Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 553: Thay Chu Thành cám ơn ngươi nhóm (length: 7936)

Quan Tuệ Nga dẫn Hạ Hiểu Lan ra khỏi khu văn phòng.
Hạ Hiểu Lan cũng bị khí phách của Quan Tuệ Nga hôm nay làm cho kinh ngạc, hơn nữa Quan Tuệ Nga là đến giúp nàng, Hạ Hiểu Lan không thể nào vừa qua cầu liền trở mặt, vừa ra khỏi văn phòng đã đối với Quan Tuệ Nga thái độ không tốt được, vẫn là nên nói ngọt dỗ dành một chút, bất quá lần này Hạ Hiểu Lan là thật tâm cam tình nguyện.
"Quan a di, dì đừng quá tức giận, người như vậy chỉ là đắm chìm trong thế giới của bản thân, con nghe nói tinh thần của cô ta có chút t·ậ·t b·ệ·n·h..."
Quan Tuệ Nga trừng mắt liếc nhìn Hạ Hiểu Lan một cái, không biết còn tưởng rằng Hạ Hiểu Lan đang nói đỡ cho Quý Nhã đấy.
"Là Chu Thành gọi điện thoại về nhà nói chuyện này, học viện lục quân tháng đầu tiên không thể liên lạc với bên ngoài, hắn chỉ có hai phút nói chuyện. Chu Thành không ở kinh thành, Chu gia chúng ta cũng sẽ không để mặc người khác bắt nạt con, chuyện này chú Chu của con cũng biết, may là dì chạy một chuyến vừa khéo đụng phải, bằng không thì cũng không biết Quý gia lại ngang ngược như vậy —— đúng rồi, chủ nhật nhớ đến nhà chơi."
Còn nói muốn thay Chu Thành chăm sóc nàng và lão Chu, nói thì ngọt vậy thôi chứ, có thấy cuối tuần nào cũng đến nhà đâu.
Hạ Hiểu Lan lúc này mới biết, thì ra hôm nay không phải trùng hợp, là Quan Tuệ Nga cố ý chạy đến đây một chuyến!
"Quan a di, dì và chú Chu đối với con thật tốt!"
Quan Tuệ Nga có chút không được tự nhiên, người Hoa mấy ngàn năm nay đều rất kín đáo, người nhà với nhau rất ít khi biểu đạt trực tiếp, bà cũng không cảm thấy mình đối với Hạ Hiểu Lan tốt, cố tình Hạ Hiểu Lan còn nói rất thành khẩn, nghe giọng nói đó là xuất phát từ t·a·n·g tận đáy lòng.
Quan Tuệ Nga cố ý nói sang chuyện khác:
"Dì thấy con ở chung với bạn cùng phòng cũng không tệ, vừa rồi mấy cô nữ sinh kia còn rất che chở con. Hôm nay cũng không còn sớm, dì làm chủ mời các con đi ăn một bữa cơm nhé."
Quan Tuệ Nga vốn là cố gắng chuyển đề tài, nói xong mới p·h·át hiện, đây là bà đang thay Hạ Hiểu Lan suy nghĩ mà.
Hạ Hiểu Lan cũng biết.
Không biết vì sao, rõ ràng đã sớm chuẩn bị tâm lý thật tốt, nếu như cha mẹ Chu Thành không t·h·í·c·h nàng, nàng sẽ chỉ coi đối phương là cấp trên mà đối đãi. Nhưng khi Quan Tuệ Nga thật sự bày tỏ chút thiện ý, Hạ Hiểu Lan lại cảm thấy đây không phải chỉ là giải quyết chuyện chung, nếu chỉ là giải quyết việc chung, Quan Tuệ Nga đã không nói sẽ mời các nữ sinh phòng 307 đi ăn cơm.
Nàng sợ mình quá kiêu căng, Quan Tuệ Nga không xuống nước được, liền n·h·a·n·h chóng đồng ý:
"Tất cả đều nghe theo dì ạ."
Quan Tuệ Nga vừa thốt lên liền hối hận, cái đồ lừa đảo này, nói cái gì mà nghe theo bà chứ, bà đây mà bảo chia tay, cô có chịu chia tay với Chu Thành không?
Đi được vài bước, Quan Tuệ Nga mới nặn ra được một câu:
"Sau này cãi nhau với người khác, lớn tiếng lên một chút!"
Hạ Hiểu Lan đang bước xuống bậc thang, nghe vậy thiếu chút nữa thì ngã nhào.
Quan Tuệ Nga hận không thể cắn đứt lưỡi mình, nói cái gì cũng sai, dứt khoát im miệng không nói nữa, bước chân tăng nhanh, lúc xuống lầu thì động tác cũng trở nên nhanh hơn.
Liền nghe thấy Hạ Hiểu Lan đi theo sau lưng, dùng giọng nói mềm mại nhắc nhở bà:
"Dì chậm một chút, con đều nghe theo lời dì, lần sau cãi nhau với người khác nhất định sẽ không chịu t·h·i·ệ·t đâu..."
Đồ lừa đảo, đồ lừa đảo, lại còn muốn lừa bà mềm lòng!
Không nghe, không nghe, cái gì cũng không nghe thấy!
Làm ra vẻ hiểu chuyện như vậy để làm gì, Chu Thành có ở đây đâu mà diễn cho ai xem chứ?
Quan Tuệ Nga làm một hồi tâm lý xây dựng, mới thoát khỏi được ảnh hưởng của Hạ Hiểu Lan.
Người phòng 307 vô cùng lo lắng, Hạ Hiểu Lan cùng Quan Tuệ Nga lên hệ xử lý, các cô đều ở dưới lầu chờ cả.
Đã qua lâu như vậy, vốn dĩ không thân thiết với nhau cũng đều biết tin tức, những chuyện khác tạm thời đều gác lại, chờ bên Hạ Hiểu Lan có kết quả xử lý thế nào. Ngoài phòng 307 ra còn có cả Ninh Tuyết.
"Hạ Hiểu Lan, tớ thay dì Quý x·i·n lỗi cậu."
Ninh Tuyết nhìn quanh phía sau, không thấy bóng dáng Quý Nhã đâu.
Hạ Hiểu Lan xua tay: "Chuyện này không liên quan đến cậu, bạn học Ninh Tuyết không cần bận tâm."
Ninh Tuyết cho dù thật sự có gì đó với Quý Giang Nguyên, cũng không đến lượt Ninh Tuyết phải thay Quý Nhã x·i·n lỗi. Nói một cách khác, Hạ Hiểu Lan cũng không chấp nhận Ninh Tuyết x·i·n lỗi… Ninh Tuyết là có ý tốt, Hạ Hiểu Lan không có ý kiến với Ninh Tuyết, mà là có ý kiến rất lớn với Quý Nhã!
Ninh Tuyết thông minh lanh lợi, lập tức liền hiểu được ý của Hạ Hiểu Lan.
Cô cũng không phải là người thích dây dưa, trực tiếp đi vòng qua Hạ Hiểu Lan, lên lầu tìm Quý Nhã.
Người phòng 307 vây lại.
"Tiểu Lục, cậu không sao chứ?"
"Trong hệ nói thế nào?"
"Mẹ của Quý Giang Nguyên quá đáng thật, tự mình quyết định, giống như con trai của cô ta là nhân vật nổi tiếng được nhiều người mến mộ lắm, ai ai cũng thích!"
Trong hệ thực ra cũng không có biện pháp tốt nào, Hạ Hiểu Lan không muốn để cho các bạn cùng phòng đáng yêu phải lo lắng, liền giới t·h·iệu Quan Tuệ Nga với các cô: "Đây là Quan a di, là..."
Quan Tuệ Nga rất nể mặt Hạ Hiểu Lan, lộ ra nụ cười hòa nhã:
"Dì là mẹ của Chu Thành, Hiểu Lan với Chu Thành đang quen nhau, một người thì đi học, một người thì ở quân đội, hai đứa cũng không thể thường xuyên gặp mặt được, ngược lại còn là đa tạ các con thường xuyên chiếu cố nó, đi thôi, dì mời các con ăn cơm nhé, dì đã mang đủ tiền rồi, đừng có k·h·á·c·h sáo với dì."
Thì ra đối tượng của Hiểu Lan tên là Chu Thành.
"zhou" chính là "Z" tiên sinh thần bí sao, Chu Thành... Khoan đã, cái tên này quen lắm.
A di vừa nãy nói con trai bà ở trong quân đội, nên không thể thường xuyên gặp mặt Hiểu Lan đúng không? Chu Thành và quân đội có liên quan, còn cả ngày nghỉ quân huấn hôm đó ăn chung nồi gà ở chợ, không cần nhiều khả năng suy luận, chỉ cần xâu chuỗi các điều kiện này lại với nhau, ai mà còn không hiểu cơ chứ.
Tô Tĩnh lắp bắp "Hiểu Lan, a di nói có phải là Chu huấn luyện viên không?"
Cái người cao hơn mét tám, khí chất hơn người Chu tổng huấn luyện viên ấy sao?!
Kinh ngạc xong, ánh mắt của Tô Tĩnh lộ rõ vẻ đang muốn nói Hạ Hiểu Lan lợi h·ạ·i thật đấy, mới quân huấn có nửa tháng, đã cưa đổ luôn cả tổng huấn luyện viên? Không chỉ ra tay nhanh, lá gan cũng quá lớn, Chu huấn luyện viên tuy đẹp trai thật đấy, nhưng bộ dạng lạnh lùng huấn luyện kia ai dám tới gần chứ, mà Hạ Hiểu Lan còn có thể tóm được hắn. Không, có khi là Chu huấn luyện viên không cự lại được sức hút của Hạ Hiểu Lan ấy chứ.
"Cậu đang nghĩ cái gì vậy, tớ và Chu Thành quen nhau từ năm ngoái rồi, anh ấy chỉ là trùng hợp làm huấn luyện viên quân sự của chúng ta thôi!"
Phòng 307 đã đoán về thân phận của Z tiên sinh lâu lắm rồi, tất cả đều không nghĩ đến lại là Chu Thành.
Nếu không phải Quan Tuệ Nga còn ở đây, bây giờ Hạ Hiểu Lan đã phải đối mặt với “nghiêm hình b·ứ·c cung” rồi.
Quan Tuệ Nga không dẫn các cô đến những chỗ sang trọng, mà là tìm một quán cơm nhỏ sạch sẽ ở cổng trường, mấy cô học sinh này còn đang thiếu dinh dưỡng, tiền lương mỗi tháng của Quan Tuệ Nga không ít, cũng không phải người thiếu tiền, nên bà rất hào phóng gọi món t·h·ị·t cho các cô.
Một phòng ngủ ai nấy đều ngại, nói mấy lần thì mới có thể cản được Quan Tuệ Nga lại.
Trong lúc chờ món, Trần Y Nhất ít nói trong phòng ngủ nhỏ giọng hỏi: "A di, bên trong hệ đã nói sẽ giải quyết rắc rối của Hiểu Lan như thế nào chưa ạ? Nhà của Quý Giang Nguyên từ Mỹ về, cũng không đơn giản đâu."
Quan Tuệ Nga cười cười, "Đứa bé ngoan, cảm ơn con quan tâm đến Hiểu Lan nhé. Ý của trong hệ là bảo Quý nữ sĩ cam đoan không đến q·u·ấ·y r·ố·i Hiểu Lan nữa, nhưng dì thấy, nếu chỉ có vậy, thì cái giá mà Quý nữ sĩ phải trả vì đã tùy tiện q·u·ấ·y r·ố·i người khác là quá nhẹ, dì muốn bà ta phải x·i·n lỗi Hiểu Lan... Tất nhiên là, chuyện này vẫn đang được bàn bạc, nếu giải quyết xong, Hiểu Lan nhất định sẽ nói cho mọi người biết."
Chuyện “bàn bạc” thế nào thì không cần phải nói rõ ra, đây là sự đọ sức giữa những người lớn, còn những người đang ngồi đây đều là những học sinh ngây thơ cả, Quan Tuệ Nga sẽ không nói toạc những lời như vậy...
Bạn cần đăng nhập để bình luận