Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 908: Ngươi còn thật biết an ủi người (length: 8401)

"Nghĩ thoáng ra chút đi, ít nhất ngươi còn có lương cao."
Quý Giang Nguyên liếc nhìn nàng một cái:
"Cám ơn, ngươi đúng là biết cách an ủi người."
Hạ Hiểu Lan biết Quý Giang Nguyên nghĩ một đằng nói một nẻo mà cảm ơn, nàng cũng nói thật:
"Thời gian dài rồi ngươi sẽ phát hiện, vì chuyện của Thang thúc thúc, người nhìn ngươi với ánh mắt khác không chỉ có Harold. Quý Giang Nguyên, nếu ngươi muốn ở lại trong nước, ngươi phải thích ứng chuyện này, ngươi không cần vì thế mà khó chịu, Thang thúc thúc có được vị trí hôm nay là do chính hắn nỗ lực làm việc mà có, thân là con trai của ông ấy, ngươi không có gì phải kiêu ngạo, cũng không có gì đáng xấu hổ, đúng chứ?"
Thang Hoành Ân đâu phải tham quan, làm con trai của Thang Hoành Ân thì có gì mất mặt!
Công tử nhà Thị trưởng đặc khu, Quý Giang Nguyên không hề nghi ngờ là con của quan lớn. Dù quan hệ cha con của hắn và Thang Hoành Ân không đủ thân thiết, người ngoài nào để ý chuyện đó, quyền lực của Thang Hoành Ân càng lớn, những kẻ muốn nịnh bợ sẽ càng nhiều… Harold có đáng gì, chỉ là chuyện nhỏ, có một số kẻ muốn đánh hạ lãnh đạo sẽ nhắm vào người nhà của lãnh đạo, bọn họ sẽ tặng quà đưa tiền cho Quý Giang Nguyên.
Trước kia chẳng phải Lưu Thiên Toàn đã làm thế sao, lúc đó còn không biết có Quý Giang Nguyên tồn tại, Lưu mập mạp liều mạng lôi kéo cậu của nàng cũng chỉ vì Thang Hoành Ân tỏ vẻ thân cận với Viễn Huy.
Quý Giang Nguyên là người có lý tưởng có theo đuổi, bị người khác cố ý tiếp cận nịnh bợ còn có thể oán trách.
Còn chê Hạ Hiểu Lan không biết an ủi người, cũng không nghĩ xem, nếu đổi lại người khác có tâm lý yếu ớt, lúc này sẽ phải hâm mộ Quý Giang Nguyên lắm đó!
Quý Giang Nguyên trầm mặc một lúc, "Ý của ngươi là, ta vẫn tiếp tục làm cùng Harold, coi như chuyện này chưa từng xảy ra?"
Hạ Hiểu Lan kỳ lạ liếc hắn một cái, "Quý đồng học, thanh cao cũng phải có vốn liếng chứ. Ngươi bây giờ thiếu nợ đấy, nếu lúc tốt nghiệp mà không có vài vạn đôla đưa cho mẹ, ngươi còn phải ngoan ngoãn xin lỗi, cầu xin mẹ tha thứ cho đấy. Nếu làm cùng Harold lương cao, thì đương nhiên là phải tiếp tục công việc chứ!"
Đều bị người ta coi như bậc thang tiếp cận Thang Hoành Ân, người trẻ tuổi nội tâm bị tổn thương, vậy không cho phép kiếm thêm chút tiền công sao?
"100 đôla một ngày!"
Quý Giang Nguyên tức giận lại chọc cái bánh mì nhỏ.
"Vậy chúc mừng ngươi, vì không có dự án nào có thể quyết định trong thời gian ngắn, ngươi có cả một kỳ nghỉ hè, có thể liều mạng làm thêm kiếm tiền, mấy ngàn đô la, sao lại không làm chứ?"
Vào năm 85, mấy ngàn đô la không phải là một số tiền nhỏ.
Hạ Hiểu Lan nhớ đời trước xem một tin tức về hồi ức thập niên 80, nói những năm đầu thập niên 80, sau khi Trung Quốc cải cách mở cửa thì mở thêm hạng mục du lịch ra nước ngoài, một cặp vợ chồng người Mỹ rất thích thú với Trung Quốc, tour du lịch Trung Quốc 10 ngày có chi phí là 1800 đô la… Trong ấn tượng của người Trung Quốc thì Mỹ rất phát triển, 1800 đô la phí du lịch thì hẳn là dễ dàng bỏ ra chứ? Sự thật là để gom đủ số tiền này, bọn họ còn phải tự kiếm việc làm thêm để tiết kiệm một thời gian đấy!
Đô la không chỉ đáng giá ở Trung Quốc, ở đâu cũng vậy thôi, mấy ngàn đô la là rất nhiều.
Muốn đi chợ đen đổi tiền, có khi đổi được mấy vạn tệ, Hạ Hiểu Lan cảm thấy công việc này rất đáng để làm!
Nói người trẻ tuổi trải sự đời thì sẽ học được ngoan, nhưng suy cho cùng thì vẫn là bị người có tiền làm tổn thương tình cảm, nếu Hạ Hiểu Lan là Quý Giang Nguyên, sẽ kéo dài thời gian Harold ở Trung Quốc ra… Nếu như thế thì hơi tổn hại người khác, thôi không nên dạy hư Quý Giang Nguyên.
Mấy ngàn đôla, tại sao lại không làm?
Quý Giang Nguyên hết cảm tình với Harold, hắn đương nhiên sẽ không giúp Kiều Trị cùng Quý Nhã làm chuyện xấu, nhưng hắn cũng không có ý hướng về Harold.
"Có lẽ giống như ngươi nói ta cứ cầm tiền làm thêm, không cần phải nghĩ nhiều như vậy. Ta thu hồi lời nói vừa rồi, lời ngươi nói tuy rằng rất thẳng thắn nhưng lại độc địa, mà đều đúng!"
Có thể nghĩ thoáng ra thì tốt, Quý Giang Nguyên cũng không cần Hạ Hiểu Lan thương cảm.
Xin nhờ, người đồng hành lương cao 100 đô la một ngày, có xe đưa đón, ở khách sạn sang trọng, ăn uống ngon, chủ còn muốn cung cấp cả lễ phục, làm thêm với điều kiện tốt như vậy, không biết bao nhiêu người hâm mộ Quý Giang Nguyên!
Có gì mà phải thương cảm, nếu có bà trùm nước Mỹ nào đó cần người đồng hành giống như Quý Giang Nguyên, 100 đôla một ngày, Hạ Hiểu Lan cũng không ngại tham gia đâu.
"Quý, thì ra cậu ở đây."
Một ông lão ngoại quốc đi tới, "Tôi làm phiền cậu nói chuyện với vị tiểu thư xinh đẹp này sao?"
Quý Giang Nguyên đặt dao nĩa xuống, "Quản gia Ellen, tôi lên lầu ngay đây."
Quý Giang Nguyên xin lỗi cười một tiếng, Hạ Hiểu Lan bảo hắn lo chuyện chính sự trước.
"Không sao, gần đây tôi đều ở lại Bằng Thành, chúng ta còn có cơ hội gặp nhau."
Nàng sẽ ở lại miền Nam suốt kỳ nghỉ hè, chỉ có ngày 20 tháng 7 có hội thảo nghiên cứu kiến trúc ở Giang Thành, trọng tâm trong kỳ nghỉ hè của Hạ Hiểu Lan là công việc làm ăn ở đây. Trước kia Hạ Hiểu Lan nói không làm bạn với Quý Giang Nguyên, nhưng vì sự chân thành của Quý Giang Nguyên đã nhắc nhở cô mấy lần, thêm chuyện Thang Hoành Ân, nàng cùng Quý Giang Nguyên không thể nào luôn là người xa lạ.
Tuy không ai nói rõ ràng, nhưng Quý Giang Nguyên và Hạ Hiểu Lan đều hiểu rằng hiện tại họ là bạn bè!
Cũng chỉ là bạn bè bình thường thôi, bởi vì Quý Nhã là vật cản ở giữa, mối quan hệ giữa Hạ Hiểu Lan và Quý Giang Nguyên không thể nào thân hơn, đến bạn tốt cũng không thể.
Hạ Hiểu Lan vừa quay đầu lại, thì thấy Đỗ Triệu Huy đang nói chuyện với Lưu Dũng.
Thấy Hạ Hiểu Lan đi đến, Đỗ Triệu Huy cố tình lớn tiếng cười:
"Hạ tiểu thư bận rộn quá ha, tôi có dự án trang trí nội thất, đang hỏi ý kiến của ông chủ Lưu xem Viễn Huy có làm không?"
Lưu Dũng chẳng hề có chút hứng thú nào, họ Đỗ này chẳng phải là người tốt lành gì, cũng một giuộc với Lưu Thiên Toàn thôi.
Trước mặt mọi người, Hạ Hiểu Lan chỉ có thể cười từ chối:
"Đỗ thiếu gia nói đùa rồi, anh đang có một công ty trang trí, Thiên Thần lại lớn hơn Viễn Huy, sao lại tới lượt Viễn Huy làm chứ. Hơn nữa, bây giờ Viễn Huy muốn tập trung trang trí cho khách sạn Nam Hải, chúng tôi e là không rảnh để làm cho Đỗ thiếu gia đâu."
Tên họ Đỗ này đúng là dai như đỉa, Hạ Hiểu Lan rất cảnh giác với hắn.
Đỗ Triệu Huy thở dài:
"Thiên Thần có lớn hơn Viễn Huy thì để làm gì, không có nhà thiết kế tài năng như Hạ tiểu thư, khách sạn Nam Hải đấu thầu thì Thiên Thần cũng không thể thắng được Viễn Huy. Nói thật lòng, tôi cũng không tin Thiên Thần lắm, dù gì thì nó cũng là người khác quản lý. Nhà nào cũng có khó khăn riêng, tôi biết các vị lo lắng, nhưng trên thương trường thì làm gì có địch thủ mãi mãi? Hy vọng chúng ta có thể hợp tác xóa bỏ hiểu lầm trước đây——"
Hạ Hiểu Lan sắp nghe đến phát buồn nôn.
"Đỗ thiếu gia, tôi đây cứ nói thẳng tôi ghét ai, thì anh hãy mướn người đó. Tôi có thù với ai, anh lại giúp ai, cả đời này tôi không muốn hợp tác với anh đâu!"
Đỗ Triệu Huy đặt ly rượu xuống:
"À, thì ra là thế. Vậy tôi cho Hạ Đại Quân nghỉ việc thì có thể cho thấy thành ý của tôi không? Nếu cô muốn nói Hạ Tử Dục, thì thật sự xin lỗi, từ khi cô ấy trở thành tội phạm bỏ trốn thì tôi cũng chưa hề gặp cô ta. Tôi thề, chưa một lần nào luôn!"
Cho Hạ Đại Quân nghỉ việc?
Hạ Hiểu Lan trong chớp mắt cũng hơi động lòng, nhưng ngay sau đó lại cười lạnh: Hiện giờ Hạ Đại Quân còn có một công việc, người nhà họ Hạ sẽ chặt chẽ bám vào Hạ Đại Quân mà hút máu, nàng với Hạ Đại Quân vốn chẳng liên quan gì tới nhau. Đuổi Hạ Đại Quân việc, chẳng phải mấy con rệp nhà họ Hạ lại muốn bám lên nàng hay sao!
Hạ Hiểu Lan còn chưa lên tiếng, thì có người hô:
"Thị trưởng Thang xuất hiện rồi kìa."
"Thị trưởng Thang cuối cùng cũng lộ diện, người bên cạnh ông ấy là ai vậy, trông lạ mắt ghê."
Hạ Hiểu Lan và Đỗ Triệu Huy cùng nhìn theo ánh mắt mọi người, người đi cùng Thang Hoành Ân là một người đàn ông ngoại quốc, Đỗ Triệu Huy lại quay đầu liếc Hạ Hiểu Lan một cái, đầy thâm ý.
Ánh mắt của Đỗ Triệu Huy dường như đã bắt tại trận Hạ Hiểu Lan dan díu với người khác vậy…
Bạn cần đăng nhập để bình luận