thì đúng lúc giờ quân đội tắt đèn trở về.
Chu nãi nãi cho nàng rất nhiều đồ ăn, cảm thấy Hạ Hiểu Lan có tiền trong tay mà toàn mua nhà thì sợ nàng ở trường học ăn không ngon... Nói thế nào nhỉ, Hạ Hiểu Lan thật sự rất thích Chu Thành nãi nãi. Lão thái thái làm việc khá tùy tâm, khác với loại người ăn nói chua ngoa như Vu nãi nãi, Chu Thành nãi nãi ngoài miệng cũng rất nhiệt tình.
Ở chung với một lão thái thái như vậy, không ai ghét được nàng cả.
Quan hệ trong một gia đình hòa thuận, thì gia phong thật sự tốt, người một nhà cũng sẽ phát triển ngày càng tốt hơn, ngày sẽ đi theo hướng phát triển tốt.
Trong nhà mà có một người như Hạ lão thái chuyên làm việc phá đám, thì sẽ tràn ngập sự tính toán, trong nhà đâu đâu cũng là mâu thuẫn, làm sao mà có tâm tư đồng lòng làm giàu cho được!
"Oa, đều là đồ nhập khẩu cả, Hạ Hiểu Lan đồng học, nhất định phải nghiêm khắc phê bình ngươi, ngươi lại muốn 'thoát ly quần chúng'!"
Hạ Hiểu Lan trợn trắng mắt, "Lúc nói chuyện, trước hãy nhả cái kẹo sữa mà ngươi gọi là 'thoát ly quần chúng' ra đã."
Tô Tĩnh ha ha cười, "Điều đó là không thể."
Mọi người chỉ là trêu đùa có chừng mực, Hạ Hiểu Lan mang đồ ăn gì về phòng ngủ cũng đều giữ ý, chỉ khi ngớt chuyện thôi, Hạ Hiểu Lan thích nhất chính là cái điểm này ở phòng ngủ 307, tám người tính cách không giống nhau, trước mắt không có ai thích chiếm tiện nghi của người khác. Tính tình mọi người có thể bao dung nhau, chỉ cần không quá quắt, thì bạn bè đại học sau này có khả năng sẽ liên hệ cả đời.
Ngày Chu Thành xuất phát đi học viện lục quân, chính là ngày thứ hai của kỳ thi tiếng Anh.
Tháng 12, Kinh Thành đã hoàn toàn bước vào mùa đông giá rét, Hạ Hiểu Lan mặc áo phao lông vũ dày tham gia "Vòng bán kết cuộc thi tiếng Anh sinh viên toàn quốc" do ủy ban giáo dục Kinh Thành thống nhất tổ chức, tất cả sinh viên ở Kinh Thành vượt qua vòng loại, đều phải thi tại Đại học Kinh tế đối ngoại.
Sau khi Hạ Hiểu Lan đến Hoa Thanh báo danh cũng đã hơn 3 tháng, Trần Khánh học tại Đại học Kinh tế đối ngoại một lần cũng không đến Hoa Thanh tìm cô.
Hạ Hiểu Lan cũng không rảnh tìm Trần Khánh, từ khi nhập học đến giờ cô vẫn luôn rất bận, ngày thường thì bận học hành, cuối tuần thì lại có đủ thứ việc quấn thân, lúc thì phải đến thăm Chu Thành, lúc thì phải đi Bằng Thành, lại còn đi xem phòng mua nhà... Thật ra điều này cũng cho thấy Hạ Hiểu Lan không thân với Trần Khánh lắm, người thật sự quan trọng thì dù bận đến đâu, Hạ Hiểu Lan đều có thể thu xếp thời gian đến gặp, giống như việc cô gặp Chu Thành vậy.
Bận rộn quá thì sẽ quên, chứng tỏ Trần Khánh không quan trọng đến vậy.
Bình thường thì không sao, đến Đại học Kinh tế đối ngoại mà không tiện ghé qua thăm hỏi Trần Khánh thì cũng không được.
Hôm nay là ngày thi vòng hai, thời tiết không tốt, vừa có gió vừa có mưa, Hạ Hiểu Lan mặc chiếc áo phao lông vũ dài qua đầu gối mà vẫn cảm thấy bắp chân lạnh, mặt bị lộ ra ngoài cũng lạnh cóng. Trang phục chưa làm thương hiệu riêng, nhưng vì có quan hệ với Trần Tích Lương Cửu, Hạ Hiểu Lan có thể tự chọn kiểu dáng và đặt may quần áo, không cần phải vài trăm bộ mới được khởi động máy, chỉ cần 100 bộ thì Thần Vũ đã sẵn lòng gia công cho cô rồi. Hiện tại, các trang phục chống lạnh và áo phao lông vũ đều là cạp cao, Hạ Hiểu Lan liền nhớ đến áo khoác lông dài, đi ra ngoài như đang quấn một cái chăn nhỏ.
Lần này, Lam Phượng Hoàng dứt khoát đặt may trực tiếp một lô lớn áo khoác dài và áo dài vừa, kiểu như áo khoác nỉ loại dài. Áo lông vũ cao cấp thì vẫn chưa có, đều là bỏ thêm lông vịt, thế mà Hạ Hiểu Lan khi nhận được áo phao lông vũ dài qua đầu gối được gửi từ Dương Thành cũng đã cảm thấy rất hài lòng rồi.
Người trong phòng ngủ đều cảm thấy áo của cô ấm, Chu Lệ Mẫn là người Dương Thành, chưa từng cảm nhận qua mùa đông ở miền Bắc, nên liền đặt Hạ Hiểu Lan may một cái.
Hạ Hiểu Lan không muốn phát triển việc buôn bán tới bạn cùng lớp, chỉ bảo Chu Lệ Mẫn đưa giá gốc. Trước đây giá gốc của áo phao lông vũ chưa tới 30 tệ, còn loại áo khoác dài tới bắp chân này thì phải bỏ thêm nhiều nguyên liệu, tốn vải hơn, trực tiếp đặt xưởng giá xuất xưởng cũng là 48 tệ một chiếc. Còn loại áo dài tới đầu gối thì giá thành là 40 tệ.
Lam Phượng Hoàng đã đặt may 100 chiếc áo dài và 200 chiếc áo dài vừa.
Theo như lợi nhuận thường thấy của 'Lam Phượng Hoàng', một chiếc áo phao lông vũ dài sẽ bán được khoảng 100 tệ, áo dài vừa cũng phải 80 tệ.
Lô áo khoác nam kiểu dáng của Chu Vọng Kinh hồi tháng 11 được tiêu thụ rất lớn, 400 chiếc áo khoác đã được thị trường tiêu thụ ở Thương Đô hấp thụ hết, khi hàng nhái xuất hiện trên thị trường Thương Đô, thì hàng của Lam Phượng Hoàng đã bán hết từ lâu, lô áo khoác này tuy vốn bỏ ra lớn, nhưng lợi nhuận thu về cũng rất cao, giúp cửa hàng quần áo thu được gần 3 vạn tệ.
300 chiếc áo phao lông vũ đặt may, bất kể là Hạ Hiểu Lan, hay Lý Phượng Mai và Lưu Phân, đều có niềm tin là sẽ bán hết trong một mùa đông.
Lam Phượng Hoàng không bán sỉ, mà bán lẻ bị giới hạn về số lượng cửa hàng, 300 bộ quần áo này vốn chỉ hơn một vạn, nếu Lam Phượng Hoàng có thêm chi nhánh khác, Hạ Hiểu Lan dám một hơi đặt may cả ngàn chiếc, chỉ cần có thêm hai cái cửa tiệm như Lam Phượng Hoàng là được rồi!
Thật ra, ở Kinh Thành không thiếu nơi mua sắm, khu Vương Phủ Tỉnh thì có đủ mọi thứ để mua, chỉ cần xem túi tiền của người ta có đủ rủng rỉnh hay không thôi.
Hạ Hiểu Lan đang cân nhắc vấn đề mở thêm chi nhánh, cô cũng đang để ý xem nơi nào thích hợp mở tiệm.
Vương Phủ Tỉnh là nơi thích hợp nhất, liệu cô có thể mở được cửa hàng ở Vương Phủ Tỉnh không? Nghĩ một chút rồi lại bỏ qua!
Những nơi còn lại, Hạ Hiểu Lan xem trọng Tây Đan.
Cũng giống như quảng trường Nhị Thất ở Thương Đô, nơi đó có thể náo nhiệt trong vòng hai mươi năm nữa.
Mở tiệm ở Kinh Thành thì khu Tây Đan mặc dù mấy lần bị dỡ bỏ và di dời cải tạo, nhưng chắc chắn náo nhiệt 20 năm không thành vấn đề.
Chủ yếu là bây giờ lượng người ở đó đã rất lớn rồi, ở khu thương mại Tây Đan còn có các tiệm cắt tóc, tiệm chụp hình, người hay lui tới những chỗ đó, cơ bản cũng là những người sành điệu và chịu chi, có sự trùng hợp với nhóm khách hàng mục tiêu của Hạ Hiểu Lan.
Nghĩ vẩn vơ một hồi, khi đến Đại học Kinh tế đối ngoại rồi, cô vẫn còn đang nghĩ về chuyện này.
"Cậu nghĩ gì thế? Mau hoàn hồn lại đi!"
Lưu Hoa Tranh là sinh viên năm nhất đã quen biết với Hạ Hiểu Lan trong quá trình thi vòng loại, cả hai tự nhiên đi cùng nhau.
Sắp vào phòng thi mà Hạ Hiểu Lan còn thất thần, Lưu Hoa Tranh liền nóng nảy.
"Hôm nay cậu phải phát huy cho thật tốt đó, nhìn xung quanh đi, toàn là đối thủ cạnh tranh của chúng ta đó, chúng ta đang đại diện cho đại học Hoa Thanh đó."
Đúng vậy, những người đến Đại học Kinh tế đối ngoại thi vòng hai đều là các tuyển thủ đến từ các trường đại học trong khu vực Kinh Thành. Có bao nhiêu người của Hoa Thanh vượt qua được vòng hai, lại có bao nhiêu người lọt vào chung kết, không chỉ liên quan đến vinh dự cá nhân, mà còn liên quan đến vinh dự tập thể của trường.
Hoa Thanh là một trường đại học tốt, nhưng các trường khác cũng không kém.
Hơn nữa, trình độ tiếng Anh loại chuyện này, không thể đơn giản chỉ dựa vào điểm số trúng tuyển đại học mà đánh giá được, có những người tổng điểm thi đại học không đủ, nhưng môn tiếng Anh lại giỏi. Chưa nói đến những người có xuất thân trong gia đình cán bộ ngoại giao thì có thể mấy tuổi đã được học ngoại ngữ, Hạ Hiểu Lan chưa chắc đã bằng họ!
"Tớ không hồi hộp, cậu cũng đừng hồi hộp, hôm nay chúng ta cứ phát huy thật tốt là được."
Hạ Hiểu Lan và Lưu Hoa Tranh kề đầu nói chuyện, chiếc áo khoác dài như chiếc chăn nhỏ cũng không thể che đi vẻ đẹp của Hạ Hiểu Lan, khi cô cùng một nhóm học sinh của các trường khác tham gia vòng hai chờ ở bên ngoài địa điểm thi, có không ít người còn lén nhìn cô.
Lưu Hoa Tranh gật đầu lia lịa, "Thật ra tớ cũng không chắc có thể qua được vòng bán kết đâu, nếu như tớ mà cũng ở nước ngoài như Quý Giang Nguyên thì tốt quá rồi... Tớ cứ tưởng là Ninh Tuyết chắc chắn sẽ tham gia cuộc thi tiếng Anh này, ai ngờ đâu cô ấy lại không đăng ký."
Bạn cần đăng nhập để bình luận