Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay

Trọng Sinh 80 Tức Phụ Có Chút Cay - Chương 352: Chiếu ta nói biện pháp đến! (length: 8600)

Truy cứu và trả thù, tạm thời đều để qua một bên, Hạ Hiểu Lan còn muốn tham gia thi đại học, vậy thì phải nghĩ biện pháp.
Tổn thương là ở thủ đoạn, xem trên phim X-quang vị trí xương rạn, cùng cảm giác đau đớn của chính mình để phán đoán, đại khái là từ khớp xương cổ tay hướng lên trên 4 cm trở lên. Vị trí này thật ra rất mập mờ không cụ thể, xuống chút nữa một chút, nàng muốn khống chế bàn tay của mình cũng không được, hiện tại tựa hồ vẫn còn không gian thao tác.
Hạ Hiểu Lan muốn bó một lớp thạch cao thật dày để cố định phần từ cổ tay tới khuỷu tay, việc cầm bút viết chữ, phải dựa vào ngón tay cầm bút. Chỉ cần đầu ngón tay cầm bút hoàn hảo không tổn hao gì, trên lý thuyết nàng có thể viết chữ.
Thủ đoạn khẳng định sẽ cần phát lực. Hạ Hiểu Lan may mắn bây giờ không phải niên đại thi viết chữ bằng bút lông, bút máy không cần treo thủ đoạn viết chữ, nếu không chú trọng điểm, hoàn toàn có thể đặt thủ đoạn ở trên bàn cũng có thể viết chữ... Cùng gõ bàn phím cũng là một đạo lý, hai tay đặt ở trên bàn phím, hoàn toàn dựa vào mười ngón tay bùm bùm linh hoạt gõ chữ, nếu kích thước bàn phím cùng thước tấc bàn tay người gõ chữ thích hợp, biên độ hoạt động của thủ đoạn thật ra không cần rất lớn.
Viết chữ cũng gần như vậy.
Đặt thủ đoạn ở trên bàn, dựa vào thạch cao cố định, không cho nó động, thật ra cũng có thể viết chữ.
Chỉ là sẽ tốn sức hơn, chữ viết sẽ không có tinh khí thần, tốc độ viết cũng sẽ bị hạn chế rất lớn.
Nhưng trong tình huống đặc thù này, không cần chú ý nhiều như vậy. Chữ viết có khí không lực, mềm oặt không có tinh thần, không thể ảnh hưởng đến Hạ Hiểu Lan trả lời câu hỏi chính xác được. Nàng bị thương là ở thủ đoạn, viết câu trả lời lên bài thi là nhờ tay, trả lời câu hỏi lại là nhờ đầu óc, đầu óc của nàng rất tốt!
Đương nhiên, đụng đến các câu hỏi giải toán số lượng lớn, nàng chậm chạp cặm cụi ở trên giấy nháp, cũng sẽ ảnh hưởng đến tốc độ nhất định.
Cũng không cần chú ý nhiều như vậy, có thể tham gia thi đại học là được.
Hạ Hiểu Lan đem cách này nói với bác sĩ, bác sĩ nhìn nàng hai mắt:
"Về mặt lý thuyết là có thể, nhưng biên độ động tác của ngươi quá nhỏ, cũng không thể tránh cho liên lụy đến vết thương, cơ bắp và xương cốt của con người đều liên kết với nhau, động tác của bàn tay phải dựa vào sự phát lực của cả thủ đoạn và khuỷu tay… Lúc thi, cổ tay đau, ngươi cũng không thể phát huy tốt được?"
Đứng ở góc độ của bác sĩ, vẫn là hy vọng bệnh nhân có thể yêu quý cơ thể của mình.
Cơ thể mới là vốn liếng của cách mạng, chuyện lớn đến đâu, đều không thể đặt lên trên sức khỏe được.
Hạ Hiểu Lan không đổi sắc mặt: "Vậy thì cần sự giúp đỡ của ngài, kê cho tôi ba ngày thuốc giảm đau, để tôi chống đỡ hết kỳ thi đại học này!"
Trước khi thi ngậm một viên thuốc giảm đau, Hạ Hiểu Lan cảm thấy biện pháp của mình rất khả thi, bác sĩ thì ngay lập tức lắc đầu: "Không được không được, ngươi uống thuốc giảm đau tạm thời sẽ giảm bớt đau đớn, ngươi gây mê thần kinh cảm giác đau, vết thương ở xương sẽ càng thêm nghiêm trọng, ngươi cũng không phát hiện ra được!"
Lúc thi mà phải uống thuốc giảm đau gượng ép chống đỡ, thi xong thì sao?
Thi có ba ngày, mà phải viết rất nhiều bài thi!
"Vậy ngài có biện pháp nào tốt hơn sao?"
Hạ Hiểu Lan nhìn bác sĩ, tuy rằng hình dung chật vật, nhưng gương mặt lại cực kỳ xinh đẹp, không rời mắt nhìn bác sĩ, bác sĩ cũng thật không dám nhìn lâu.
Bác sĩ quay đầu sang hướng khác, thở dài như đã chấp nhận:
"Không có biện pháp nào tốt hơn."
Hạ Hiểu Lan không nói gì, vẻ mặt kia liền cho thấy thái độ của nàng. Ai có biện pháp tốt hơn thì nói ra, không có biện pháp tốt hơn thì chuyện này phải nghe theo ý của nàng.
Những người có thể thành công, chỗ khác biệt với người thường, có lẽ chính là đều có một loại cố chấp, loại quật cường này, rất khó để người bên cạnh có thể thuyết phục được.
Có cố chấp, khiến những người lập nghiệp kiên trì đến ngày thắng lợi.
Có cố chấp, thì chính là cố chấp, sẽ đẩy người lập nghiệp vào cống ngầm!
Việc thi đại học lần này của Hạ Hiểu Lan, tuy không phải lập nghiệp, nhưng thân phận sinh viên những năm 80 quý giá như thế nào, nàng đây là tự tạo cho mình một lá bùa hộ mệnh và bước đi đầu tiên. Chính vì quan trọng, hiệu trưởng Tôn và mọi người cảm thấy không ổn, ai có thể khuyên đây?
Ai muốn ngăn Hạ Hiểu Lan thi đại học năm nay, lỡ năm sau nàng không phát huy tốt, bỏ lỡ cơ hội với trường đại học mơ ước thì sao!
Hiệu trưởng Tôn nói muốn gặp phụ huynh của nàng, nhất định phải được mẹ nàng đồng ý, cách này mới có thể thử.
Hạ Hiểu Lan cười khổ, "Thưa hiệu trưởng, mẹ ta là người như thế nào, ngài gọi bà đến, ngoài việc làm bà lo lắng hãi hùng thì chẳng có tác dụng gì đâu. Bà ấy cũng nghe ý kiến của ta, ta đã 19 tuổi rồi, lúc này ta có quyền tự quyết định."
19 tuổi thì còn kém mấy ngày, nhưng đó không phải là trọng điểm.
Trọng điểm là hiệu trưởng Tôn vẫn phải công nhận cách nói của nàng, luật bảo vệ người vị thành niên là không có hiệu lực, có trưởng thành hay không, không phải dựa vào việc 18 tuổi để phân chia.
Bất kể thế nào thì 19 tuổi đều đã có thể tự quyết định được rồi, kết hôn sớm có con cái cũng đã chạy đầy đường rồi, Hạ Hiểu Lan muốn tham gia thi đại học trong tình huống này, hiệu trưởng Tôn còn có thể không phát cho nàng thẻ dự thi sao?
"Hiểu Lan học sinh, hy vọng em suy nghĩ cẩn thận thêm!"
Vẻ mặt của hiệu trưởng Tôn nghiêm túc, ông rất muốn trường Nhất Trung của huyện có thể có người đứng đầu, có thành tích, đây không chỉ là vinh quang của trường Nhất Trung huyện, dựa vào vinh quang này có thể khiến cho nguồn tài nguyên giáo dục của thị trấn Phụng Hiền nghiêng về trường Nhất Trung huyện An Khánh. Nếu Hạ Hiểu Lan có thể giành được vị trí Trạng Nguyên thi đại học tỉnh Dự Nam, sở giáo dục của tỉnh cũng sẽ coi trọng các trường bồi dưỡng được Trạng Nguyên hơn.
Sự nghiêng lệch về nguồn tài nguyên giáo dục này có nghĩa là trường Nhất Trung huyện An Khánh có sức cạnh tranh hơn khi phân công giáo viên mới, có nghĩa là có chi phí giáo dục, cũng có nghĩa là sẽ có được nguồn học sinh giỏi hơn!
Đủ loại nhân tố thêm vào, chỉ trong hai ba năm thôi, trình độ giảng dạy của trường Nhất Trung huyện An Khánh sẽ lên một tầm cao mới!
Nhưng điều này, cũng không phải là lý do để Hạ Hiểu Lan miễn cưỡng tham gia thi đại học... hiệu trưởng Tôn vẫn còn chút lương tâm nhà giáo, bây giờ ông mơ hồ hối hận, nếu lúc đó không ngăn cản, cứ để Hạ Hiểu Lan chuyển đến trường ở Phụng Hiền, có lẽ đã không có tai họa ngày hôm nay.
Tôn Điềm và mấy người cũng thay nhau khuyên, ngay cả Trần Khánh cũng không quan tâm đến việc có thầy cô ở đây, vội vàng nói vài câu.
Đều không có cách nào thay đổi quyết định của Hạ Hiểu Lan.
"Trước bó thạch cao cho tôi đi, bó xong rồi tôi sẽ thử lại."
Biện pháp này được hay không thì phải thử xem một lần, nàng cũng sẽ không đem tay của mình ra làm trò đùa. Bất quá đã dốc quá nhiều tinh lực, dù Hạ Hiểu Lan không học đại học thì cũng không chết đói, không thể tham gia thi đại học năm nay vẫn khiến nàng không cam lòng. Hạ Hiểu Lan kiên trì, bác sĩ chỉ có thể bó bột cho nàng.
Phải cố định chắc chắn, nhưng không được để máu huyết không lưu thông, việc này lại rất thử thách kỹ thuật.
Thạch cao khô rồi, Hạ Hiểu Lan đặt tay lên bàn, cầm bút viết lên giấy. Quả nhiên chỉ có thể di chuyển chậm rãi trong phạm vi nhỏ, thạch cao cồng kềnh, cổ tay nàng không dùng được lực, lúc viết chữ thì rất mơ hồ. Hơi dùng chút sức thì chỗ xương bị rạn liền đau dữ dội.
Với tốc độ này, thì không thể tính toán số lượng lớn được.
Có thể làm xong bài thi trong thời gian quy định đã là may mắn lắm rồi!
Trong lòng Hạ Hiểu Lan hơi trầm xuống:
"Cho tôi uống một viên thuốc giảm đau đi."
Uống thuốc tốc độ viết chữ nhất định sẽ nhanh hơn, cũng không cần phải lúc nào cũng suy nghĩ về chỗ bị thương.
"Hạ tiểu thư..."
Thật sự cần đến mức này sao?
Không tham gia thi đại học thôi mà, Hạ tiểu thư kinh doanh cũng làm rất tốt; những sinh viên tốt nghiệp kia chẳng phải mỗi tháng cũng chỉ lĩnh lương, nói ra thì hay, bên trong cũng đâu bằng mấy hộ kinh doanh cá thể, Cát Kiếm nghĩ mãi không hiểu vì sao phải liều mạng như vậy.
"Cát Kiếm, tôi không thể từ bỏ việc thi đại học."
Tình trạng hộ kinh doanh cá thể bị khinh bỉ và không có địa vị, vẫn còn phải kéo dài mấy năm nữa. Chẳng lẽ mỗi lần đều để người khác tùy ý hãm hại sao? Hạ Hiểu Lan đời trước thi đại học không được như mong muốn, nàng có lý do muốn bù đắp tiếc nuối, có lý do muốn cho người thân đời này tự hào, cũng có suy nghĩ về phát triển tương lai của chính mình, cái tấm bằng đại học này là nhất định phải có!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận